Đẳng Cấp Quý Cô

Đẳng Cấp Quý Cô

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324694

Bình chọn: 9.00/10/469 lượt.

bà không muốn phá

vỡ sự im lặng này.

Thang Tuấn trầm tư nhìn ra ngoài cửa sổ, cảnh vật thành phố Thượng

Hải vừa lạ vừa quen, trong lòng anh mọi cảm xúc đan xen lẫn lộn.

Tại cửa vào trung tâm thương mại Spirit Hoàng Hải Thượng Hải, Sở Sở

thông minh, tháo vát trong bộ trang phục sang trọng, tay cầm kẹp tài

liệu, cùng với vài quản lý cấp cao đang đứng ngoài chờ.

Chiếc ô tô màu đen sang trọng chạy vào, dừng ngay trước cổng công ty.

Sở Sở và các quản lý lập tức chạy lại đón, mở cửa xe rồi đồng thanh

chào: “Chủ tịch Thang.” Mọi người đưa mắt sang Thang Tuấn tò mò, không

biết anh là ai.

Thang Lan mỉm cười giới thiệu, “Trợ lý mới của tôi, Thang Tuấn.”

Mọi người đều ngầm hiểu. Sở Sở liếc Thang Tuấn, khẽ mỉm cười. Mọi

người đi thành một hàng tiến vào công ty, chốc chốc lại có giám đốc của

các phòng ban báo cáo tình hình.

Trong phòng họp cao cấp, Thang Lan ngồi ở vị trí chính, Thang Tuấn,

Sở Sở và các quản lý khác lần lượt ngồi xuống, Thang Lan để ý thấy vị

trí đối diện bỏ trống.

Thang Lan lên tiếng: “Mấy hôm tôi không có ở đây, các vị vất vả rồi.

Vừa nãy có nghe phòng kinh doanh, phòng tài vụ báo cáo, cũng không có

vấn đề gì lớn. Còn dự án đêm WIP tiến hành đến đâu rồi?” Bà nhìn khắp

lượt tất cả mọi người, mắt dừng lại ở chỗ ngồi đối diện, chợt nghiêm

giọng hỏi: “Giám đốc sáng tạo phụ trách đêm WIP đâu?”

Sở Sở vội giải thích: “Hôm nay giám đốc không được khỏe, đi khám bệnh xong sẽ đến ngay.”

“Sao phải vất vả vậy, cứ bảo nó yên tâm nghỉ ngơi, không phải đến đâu.”

Sở Sở bèn đứng dậy báo cáo: “Vậy tôi xin phép thay mặt giám đốc báo

cáo về kế hoạch của hoạt động WIP. Chúng ta sẽ dùng túi xách Louis

Vuitton, là mặt hàng xa xỉ, có số lượng hạn chế để hấp dẫn đối tượng

khách hàng VIP, là đối tượng chiếm 1% lượng khách hàng của Hoàng Hải.”

Đoạn, cửa phòng họp bật mở, Thang Mẫn bước vào. Cô hơi cúi người

xuống, trông có vẻ vẫn không khỏe mạnh, nhưng thần sắc mạnh mẽ, phong độ không hề giảm sút.

Cô tiến về phía Thang Lan, cung kính đưa bản kế hoạch cho bà: “Tôi

xin lỗi đã đến muộn. Đây là bản kế hoạch cho hoạt động WIP lần này, mời

chủ tịch xem qua.”

Thang Lan cầm lấy, gật đầu.

Thang Mẫn ngồi xuống vị trí đối diện Thang Lan. Bà xem bản kế hoạch,

bất giác chau mày, dừng một lát mới nói: “Kế hoạch bán các mặt hàng độc

quyền có vẻ bình thường quá, không có cái mới sẽ không dễ kích thích

tiêu dùng, giám đốc sáng tạo có lẽ nên đưa ra những biện pháp mang tính

sáng tạo hơn.”

“Vâng.” Thang Mẫn dù không vui, nhưng vẫn khiêm nhường chấp nhận.

Những người xung quanh còn lại tỏ rõ thái độ “lại thế rồi”, họ đã quá quen với việc tranh đấu giữa mẹ con hai người phụ nữ này.

Thang Mẫn nói: “Nhưng việc bán các sản phẩm độc quyền số lượng hạn chế là phương án đã được quyết định từ trước.”

Thang Lan cười lạnh: “Nói như chị thì hình thức kinh doanh tẻ nhạt này thuộc trách nhiệm của tôi?”

Thang Mẫn từ tốn đáp: “Tôi chỉ có trách nhiệm thực hiện đúng theo phương châm mà chủ tịch đã đặt ra.”

Thang Tuấn ngửi thấy mùi thuốc súng giữa mẹ và chị gái, chỉ biết cười khổ. Sở Sở và những người khác không dám ho he nửa lời, chăm chú nhìn

Thang Lan, chờ phản ứng của bà.

Thang Lan ung dung cười: “Rất tốt. Dự án WIP tôi sẽ để trợ lý mới là

Thang Tuấn tham dự, giám đốc Thang chắc sẽ không ý kiến chứ?”

Thang Mẫn hơi chau mày, không hiểu mẹ mình đang định làm gì.

“Không vấn đề ạ.” Cô thấy khó hiểu, tại sao mẹ phải cố tình giả vờ

coi Thang Tuấn như người lạ, nhưng vẫn hùa theo ý muốn của bà, quay sang cười với em trai: “Trợ lý Thang, hy vọng chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ.”

“Vâng, giám đốc Thang.” Thang Tuấn cười khổ nhìn Thang Mẫn.

Từ khi nhận lời cầu hôn của Tử Tề, mỗi ngày với Hiểu Khiết đều là một ngày hạnh phúc. Buổi tối Tử Tề hẹn cô ra ngoài, lại còn tỏ vẻ bí mật,

khiến cô càng vui vẻ.

Cuối cùng màn đêm cũng buông xuống, đèn các cửa hiệu hai bên đường

bật sáng trưng, không gian còn rực rỡ hơn cả ban ngày. Cô và anh đi chầm chậm trên phố, Thiên Thiên tủm tỉm đi đằng sau.

Hiểu Khiết tò mò: “Rốt cục là đi đâu anh? Em còn phải mua đồ để mai đi Thượng Hải nữa.”

“Chính là đây!” Tử Tề chợt dừng bước, nghiêng người.

Hiểu Khiết ngẩng đầu lên, ngạc nhiên khi thấy trước mắt là cửa tiệm

áo cưới cao cấp. Cô há hốc miệng, không che giấu được tâm trạng xúc động và sung sướng.

Tử Tề nói: “Chúng ta đều bận, khó khăn lắm hôm nay mới có được chút thời gian, vào đây xem đi.”

“Xin chào quý khách.” Nhân viên nhiệt tình mở cửa đón tiếp.

Có người cầm album đến, nhiệt tình giới thiệu: “Chỗ chúng tôi không

chỉ chụp ảnh cưới rất đẹp mà mẫu áo cưới cũng toàn là kiểu dáng độc đáo

cao cấp, trông hệt áo cưới thủ công. Chiếc này chẳng hạn, kiểu cổ điển

rất hot trong năm nay, váy chữ A ôm dáng, khiến cho cô dâu trông sẽ càng mảnh mai duyên dáng.”

Hiểu Khiết gật đầu hân hoan, “Kiểu này có vẻ được đấy anh nhỉ.”

Tử Tề nhìn qua: “Váy cưới chỉ xem thì không biết thế nào, phải mặc thử.”

“Thế à...”

Nhân viên cửa tiệm nói nhỏ với Hiểu Khiết: “Thông thường nếu chưa đặt tiền đặt cọc thì không được thử, nhưng hôm nay là trường hợp ngoại l


Lamborghini Huracán LP 610-4 t