
ch.
“Còn nói không giận?” Ngón tay của hắn nắm lấy cằm cô, con ngươi đen nheo lại nhìn chằm chằm cô.
Cô tránh né ánh mắt của hắn, hai tay đưa về phía sau nắm lấy cạnh hồ tắm.
Ngón tay khẽ vuốt trên cằm cô trượt xuống da thịt mềm mại, hắn con ngươi đen không hề chớp mắt nhìn gò má trắng bệch. Trên người chàng trai có long diên hương đặc trưng , bắt đầu quấy nhiễu hơi thở cô, mày cô khẽ nhăn lại.
Loại hương vị này mang theo một loại khí phách, cùng khí chất của hắn làm người ta không thể kìm chế bị hút vào.
“Xin lỗi, Anh không phải cố ý” hơi thở của hắn phả trên mặt cô, lại cũng mang theo nhàn nhạt ôn nhu, nhưng cô vẫn cảm thấy hắn không có nhiệt độ, hắn vẫn luôn lạnh lùng như vậy .
Lông mi cô nhẹ nhàng run động một cái, nhưng vẫn nhìn mặt nước.
Hắn đang xin lỗi cô sao, cái người cuồng bá độc tài Nạp Lan Địch, hắn cư nhiên đang xin lỗi cô, sự tình này phát sinh trên người hắn làm cho cô cảm thấy hình như so với nói nhảm còn hư ảo hơn.
Thế nhưng hắn thực sự không phải cố ý sao… ?
Hắn đang chờ cô ngẩng đầu, cười với hắn một chút hoặc là nói một tiếng không sao, thế nhưng cô vẫn cúi đầu, lông mi thật dài phủ trên đôi mắt cô, khuôn mặt nho nhỏ không có một tia biểu cảm nào đối với hắn.
Ngón tay không tự chủ liền siết chặt , hoặc là trong tiềm thức hắn khát vọng cô cho hắn một biểu tình, không nên dùng cái kiểu lạnh nhạt, đờ đẫn này vơi hắn là được rồi.
Cô kêu đau, mặt rốt cuộc cũng nâng lên nhìn hắn, trong ánh mắt có một ti phản kháng nhưng trong nháy mắt lại biến mất.
Hắn kìm tay trên cằm cô, làm cho ánh mắt của cô đối diện nhìn thẳng vào mắt hắn.
“Em có nghe được anh nói xin lỗi không?”
“Có” cô lẳng lặng nói.
“Đã có, có phải nên có một chút phản ứng hay không? “
“Tôi nên phản ứng như thế nào, nên hưng phấn muốn chết hay vẫn cảm động đến rơi nước mắt…” Cô nhìn hắn, trên mặt không có phản kháng, vẫn đờ đẫn mà ôn thuần, dường như lời nói đó cũng không phải là từ trong miệng cô phát ra .
Môi của hắn mím thành một đường, chân mày chau nhẹ, hai tròng mắt trầm thấp nhìn chằm chằm cô.
Cô rũ mắt xuống, đôi môi lại nhẹ nhàng run .
Hắn bỗng nhiên buông cô ra, lạnh lùng xoay người bỏ đi. Một tia bọt nước vung lên, lượn lờ ở mặt nước chậm rãi tản ra.
Hắn chậm rãi gục đầu xuống nhìn cô, đột nhiên nhào tới đem cô từ trong nước kéo ra.
“A” thân thể cô bay lên không , bị ôm đến đặt trên ghế mềm , chàng trai ngăn chặn thân thể cô đang giãy dụa, bỗng nhiên hai cái đùi cô ra hai bên.
“Cậu làm gì, buông ra a” Lam Tĩnh Nghi bị cái tự thế xấu hổ này làm cho tức giận không ngớt, không ngừng xoay động thân thể.
Theo sự lay động của cô, dưới hạ thân có một cỗ nhiệt lưu dũng mãnh trào ra.
Nơi u mật của cô hoàn toàn lộ trước mắt hắn, cánh hoa bị chà đạp qua nhẹ trướng, huyệt khẩu sưng đỏ nhẹ nhàng mở, chảy ra một máu đỏ, phun trên ghế mềm bằng da.
Cô vừa thẹn vừa giận giật mạnh hai chân, máu không ngừng theo huyệt khẩu dũng mãnh tuôn ra, cảnh tượng khó xử cư nhiên bị hắn toàn bộ thu vàođáy mắt.
“Sao lại sớm như vậy, hẳn là phải còn hơn mười ngày nữa” chàng trai buông cô ra, nói.
Lam Tĩnh Nghi ôm lấy hai đầu gối, mặt đỏ bừng.
Nạp Lan Địch nhìn cô một cái, khom người ôm lấy cô.
“A” thân thể đột nhiên bay lên không, rơi vào trong ao rộng.
Nhìn thấy cô nhất thời tìm không được trọng tâm, hoảng loạn ngã trong ao nước, khuôn mặt lãnh khốc của hắn cư nhiên lại mỉm cười.
“Anh đi pha nước ấm cho em, để em tắm thêm một chút, nhưng mà không nên lâu quá, nếu không sẽ bị nước làm hư, giống như phụ nữ khác anh và Luật đều sẽ ko thích” hắn xoay người đi ra ngoài. ( e hèm chỗ này mình chém vì ko hiểu hắn nói gì)
Lam Tĩnh Nghi toàn thân đều là nước, đầu tóc mất trật tự, hai tay vin trên thành hồ tắm, cô thở phì phò quay đầu trừng mắt nhìn hướng cửa.
Lam Tĩnh Nghi mặc áo choàng tắm đi ra ngoài, ngồi ở trên giường chà lau tóc dài ướt nhẹp.
Cửa mở ra, Nạp Lan Địch một thân bạch y đi vào, tay cô trong nháy mắt dừng lại một chút.
“Cởi quần áo” hắn đi hướng cô.
Cô lui người về sau.
“Anh bôi thuốc cho em” đứng ở trước mặt cô, hắn mới nói ra nửa câu sau nói.
“Không cần, Tôi tự bôi được rồi “
“Không cần tranh luận với anh, anh sẽ rất tức giận” Nạp Lan Địch ôm lấy cô, giật ra thắt lưng áo choàng tắm màu trắng từ trên vai cô trơn tuột, thân thể của cô ở dưới ánh đèn, sáng bóng như bạch ngọc.
Ngon tay lanh lẽo của hắn đảo quanh trên vú cô, giúp cô bôi thuốc mỡ.
Thuốc mỡ cùng tay hắn đều lạnh như nhau, thế nhưng chỗ làn da bị ngón tay lướt ,ở sâu trong tâm lại ứá ra một cỗ khô nóng.
Lúc Nạp Lan Luật vào cửa nhìn thấy, chính là tình cảnh như vậy,nửa thân trên Lam Tĩnh Nghi lộ ra trọn vẹn, áo choàng tắm trượt đến bên hông, mà ngón tay thon dài anh trai song sinh của hắn lại dao động trên vú tuyết trắng của cô.
Trên nhũ phong no đủ, hai hạt hồng quả đã cứng rắn lên.
Hắn đứng ở cửa, trong tay bưng một cái chén sứ tinh xảo đứng yên không động đậy.
Rốt cuộc, hắn khụ một tiếng, “Anh, em chè hạt sen táo đỏ cho cô “
Ngón tay của chàng trai lướt qua nụ hoa tươi mới, mới nhẹ nhàng nâng ngẩng đầu lên, “Lấy tới cho anh “
“Dựa vào cái