
ng sai, thân
ảnh kia dù có hóa thành tro tôi vẫn nhận ra được, đây tuyệt đối là bóng lưng
của Tiểu Hạo Hạo.
Tôi xoay người nhìn về
phía cánh cửa nhà Tô Tầm. Một cậu em trai, một cô gái lớn hơn anh ta một tuổi,
khà khà, xem ra chân tướng sắp đến lúc rõ ràng rồi!
Bởi vì nguyên nhân nào
đó, tâm tình tôi tốt hẳn lên, vừa về nhà vừa ư ử một điệu hát dân gian, lần đầu
tiên tôi thích cái việc đem rác đi vứt này đó nha!
Ch nên mấy tối liền, tôi
đều chủ động yêu cầu đi vứt rác, điều này khiến cho Hàn Lỗi có chút khó hiểu,
nhưng mà kẻ phong độ thân sĩ như anh cuối cùng cũng quyết định tôn trọng ý nguyện
của tôi.
Kế này của tôi gọi là ôm
cây đợi thở, tôi không tin Tần Hạo sẽ không sa lưới, nếu như anh ta thật sự là
cậu em trai trong lời của Tô Tầm.
Thật đáng mừng, ở buổi
tối thứ ba cực khổ ngồi chồm hổm quan sát của tôi, cuối cùng cũng đã có thể bắt
được thân ảnh lén lén lút lút của Tần Hạo.
Khi anh ta đi ra khỏi cửa
nhà Tô Tầm liền cẩn thận quan sát mọi thứ xung quanh, sau đó đúng lúc đang định
chạy biến thì tôi một phen bùng nổ, đẩy cửa cầu thang ra, ở phía sau anh ta
dùng khẩu khí mười phần uy lực mà chỉ đủ cho hai người có thể nghe được gào
lên: “Tần Hạo đại đầu heo! Một, hai, ba kẻ đầu gỗ không được nhúc nhích!”
Tần Hạo rất nghe lời cứng
ngắc đứng nguyên tại chỗ, vẻ mặt “Tôi xong đời rồi” khó chịu xoay người nhìn
tôi.
Tôi vội vàng nhảy đến chỗ
anh ta, vung lên nụ cười dối trá kiểu bà hoàng hậu lừa gạt công chúa bạch
tuyết, dụ dỗ nói: “Tiểu Hạo Hạo, không ngại thì mời vào trong nhà tôi ngồi một
chút được chứ!”
Không cho Tần Hạo quyền
lựa chọn, tôi đã mạnh mẽ đem anh ta kéo vào trong nhà mình.
Hàn Lỗi đứng trong phòng
khách, mắt thấy tôi cậy mạnh xài “bạo lực”, mặc dùgoài ý muốn nhưng anh vẫn lựa
chọn đứng ở một bên xem kịch vui.
Tần Hạo bị tôi thô lỗ đặt
trên ghế sa lon, sau đó tôi có bộ dạng rất giống nữ thổ phỉ, hai tay chống thắt
lưng, một cước giẫm mạnh lên chỗ đệm ghế bên cạnh anh ta, cố ý tàn bạo nói:
“Đồng chí Tần Hạo! Anh có đầu hàng và nhận tội hay không?”
Lòng dạ quật cường, Tần
Hạo quay đầu đi chỗ khác, tính ương ngạnh chống lại sự tra hỏi của tôi.
Nha! Cậu chàng này định
không nhìn mặt tôi à!
Đúng lúc tôi đang suy
nghĩ xem nên dụng hình thế nào để buộc anh ta mở miệng thì Hàn Lỗi đã kéo tôi
xuống ngồi bên cạnh mình, sau đó chậm rãi nói với Tần Hạo: “Mặc dù tôi không rõ
ràng lắm đã xảy ra chuyện gì nhưng mà, xem tình hình này thì, cậu hay là nên
đầu hàng vẫn hơn!”
Lời của Hàn Lỗi khiến cho
vẻ mặt Tần Hạo rõ ràng có chút buông lỏng, nhưng mà trầm mặc một lúc, anh ta
vẫn ngậm chặt miệng như cũ, hoàn toàn không có ý định khai ra cái gì hết.
Hừ! Làm phản! Làm phản!
Anh chàng này muốn làm phản rồi! Thậm chí đến cả lời của Hàn Lỗi cũng không
thèm nghe nữa!
Bộ dáng Tần Hạo anh dũng
hệt như Giang tỷ đối mặt với đại quân Nhật Bản vậy, tròng mắt tôi xoay tròn,
cười cười tựa đầu vào bả vai Hàn Lỗi, tâm bình khí hòa uy hiếp anh ta: “Không
sao, không có chuyện gì, dù sao nhân vật chính có tới hai người, tôi trực tiếp
đi hỏi Tô tỷ là được rồi, dù sao chúng tôi ở gần nhau như vậy, tôi lại có cả số
điện thoại của chị ấy, ôi chao, không bằng ngay bây giờ tôi đi tìm chị ấy tới
đây nói chuyện một chút cũng tốt lắm!”
Nghe thấy tôi muốn tìm nữ
chính, Tần Hạo rốt cục nhận thua, thất bại khai ra hết thảy.
Thì ra, Tần Hạo thật sự
là cậu em lâu năm của Tô Tầm, cũng chính là cái đại đầu heo ngu ngốc trong
miệng của tôi, bọn họ vốn dĩ chính là chị có tình em có ý, không ngờ bị tụi bạn
xấu thiết kế tiết mục say rượu rồi XXOO, cũng chính là lăn lộn trên giường một
đêm xong, anh ta sĩ diện cự tuyệt người ta, hại người ta thương tâm bỏ ra nước
ngoài học, bây giờ, nữ chính trở về nước, nam chính hối hận nhưng hết lần này
tới lần khác, nữ chính bởi vì bi thương năm xưa mà tạo thành bóng ma tâm lý, sợ
hãi cự tuyệt nam chính
“Cho cậu bảy chữ”, tôi
cười lạnh nói với Tần Hạo, “Tự tạo nghiệt không thể sống a!”
Tần Hạo khó có lúc gật
đầu đồng ý.
Nhìn bộ dáng hối hận
thống khổ của anh ta, tâm không đành lòng, tôi liền hỏi: “Biết hối hận rồi
sao?”
“Biết.”
“Muốn tôi giúp anh sao?”
“Muốn!”
“Tôi có phải là mỹ nhân
không?”
“… Phải..”
Hàn Lỗi: “Phì! Tần Hạo a
Tần Hạo…”
Cuối cùng, dưới cái vỗ ngực
đảm bảo sẽ giúp anh ta đoạt mỹ nhân về nhà của tôi, Tần Hạo mang theo ánh mắt
cảm kích đi xa dần cánh cửa.
Cho đến tận lúc nằm xuống
giường, tôi đột nhiên mới ý thức được, Tần Hạo không phải là xử nam a! Anh ta
cũng đã từng cùng người ta lăn lộn qua giường nha!
Ý thức được bằng lực
lượng của mình thì không thể nào hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ này được, tôi
triệu tập Giang Mặc Mặc cùng Lưu Tĩnh thảo luận xem kế hoạch tác hợp Tô Tầm và
Tần Hạo nên tiến hành như thế nào. Cuối cùng, thông qua một buổi thảo luận kịch
liệt, chúng tôi tính toán để cho bọn họ lăn lộn trên giường một lần nữa.
Bởi vì tình huống bây giờ
e Tô Tầm sợ bị thương lần nữa mà cự tuyệt Tần Hạo, khiến Tần Hạo không cách nào
giải thích được với cô ấy, thế nên chúng tôi quyết định trước hết phải