XtGem Forum catalog
Darling Chúng Ta Chia Tay Nhé

Darling Chúng Ta Chia Tay Nhé

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326544

Bình chọn: 10.00/10/654 lượt.

a!”

Lưu Huệ Anh chạy ra chợ mua ít đồ ăn, sau đó về làm cơm. Lúc vào phòng đã

thấy Trần Dĩnh ngủ say rồi, cũng không biết vì mệt hay là vì không muốn

ăn nữa.

Lưu Huệ Anh lôi Trần Dĩnh dậy ăn cơm xong, trông Trần

Dĩnh cũng khá hơn một chút. Lưu Huệ Anh nói: “Rốt cuộc là có chuyện gì?

Có phải tối qua lại đi gặp Trương Hoa không?”

Trần Dĩnh nghĩ một lát rồi kể chuyện tối hôm trước cho Lưu Huệ Anh nghe.

“Thế thì chứng minh được điều gì chứ? Chứng minh Trương Hoa thích Cổ Vân Vân hay là Trương Hoa muốn cưới Cổ Vân Vân? Tôi thấy cậu và Trương Hoa đều

nhạy cảm quá mức như nhau, cứ thích suy đoán bừa, anh ấy nhìn thấy cậu

trong quán cà phê với Vu Hâm liền cho rằng cậu và Vu Hâm có quan hệ gì

đó, cậu cũng như vậy!”

“Chuyện này đâu có giống nhau, anh ấy với Cổ Vân Vân đã từng có quan hệ bao nhiêu năm nay, hơn nữa từng ngủ với nhau rồi!”

“Chính vì điểm này nên cậu càng phải yên tâm, bao nhiêu năm nay Trương Hoa vẫn không thích Cổ Vân Vân, hiện giờ chẳng nhẽ lại thích cô ta?”

“Nhưng hiện giờ Cổ Vân Vân không giống Cổ Vân Vân trước đây, là đàn ông thì ai cũng sẽ thích!”

“Tớ thực sự không còn gì để nói với cậu, nếu cậu đã nghĩ thế thì cứ đi nói

thẳng với Trương Hoa là mau mau lấy Cổ Vân Vân làm vợ, cô ta đúng là một cô gái tốt ngàn năm có một đấy!”

Lưu Huệ Anh nói xong thấy Trần

Dĩnh cúi đầu không nói gì, lại nói: “Thôi đừng nghĩ ngợi nữa, mau đi tắm đi, ngày mai tớ được nghỉ, tớ sẽ đưa cậu đi chơi một ngày!”

Buổi chiều, Lưu Huệ Anh và Trần Dĩnh đang đi dạo ở trung tâm thì Ngô Phong

Hải gọi đến hỏi: “Vẫn đang ở nhà bố mẹ Trương Hoa à? Tối có về thành phố không?”

Lưu Huệ Anh nói: “Tối qua không đi, Trần Dĩnh tâm trạng không vui, hôm nay tôi đang đi với cô ấy!”

Ngô Phong Hải nói: “Thế tối nay cùng đi ăn cơm đi!”

Lưu Huệ Anh ngoảnh đầu lại nhìn Trần Dĩnh, tay bịt chặt máy nói: “Ngô Phong Hải rủ chúng ta tối nay đi ăn, cậu

“Cậu đi đi!”

Lưu Huệ Anh nói vào điện thọai: “Tâm trạng Trần Dĩnh không vui, không muốn ra ngoài ăn, tôi cũng không đi đâu!”

Ngô Phong Hải do dự một lát, sau đó khẽ nói: “Ngày mai tôi đi công tác rồi!”

Lưu Huệ Anh nhìn Trần Dĩnh, Trần Dĩnh liền hỏi: “Sao thế?”

“Ngày mai anh ta đi công tác rồi!”

“Vậy chúng ta đi đi!”

Ngô Phong Hải đưa hai người họ đến chân cầu thang, Trần Dĩnh nói: “Phong Hải có lên đây ngồi một lát không?”

“Thôi tôi không lên đâu, ngày mai gặp được Trương Hoa rồi, đến lúc ấy tôi sẽ

hỏi anh ấy. Nhưng theo như tình hình đợt trước ba chúng tôi cùng đi công tác thì anh ấy và Cổ Vân Vân không có tình cảm gì đâu!”

Lưu Huệ

Anh nhìn Trần Dĩnh nói: “Cậu đấy, cứ gặp phải chuyện gì liên quan đến Cổ Vân Vân là nhạy cảm quá mức!”, nói rồi ngoảnh đầu lại nói với Ngô Phong Hải: “Ra ngoài cẩn thận nhé!”

Trần Dĩnh nằm xuống giường, đột nhiên hỏi: “Tớ trả chìa khóa cho Trương Hoa rồi, không biết mấy cái cây ấy đã chết chưa nữa!”

Lưu Huệ Anh ngoảnh sang nhìn Trần Dĩnh, nói: “Cậu đúng là vừa đáng giận vừa đáng ghét, thật muốn cho cậu vài cái tát, vô dụng quá đi mất!”

Thấy Trần Dĩnh không nói gì, Lưu Huệ Anh lại nói: “Ngày mai chúng ta về thăm Tỉnh Tỉnh đi, đi sớm một chút, thứ hai tớ còn phải đi làm, vì vậy chiều mai sẽ về thành phố, cậu có thể ở lại thêm vài ngày, ở bên Tỉnh Tỉnh sẽ đỡ nghĩ ngợi lung tung!”

Buổi sáng về nhà Trương Hoa, mẹ Trương Hoa vui vẻ nói: “Huệ Anh cũng về đấy à?”

Lưu Huệ Anh cười nói: “Cháu muốn về đây ăn đồ ăn của bác gái nấu ạ!”

“Đúng rồi đấy, có thời gian thì cứ về đây, ở trọ bên ngoài cũng chẳng dễ dàng gì, cháu cứ coi đây như nh

Mẹ Trương Hoa muốn giữ Lưu Huệ Anh ở lại một tối nhưng Lưu Huệ Anh sợ sáng ra không kịp đi làm, cuối cùng vẫn một mình về thành phố. Buổi tối,

nhìn dáng vẻ mệt mỏi của Trần Dĩnh, mẹ Trương Hoa liền hỏi: “Dĩnh à,

nhìn sắc mặt con khó coi quá, khó chịu ở đâu à?”

“Dạ không ạ, chắc là vì mấy hôm nay không ngủ được thôi mẹ ạ!”

“Thế thì tối ngủ sớm một chút!”

Ngô Phong Hải và Trương Hoa ăn cơm xong liền về khách sạn. Ngô Phong Hải nói: “Tốt quá, lại có thể ngủ chung với anh rồi!”

Trương Hoa cười cười, đi vào nhà vệ sinh rửa tay. Lúc đi ra, Ngô Phong Hải

hỏi: “Tôi hỏi anh câu này, anh thấy Cổ Vân Vân thế nào?”

Trương Hoa nhìn Ngô Phong Hải không nói gì. Ngô Phong Hải liền lên tiếng: “Tức là có thích hay không thích cô ấy?”

“Trần Dĩnh nói với anh cái gì phải không?”

“Cô ấy chỉ nói nhìn thấy anh và Cổ Vân Vân đi với nhau!”

“Lúc nào?”

“Buổi tối trước khi anh đi công tác”.

Trương Hoa đột nhiên nhớ ra cảnh tượng mình đứng bên cửa sổ nhìn xuống dưới

đường quan sát Trần Dĩnh bắt xe hôm trước, chẳng lẽ tối hôm ấy Trần Dĩnh đã bắt gặp Cổ Vân Vân đưa anh về nhà? Chẳng trách mà cô đã giao lại

chìa khóa nhà cho mình.

Ngô Phong Hải nói: “Có phải anh cảm thấy Trần Dĩnh đã hiểu lầm mình không?”

Trương Hoa không nói gì. Ngô Phong Hải lại tiếp tục: “Nếu cô ấy có thể hiểu

làm cậu, thì tại sao cậu không tin mình đã hiểu làm cô ấy?”

Thấy

Trương Hoa vẫn không nói gì, Ngô Phong Hải lại tiếp tục: “Có thời gian

thì gọi cho cô ấy đi!”, nói rồi liền đứng dậy vào nhà vệ sinh đi tắm.

Nhưng Trương Hoa không gọi cho Trần Dĩnh, mặc