
hư vậy, cùng trưởng bối hoặc là cùng ông bà ăn cơm, luôn rất nhẹ nhõm tự đắc, nhất là khi ăn cùng ông bà ngoại, hai người luôn vui
vẻ nghe cô nói chuyện, cô cũng có thể chọc mọi người cười, bàn ăn rất
vui vẻ hòa thuận
"Tiểu Hạ, ăn ngon không?" Lúc này ba của Tư
Không Cảnh hỏi cô. Vừa mới đầu cô còn chưa nghe, ba của Tư Không Cảnh
hỏi lại một lần nữa, cô mới phản ứng, gật đầu “Dạ, ăn rất ngon, cảm ơn
bác trai”
"Tiểu Hạ, năm nay cháu bao nhiêu tuổi?" lúc này mẹ của
Tư Không Cảnh ở một bên bất thình lình hỏi “A, cháu năm nay 20 tuổi,
tuổi mụ là 21 tuổi” Cô trả lời
"Vẫn còn rất nhỏ tuổi" Ba của Tư
Không Cảnh như có điều suy nghĩ, nhỏ giọng từ từ hỏi “Tính toán một chút vậy là cháu chưa học xong đã vào làng giải trí, đúng không?” Cô chỉ có
thể gật đầu
Mẹ của tư Không Cảnh nhíu mày một cái, lúc này buông
đũa xuống “Vậy, bác muốn biết, cháu chuẩn bị phát triển như thế nào
trong làng giải trí? Muốn bước đi như thế nào?”
Không khí không
thể tránh khỏi vẫn bị dẫn tới tình trạng này. Phong Hạ có thể cảm thấy,
cha mẹ anh đã có ấn tượng không tốt với cô
Tay cô siết chặt đôi đũa, cơ bản lúc này không biết trả lời làm sao
"Thật ra thì nói như vậy có chút xấu hổ” Mẹ Tư Không Cảnh bình tĩnh nói “Bác
và cha của tiểu Cảnh đều là giảng viên, nhưng tiểu Cảnh lại lựa chọn vào làng giải trí, cho nên chúng ta cũng không cách nào đi bình luận những
thứ người khác yêu thích và theo đuổi. Nhưng là bác và cha tiểu Cảnh
luôn vô cùng tin tưởng nó có thể kiểm soát mọi thứ, không bị kéo vào cái vòng luẩn quẩn kia”
"Cháu là một cô gái" lúc này ba của Tư Không Cảnh ho khan một tiếng, hỏi "Cha mẹ cháu, trên phương diện nghề nghiệp
này không lo lắng gì sao?"
Cô cắn cắn môi, thành thật trả lời,
"Người nhà của cháu cũng không quan trọng lắm nghề nghiệp gì, chỉ hy
vọng cháu có thể vui vẻ"
Lời vừa nói ra, cô biết cha mẹ anh sẽ càng khó hiểu
Gia đình cô rất hạnh phúc, thậm chí cha mẹ được coi là rất thoải mái, nhưng rõ ràng cha mẹ anh, rất truyền thống
Một câu đối thoại tiếp một câu, rốt cuộc Tư Không Cảnh ngồi một bên nhíu mày âm thanh lạnh nhạt kêu tên của cha mẹ “Cha, mẹ"
Mẹ Tư Không Cảnh thấy con trai lộ tính che chở, để cho bọn họ không được
làm khó, trong lòng có chút khó chịu, một lát sau mới nói “Tiểu Hạ, bác
tin tưởng cháu là đứa bé ngoan, nhưng bác vẫn vẫn muốn nói trước cho
cháu biết, từ đầu tới cuối, đối với bạn gái của tiểu Cảnh bác không yêu
cầu cao, không cần trình độ học vấn là phần tử trí thức, cũng không cần
bối cảnh gia đình quá tốt…………”
"Nhưng chỉ cầu bình thường, yên
ổn” Sau khi Tư Không Cảnh nghe mẹ nói những lời này, ánh mắt sâu lắng
nhìn Phong Hạ vẫn ngồi một bên. Cô cũng không trả lời chỉ là ánh mắt dần ảm đạm xuống
Sau đó, trên bàn cơm, ba mẹ Tư Không Cảnh không nói gì nữa, chỉ là nói về cuộc nghiên cứu thảo luận của bọn họ lần này tới
thành phố S và xế chiều ngắm cảnh thành phố, không hỏi thêm bất kì
chuyện gì về tình cảm của cô và Tư Không Cảnh nữa
Cơm tối kết
thúc, cũng là thời điểm trở về, trước khi đi, mẹ Tư Không Cảnh gọi cô
lại, hỏi cô có biết ngày sinh tháng đẻ của mình hay không?
Cô đang mang giày, khi nghe có chút sửng sốt, hồi lâu gật đầu một cái "Cháu nhớ rõ"
Xã hội hiện đại hầu như mọi người đều không quá coi trọng chuyện này,
nhưng bởi vì ông bà ngoại của cô đều tham chính (tham gia chính trị) vẫn tin chuyện phong thủy và một số phong tục truyền thống gì đó, cho nên
trước kia lúc cô vừa ra đời, đã giúp cô xem qua ngày sinh tháng đẻ
"Ừ, có thể nói cho bác biết không?" Mẹ Tư Không Cảnh hỏi.
Cô gật đầu một cái, lấy giấy bút ra đặt ở trước, sau khi viết xong đem giấy đưa cho mẹ Tư Không Cảnh
"Được, cám ơn!" Mẹ Tư Không Cảnh nhìn tờ giấy một chút, lại nhìn về cô vuốt vuốt cằm như đang suy nghĩ gì đó
Tư Không Cảnh nói tạm biệt với cha mẹ, rồi không nói thêm gì nữa, mờ cửa đưa cô xuống lầu
Vào thang máy, anh nhấn nút “1” rồi nghiêng đầu nhìn cô “Những lời nói vừa
nãy của ba mẹ anh, em không cần để ở trong lòng, tư tưởng bọn họ hơi bảo thủ, luôn là như vậy, em không cần suy nghĩ nhiều”
"Ừm" Cô gật
đầu một cái, biết lần đầu gặp người lớn kết quả không tốt lắm, trong
lòng buồn hơn, không hề để ý đến giọng nói lạnh nhạt của anh
Hai người vừa đi rat hang máy, Phong Hạ ngẩng đầu nhìn lên liền ngây ngẩn cả người “Lâu Dịch”
"Xuỵt!" Lâu Dịch đội mũ, hình như đã đứng đợi dưới lầu một lúc rồi, lúc này
bước nhanh tới, nhìn Tư Không Cảnh “Tôi đã kêu người trông kĩ các cửa,
hiện tại rất nhiều tay săn ảnh và kí giả đang đợi bên ngoài, tôi mang Hạ Hạ đi trước, đợi một lát nữa Sharon sẽ cho người tới đón anh”
Cô nghe được mà sắc mặt thay đổi, lập tức nhớ tới cảnh tượng như vậy khi trở về từ Florence
"Lần này so với lần Florence đó còn nguy hiểm hơn, giống như còn vì chuyện
gì khác” Lâu Dịch nhanh chóng nói “Sharon phải tìm Giản Vũ Doanh, sau đó nhờ đến cả tôi”
"Được!" Tư Không Cảnh không nói gì "Cậu mang cô ấy đi trước"
Lâu Dịch đáp một tiếng, nhìn về phía cô, cô nhìn Tư Không Cảnh, thấy anh
gật đầu với mình, mới đi theo Lâu Dịch tới thang máy chuẩn bị xuống t