
ảo một chút. Em cùng anh, cả Ngô Phong
Hải và Trần Dĩnh sẽ sang công ty mới, bên này giữ lại Nghiêm Lộ và mấy
nhân viên mới, ngoài ra bảo Lí Dương Uy qua đây đảm nhiệm chức vụ giám
đốc, mặc dù anh ấy không hiểu gì về nghiệp vụ, nhưng em và anh vẫn có
thể âm thầm quản lý công ty hiện nay, để Lí Dương Uy chấp hành là được”.
“Trần Dĩnh cũng sang bên công ty mới ư? Chẳng phải Cổ Triết Đông sẽ cử một giám đốc tài vụ sang ư?”
“Giám đốc là người của họ, nhưng chúng ta buộc phải có người làm trong bộ phận tài vụ!”
“Anh hiểu ý của em rồi!”
Ngô Tĩnh lại nói: “Trong thời gian xây dựng công ty mới, nhiệm vụ của anh
và Ngô Phong Hải là mỗi người đào tạo một hai người để giữ lại ở công ty này! Anh chủ yếu đào tạo người có khả năng độc lập đứng giảng. Nghiêm
Lộ không đáng tin cậy, chính vì điểm này nên không thể để anh ta vào
công ty mới! Ngô Phong Hải phải đào tạo người khai thác nghiệp vụ”.
Trương Hoa cười cười: “Quả nhiên rất chu đáo!”
“Trong thời gian tới, em và Trần Dĩnh sẽ qua đó. Anh và Ngô Phong Hải chắc
chắn cũng phải tham gia vào, nhưng không được đổ quá nhiều tâm huyết,
trọng tâm vẫn lnhững người vừa có thể yên tâm lại vừa có thể giữ lại
đây”.
“Khi nào thì bảo Lí Dương Uy qua đây?”
“Càng nhanh
càng tốt! À phải rồi, sau khi bảo anh ấy đến đây, Ngô Phong Hải phải
nhanh chóng để Lí Dương Uy làm quen với quá trình làm việc ở đây. Với
kinh nghiệm bao nhiêu năm đi làm của anh ấy, chắc không phài việc quá
khó!”
“Vẫn còn một vấn đề khó, Trần Dĩnh liệu có chịu đến công ty mới không?”
“Chắc chắn chị ấy sẽ đồng ý”.
“Tại sao em dám chắc thế?”
Ngô Tĩnh cười nói, hỏi ngược lại Trương Hoa: “Tại sao Trần Dĩnh không đòi
anh phải trả lương mà vẫn đến giúp anh? Hơn nữa lại dành rất nhiều thời
gian ở bên này chứ không qua cửa hàng hoa?”
Trương Hoa đương nhiên hiểu rõ tâm lý của Trần Dĩnh.
Ngô Tĩnh thấy Trương Hoa không nói gì liền cười bảo: “Có thể tâm lý chị ấy
hiện giờ cũng rất mâu thuẫn, một mặt muốn giúp anh nhưng lại không muốn
công ty phát triển quá lớn, mặt khác chị ấy vừa muốn ở bên anh lại vừa
muốn giữ khoảng cách với anh”.
“Ban nãy cô ấy nói với anh, sau này sẽ dồn tâm huyết cho cửa hàng!”
“Anh tìm chị ấy nói chuyện đi, em thấy chị ấy sẽ đồng ý sang đây thôi! Nói
thật lòng nếu chị ấy không sang bên này, em cũng không tự tin lắm”.
Lưu Huệ Anh đứng bên ngoài nhìn Trần Dĩnh bận rộn, nói: “Không có Tỉnh Tỉnh ở nhà nên yên tĩnh hẳn!”
“Đúng thế, nhưng thế cũng tốt, cậu thu dọn bàn đi, cơm canh xong rồi đây!”
Trần Dĩnh xới xong cơm liền ngồi xuống nói: “Sao dạo này không qua công ty Trương Hoa chơi thế?”
“Tớ đâu phải đến đó đi làm, không đến cũng là bình thường mà!”
“Tớ thấy cậu cố ý tránh một người thì có!”
“Tớ đâu có nợ tiền ai mà phải trốn tránh chứ?”
Trần Dĩnh cười nói: “Mau nói thật với tớ đi! Có phải Ngô Phong Hải biểu lộ
chút tâm ý rồi nhưng cậu thấy anh ta không hợp nên cố ý né tránh phải
không?”
“Hồi trước ngay cả loại người như Hoàng Lực Hàng tớ còn
chuẩn bị sẽ cân nhắc nữa là, Ngô Phong Hải dù gì cũng trẻ hơn một chút,
diện mạo cũng khá hơn một chút, hơn nữa nhân phẩm của anh ta cũng tốt
hơn nhiều, sao lại thấy không thích hợp chứ?”
“Thế cậu lo lắng cái gì chứ?”
Lưu Huệ Anh chỉ cười không nói gì. Trần Dĩnh nói: “Chuyện tình cảm chớ có
nghĩ ngợi nhiều, cảm thấy hợp thì đừng tính toán thiệt hơn nữa, gặp được người thích hợp đâu có dễ dàng gì!”
Lưu Huệ Anh ngẩng đầu nhìn Trần Dĩnh, nói: “Thế cậu thì sao?”
“Tớ khác cậu, tớ đã có Tỉnh Tỉnh rồi, cho dù cả đời này có không tái hôn cũng không sao!”
“Con cái sớm muộn gì cùng rời xa mình, ở bên cậu cả đời không phải là con
gái đâu. Thế nào là ‘bạn già’? Đến lúc ‘già’ rồi mới thấy từ ‘bạn’ này
quan trọng thế nào!”
Trần Dĩnh nói: “Thế thì để đến già hãy hay!”
“Cậu với Trương Hoa đều không chủ động, cứ lằng nhằng như thế này à?”
“Có thể trong mắt Trương Hoa bây giờ tớ chỉ là một người bạn làm ăn, gần hơn chút nữa thì giữa hai đứa có một đứa con”.
Trương Hoa, Ngô Tĩnh và CổTriết Đông gặp gỡ bàn bạc chỉ là hình thức, Cổ Triết Đông đã sửa lại đôi chút bản phương án của Ngô Tĩnh, nhưng không hề ảnh hưởng đến điều kiện lớn. Lúc kí kết, Trương Hoa bảo Ngô Tĩnh kí đại
diện, nói đã bàn bạc với mấy vị cổ đông rồi, sau này tất cả văn kiện sẽ
được ủy quyền cho Ngô Tĩnh kí k
Cổ Triết Đông nói: “Tôi vẫn chưa
chọn được tổng giám đốc và giám đốc tài vụ cho công ty mới. Thời gian dự bị ban đầu cứ tạm thời để trợ lý của tôi giúp các cậu. Về mặt tài vụ sẽ do tài vụ của tập đoàn hỗ trợ các cậu!”
Trương Hoa nói: “Không
thành vấn đề! Các thành viên chủ yếu của công ty chúng tôi đều tham gia
vào công ty mới, thời gian đầu công việc sẽ do Ngô Tĩnh làm chủ. Trần
Dĩnh sẽ qua hỗ trợ cô ấy trong việc tài vụ!”
Cổ Triết Đông nói:
“Nhìn các cậu khiến người ta thấy thời gian trôi qua quá nhanh, vốn đầu
tư cho công ty mới không nhiều, theo lý mà nói tôi không cần thiết phải
coi trọng như vậy. Nhưng tôi coi trọng đội ngũ thanh niên của các cậu,
chi cần hợp tác thành công, tương lai sau này sẽ có nhiều hạng mục và cơ hội!”
Trương Hoa do dự