Old school Easter eggs.
Darling Chúng Ta Chia Tay Nhé

Darling Chúng Ta Chia Tay Nhé

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328295

Bình chọn: 8.00/10/829 lượt.

, đừng làm tổn thương người ta!”

“Ai định ở với cô ta chứ?”

“Không định ở với người ta sao còn ngủ chung với nhau?” – Trần Dĩnh buột miệng nói ra mà không hiểu tại sao mình lại nói như vậy.

Trương Hoa nhìn Trần Dĩnh, sau đó nói: “Tại sao em biết anh ngủ với cô ta?”

“Hôm đó gọi điện cho anh không được nên em đã gọi cho Cổ Vân Vân”.

“Hôm ấy anh say quá không biết gì, còn chẳng biết cô ta vào phòng khách sạn từ khi nào ấy!”

Trần Dĩnh nói: “Sao cô ấy biết phòng khách sạn của anh?”

“Thì Cổ Vân Vân đi thuê phòng với anh, sau đó cô ta đi về trước. Buổi sáng

thức dậy thấy cô ta đang ngủ trong phòng, anh hoàn toàn không hay biết

gì cả!”

“Thế tại sao cô ấy lại đi thuê phòng với anh? Điều đó chẳng phải cho thấy anh vẫn muốn ngủ chung với cô ta sao?”

Trương Hoa đang chuẩn bị nói gì đó nhưng lại thôi, miệng lẩm bẩm: “Anh giải thích với em những chuyện này làm gì nhỉ?”

Trần Dĩnh ngồi xuống ghế, im lặng một lát rồi nói: “Đúng thế, chúng ta đã như thế này rồi còn giải thích với em cái gì chứ!”

Trương Hoa nhìn bộ dạng của Trần Dĩnh, đặt con gái xuống giường, nói: “Thôi, anh không ăn cơm ở đây nữa, anh về trước đây!”

Nhìn Trương Hoa đi ra, Trần Dĩnh ngồi yên cả buổi chẳng động đậy, lòng thầm

nghĩ: sao tự nhiên mình lại kích động như thế? Chẳng phải đã tự nhử với

mình rằng hai người đã chia tay rồi sao, sao còn để tâm đến chuyện của

anh và Cổ Vân Vân làm gì?

Trương Hoa đến dưới tầng liền châm

thuốc hút, trong lòng vô cùng bực bội nhưng không biết bực bội cái gì.

Có lẽ Trương Hoa cứ nghĩ Trần Dĩnh không biết gì về chuyện của mình với

Cổ Vân Vân, rồi đột nhiên Trần Dĩnh nhắc đến chuyện anh đã quan hệ với

Cổ Vân Vân khiến anh nghĩ ngay đến lần đầu tiên ngủ với Cổ Vân Vân.

Trương Hoa thầm nghĩ, nếu Cổ Vân Vân đã nói cho Trần Dĩnh biết chuyện hai

người ngủ ở khách sạn thì chắc chắn cũng đã nói với Trần Dĩnh chuyện lần trước. Trương Hoa không rõ tại sao anh không muốn để Trần Dĩnh biết

chuyện mình với Cổ Vân Vân, rồi lại nghĩ, dù gì cũng không định ở với

nhau, tại sao còn lo lắng chuyện Trần Dĩnh có biết hay không?

Cổ

Vân Vân lại gọi điện, nói: “Cậu mà không qua là tôi lái xe đến đón

đấy!”, Trương Hoa ngẫm nghĩ rồi nói: “Vậy cậu qua đi, tôi để xe ở nhà

rồi, đang giải quyết chút việc ở bên ngoài!”

Trương Hoa đi lang thang đến một chỗ cách xa nhà Trần Dĩnh, sau đó gọi điện thoại bảo Cổ Vân Vân mìnhi ở đâu.

Thấy Trương Hoa lên xe, Cổ Vân Vân liền nói: “Sao lại đi ra ngoài mà không lái xe thế?”

Trương Hoa nói: “Lúc về đã lái xe mấy tiếng đồng hồ, cảm thấy mệt mỏi nên bắt taxi đi giải quyết mấy việc!”

Xe của Cổ Vân Vân lao vào một khu đô thị, Trương Hoa nhìn qua là biết đẳng cấp của khu đô thị này. Vào đến trong nhà anh càng cảm nhận được đẳng

cấp, đập vào mắt là một căn phòng khách rộng rãi và được bài trí rất

sang trọng.

Trương Hoa nói: “Một mình cậu ở trong căn hộ lớn như thế này làm gì?”

Cổ Vân Vân nói: “Nơi ở đương nhiên phải thoải mái một chút, phần lớn thời gian của một người là ở nhà mà!”

Trương Hoa nói: “Giờ cậu ở đây à?”

Cổ Vân Vân nói: “Đương nhiên là không, thỉnh thoảng ban ngày có đến một

lần, tối lại về nhà ngủ, cứ coi đây như là một không gian khác để nghỉ

ngơi đi!”

Trương Hoa nói: “Xem ra có tiền chẳng phải chuyện không tốt!”

Cổ Vân Vân nói: “Cậu hiểu vậy là tốt rồi!”

Trương Hoa liền hỏi: “Đồ ăn cậu chuẩn bị đâu rồi?”

“Lát nữa người ta sẽ mang đến!”

Hai người ngồi một lát thì có hai nhân viên nhà hàng mang đồ ăn cùng với điểm tâm, rượu vang và đồ uống đến.

Trương Hoa nhìn bàn ăn thịnh soạn, nói: “Những người có tiền thường thuê người khác làm việc cho mình, còn người nghèo thì toàn phải làm việc cho

người khác. Đây có lẽ là sự khác biệt lớn nhất giữa hai loại người”.

Cổ Vân Vân cười bảo: “Đợi ăn xong rồi hãy than thở, đây là bữa tối đầu tiên trong căn hộ này, tôi chưa ăn ở đây bao giờ đâu!”

Cổ Vân Vân đứng dậy bật nhạc, sau đó nói: “Dàn loa này chất lượng âm thanh cũng không tồi đúng không, nghe nhạc và ăn cơm, có lãng mạn không?”

Trương Hoa nói: “Lãng mạn thì không hẳn, cảm giác ăn cơm mà thế này thì áp lực quá, không thoải mái!” Cổ Vân Vân lườm Trương Hoa một cái: “Đúng là

chẳng biết cái gì cả!”

Trong lòng Trương Hoa thầm thừa nhận, ăn

cơm ở trong tình cảnh này có cảm giác gì đó rất khác, thậm chí anh còn

nghĩ, nếu như có thể để con gái sống ở một nơi như thế này thì tốt biết

mấy. Nghĩ đến đây, lần đầu tiên Trương Hoa nảy sinh cái suy nghĩ: có

tiền thật tốt!

Mặc dù bản thân Trương Hoa đã đi rất nhiều nơi,

cũng ở trong rất nhiều khách sạn sang trọng, nhưng đây vẫn là lần đầu

tiên anh cảm nhận một không khí gia đình hoàn hảo thế này. Trong tiềm

thức của Trương Hoa bỗng nảy lên một ý, giả sử anh và Trần Dĩnh cùng con gái được sống trong một căn nhà như thế này thì sẽ ra sao nhỉ?

Nghĩ đến đây, Trương Hoa lập tức cắt đứt ngay cái suy nghĩ này, thầm nhủ:

muốn cho con gái sống ở một nơi tốt như thế này là chuyện bình thường,

nhưng sao lại có cả Trần Dĩnh ở đây? Bữa tối dai dẳng cuối cùng cũng kết thúc, Trương Hoa hỏi: “Bàn ăn định xử lí thế nào đây?”

Cổ Vân