Đánh Cắp Tình Yêu

Đánh Cắp Tình Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325813

Bình chọn: 10.00/10/581 lượt.

ất, xây tường bao, phía trước trồng hoa cỏ, phía sau trồng rau dưa,

người nhà dùng trong ngày cũng thoải mái.

Nhưng từ đầu mùa đông đến

nay, ba Giản Tình sinh bệnh, sức khoẻ không bằng ngày trước. Khi đi khám ở bệnh viện phụ cận, bác sĩ đều nói do vất vả lâu ngày tích tụ thành

bệnh, lúc trước còn trẻ còn có thể nhẫn nại mà vượt qua, nhưng hiện tại

tuổi đã lớn, có thể nói là bệnh đến như núi đổ. Giản Tình lần này về

muốn đưa ba đi khám sức khoẻ toàn diện, nếu không được thì chờ qua Tết

sẽ dẫn ba lên thành phố S.

Hàng xóm xung quanh nghe

con gái nhà họ Giản từ thành phố S về ăn Tết đều chạy đến góp vui, nhìn

Giản Tình xinh đẹp động lòng người thì tranh nhau hỏi cô về chuyện hôn

nhân. Bị hỏi như thế, Giản Tình chỉ cười cười, không lên tiếng, còn mẹ

Giản Tình thì tính cách ngay thẳng, trực tiếp xua đuổi.

Ăn cơm trưa xong, mẹ Giản

Tình sợ cô đi lại mệt mỏi nên giục cô lên lầu nghỉ ngơi, Giản Tình vì

trong lòng nhớ Phương Khiêm nên không có tâm tư nói chuyện với người

nhà, bèn đi lên phòng mình.

Cô muốn gọi điện thoại cho Phương Khiêm, lại sợ ảnh hưởng anh lái xe, đấu tranh trên giường hồi lâu mà không dám ấn số.

Khi cô đang mơ mơ màng màng thì bị tiếng điện thoại đánh thức dậy, cô bèn vội vàng tiếp máy. Nghe

giọng nam trầm ấm từ đầu dây bên kia truyền đến, Giản Tình mới cảm thấy

yên lòng.

Hai người mới chia tay có

vài tiếng đồng hồ mà trong lòng Giản Tình đã nhớ anh như vậy. Chính ma

lực của tình yêu đã khiến cho con người ta lo được lo mất như thế.

Nông thôn thuần phác, không có những ồn ào náo động của thành phố, hơn nữa không khí lại rất an

nhàn, yên tĩnh, không có áp lực công việc. Buổi sáng ngày thứ hai sau

khi về nhà, Giản Tình thoải mái ngủ đến lúc tự nhiên tỉnh. Nhiều năm làm việc bên ngoài, mỗi lần về nhà, Giản Tình luôn cảm thấy ở nhà thì chẳng phải làm gì, đây là loại hưởng thụ khiến cả thể xác lẫn tinh thần đều

sung sướng.

Rửa mặt chải đầu xong, Giản Tình xuống nhà, những người khác trong nhà đều đã đi làm việc của mình. Mẹ Giản Tình thấy con gái xuống lầu liền làm cho cô bữa sáng, sợ làm

sớm quá thì cháo sẽ bị nguội.

Giản Tình bưng bát cháo

lên, húp mấy miếng, phát hiện ra ba và em trai không có ở trong nhà,

liền quay sang hỏi mẹ: “Tiểu Diệp và ba đâu hả mẹ?”.

Mẹ Giản Tình cầm cái chậu nhựa, đi ra bên ngoài, đáp: “Đang ở bên ngoài giết ngỗng”.

Quê Giản Tình ở vùng duyên

hải, lễ mừng năm mới có rất nhiều tập tục, nhưng trong đó quan trọng

nhất chính là mỗi nhà đều phải giết ngỗng để cúng thần linh. Đem con

ngỗng béo bỏ vào nước sôi, rồi cho các hương liệu thượng phẩm vào, nấu

mấy giờ liền thì hương liệu đều thấm cả vào ngỗng.

Trước đây, Giản Tình rất

thích ăn món này, nhưng lúc đó cuộc sống của mọi người còn khó khăn,

muốn ăn thịt ngỗng thì đều phải chờ đến Tết mới được ăn, hơn nữa, mẹ còn tiếc nên bắt cả nhà phải ăn kèm với 2, 3 bát cơm, mà cũng chia thành

rất nhiều bữa. Có đôi khi, lễ mừng năm mới vào những ngày nóng oi bức,

thịt ngỗng để lâu mà không ướp lạnh thì dễ bị ôi thiu, vì thế mẹ chặt

thành từng miếng nhỏ, ướp hành, xì dầu rồi xào lên cho cả nhà cùng ăn,

hương vị thật là tuyệt.

Nghe mẹ bảo ba và em trai đang giết ngỗng, Giản Tình ăn vội bát cháo, cắn một miếng táo rồi háo hức chạy ra giúp.

Mấy ngày này thời tiết có

vẻ ấm áp, hôm nay mặt trời đã lên từ sáng sớm. Giản Tình nhìn mọi người

trong nhà đang ngồi quanh sân, bên cạnh là một đống lông ngỗng, còn con

ngỗng béo múp thì đang nằm trong chiếc chậu nhựa, mọi người đang cố gắng nhổ hết những chiếc lông măng.

Cầm chiếc ghế, Giản Tình

cũng chen vào giữa hai người đang ngồi. Ba Giản Tình nhìn bộ dạng của

con gái đang vui vẻ, bèn nhắc: “Nước lạnh lắm, đừng động tay vào, ngồi

bên cạnh nhìn là được rồi”.

Giản Tình quyết chí đáp:

“Lao động là vinh quang, con cũng không muốn nhàn hạ, nhưng mà con giúp

ba, thế thì hai chiếc đùi ngỗng là của con”.

Giản Diệp thấy chị nói vậy cũng vội vàng phụ hoạ: “Con muốn hai cái cánh”.

Mẹ Giản Tình nghe mọi người chí chóe chia nhau con ngỗng, bèn quát: “Bậy nào, hai cái đứa này,

ngỗng này phải để cúng thần linh trước, không được nói thế.”

Giản Tình mím môi cười khẽ, còn em trai thì lầm bầm: “Cúng thần linh xong rồi thì đằng nào chẳng ăn”.

Mẹ Giản Tình nóng lên, lấy tay gõ vào đầu Giản Diệp: “Con còn dám nói lung tung nữa à”.

Giản Diệp kêu lên một

tiếng: “Ai da, mẹ, mẹ có biết vì sao con học hành không được bằng chị

không? Đó là bởi vì mẹ luôn đánh con như vậy, làm con ngu đi đấy”.

Mọi người cùng nhau cười

nói, chỉ lát sau đã làm xong con ngỗng. Mẹ Giản Tình nhân tiện chuẩn bị

luôn bữa trưa, Giản Tình cũng chịu khó xắn tay vào giúp. Sống cùng

Phương Khiêm lâu như vậy, những việc này cô cũng đã sớm thành thục.

“Con còn nhớ Diệu Ngọc không?” Lúc đang rửa đồ ăn, mẹ Giản Tình đột nhiên hỏi cô.

Giản Tình hơi nhíu mày, cười đáp: “Sao lại không nhớ hả mẹ, cô ấy là bạn học cấp một của con mà”.

Bởi vì người lớn hai nhà

qua lại thân thiết nên hai cô con gái lúc còn nhỏ cũng chơi thân với

nhau. Sau này Giản Tình đến thành phố S học, vài năm đầu vẫn c


Lamborghini Huracán LP 610-4 t