
uần phục Sở Mộng Sanh, thuần phục nàng quy củ đi trên
đường, hoàn toàn phù hợp bộ dạng tiểu thư khuê các, còn một nguyên
nhân nữa đó là bọn họ muốn biết Trường Tôn Kiệt là người như
thế nào lại có thể làm cho đại tiểu thư Sở gia buông tha cho Trầm
Thuộc Vũ yêu say đắm đã lâu, cam tâm tình nguyện gả cho hắn.
“Ai nha, thật sự là buồn chết người .” Sở Mộng Sanh quyết miệng oán
giận, cái tên Trường Tôn Kiệt chán ghét kia lại không ở đây, nàng nhịn không được thở dài một hơi, vừa vặn làm cho Tiểu Tước đang cầm
trà đẩy cửa vào nghe được.
Nàng cười dài đi hướng Sở Mộng Sanh, bưng một ly trà cho nàng, “Tiểu thư, không nghĩ tới người cùng cô gia cảm tình tiến triển nhanh như
vậy! Mới xa nhau nửa ngày đã nhớ hắn.”
Sở Mộng Sanh cau mày liếc nàng một cái, không phục trả lời: “Ai nói
ta nghĩ tới hắn?” Kỳ thật, nàng thực sự nhớ hắn đâu! Mấy ngày nay đã
quen có hắn làm bạn, hắn không ở bên cạnh, nàng quả thật có chút cảm
giác mất mát, chẳng qua nàng chết cũng sẽ không thừa nhận .(S : Cố
chấp , em gọi anh Kiệt về xử lý nhớ )
Tiểu Tước xem bộ dáng nàng quật cường, nhịn không được lắc đầu, cười
nói: “Tiểu thư làm gì lừa gạt mình đâu? Tiểu Tước nhìn ra được, tiểu thư là thích cô gia , chính là ngoài miệng không thừa nhận thôi.”
Sở Mộng Sanh vừa nghe, mặt phút chốc đỏ bừng, khẽ gắt nói: “Ai thích hắn, cái kia. . . . . . Chính là không còn chán ghét thôi, cái này
không tỏ vẻ ta thích hắn nha!” Như là muốn thuyết phục người khác,
lại muốn áp chế cảm xúc lung tung đáy lòng mình, nàng càng nói càng lớn.
“Thích liền thích, tiểu thư vì sao không chịu thừa nhận?” Tiểu Tước
không cho là đúng, giữa phu thê vốn là hẳn là tương thân tương ái nha!
“Vì sao ta muốn thừa nhận, làm sao lại không thấy hắn nói qua một lần hắn yêu thích ta?” Sở Mộng Sanh không phục trả lời.
Nàng thừa nhận nàng quả thật thích Trường Tôn Kiệt, cũng càng lúc
càng để ý hắn, đây chính là yêu? Nàng không biết, nàng chỉ biết là hắn
chưa bao giờ nói qua một câu hắn thích nàng, yêu nàng, điều này làm cho
nàng không hiểu sao thấy bất mãn cùng nôn nóng trong lòng.
“Nguyên lai tiểu thư là so đo này nha!” Tiểu Tước bừng tỉnh đại ngộ
mở to mắt, “Kỳ thật, cô gia thích tiểu thư , người sáng suốt cũng nhìn
ra được, cô gia đối tiểu thư luôn luôn che chở, chẳng qua, nam nhân mà,
luôn không có thói quen đem yêu thích nói ra ngoài miệng.”
“Ngươi chưa có người trong lòng, làm sao mà biết?” Sở Mộng Sanh bĩu môi xuy nói.
“Nói cũng không thể nói như vậy.” Tiểu Tước không phục ngẩng cao
đầu, “Ta mặc dù không có người yêu, nhưng ta biết rõ ràng, mỗi ngày
xem biểu tiểu thư cùng Liễu công tử hai người ở trong vườn hoa hàm tình mạch mạch địa tương thị, thiên ngôn vạn ngữ cũng bù không được một cái
nhìn chăm chú thâm tình, quang cảnh kia tuyệt không gây cho ai hoài nghi hai người bọn họ sa vào bể tình.”
“Cái gì?” Sở Mộng Sanh xanh mắt to, “Biểu tỷ cùng Liễu Trí Khiêm yêu nhau? Việc này ta như thế nào không biết?”
“Này có cái gì lạ đâu !” Tiểu Tước chống nạnh dương dương đắc ý, “Toàn bộ Sở gia trang khả năng chỉ có một mình ta biết đấy!”
Sở Mộng Sanh nghiêng đầu nghĩ một lát, đột nhiên đứng dậy, nhíu mi nói: “Này Liễu Trí Khiêm là người như thế nào? Ta chưa có cơ hội cùng hắn hảo hảo tâm sự, nếu hắn thích biểu tỷ, ta đây hẳn là cùng hắn gặp
mặt, hoàn toàn hiểu biết cách làm người của hắn, đây chính là du quan cả đời hạnh phúc biểu tỷ.”
Ông trời của ta a! Lại tới nữa. Tiểu Tước nhanh chóng liếc mắt, tiểu thư yêu thích lo chuyện bao đồng, tật xấu lại tái phát.
Đang lúc Sở Mộng Sanh định xoay người rời đi thì Tiểu Tước nhanh tay kéo nàng lại, “Tiểu thư, không cần phải đi, Liễu công tử hiện tại không ở trong phủ, hắn và cô gia hai người tới trấn bên cạnh xử lý thương
vụ, nghe nói trong hai ngày tới không trở lại . Cô gia còn phân phó,
lần này trở về,sẽ chuẩn bị mang tiểu thư quay về Lạc Dương, muốn tiểu thư trước chuẩn bị tốt hành lý.”
Sở Mộng Sanh nao nao, không vui nói: “Việc này sao bây giờ ngươi mới nói với ta?”
“Ta nhất thời quên nha, huống hồ đây cũng là cô gia vừa phái người
quay về trong trang thông tri .” Tiểu Tước vô tội nhìn nàng, sau đó mở
miệng an ủi: “Kỳ thật cô gia cũng không để ý thời gian trở về sớm
hay muộn, bất quá không quan hệ, tiểu thư còn có ta chơi cùng thôi!”
Nàng nghĩ nguyên nhân Sở Mộng Sanh mất hứng là hai ngày tới không được gặp Trường Tôn Kiệt.
Ai ngờ Sở Mộng Sanh nguyên bản nhíu mi đột nhiên nhếch miệng cười, lộ ra một chút ý cười biến hoá kỳ lạ mà Tiểu Tước quen thuộc, mắt to linh hoạt cũng có mấy phần giảo hoạt, không có hảo ý nhìn về phía nàng.
Xong đời! Tiểu Tước ở trong lòng bi thảm khóc thét một tiếng, bình
thường tiểu thư lộ ra loại vẻ mặt này, liền tỏ vẻ trong lòng của nàng
lại phát sinh âm mưu quỷ kế, mà nàng xác định chuẩn bị gặp xui xẻo
lớn!
Nàng làm sao có thể ngây thơ nghĩ rằng một khi tiểu thư làm nương
tử của người ta sẽ bớt ham chơi bướng bỉnh đâu? Từ lúc cùng cô
gia thành thân tới nay, t