
ông phải là Nhị cô, mà ngược lại là tổ mẫu. Nhưng Đại cô
là cốt nhục tổ mẫu sinh ra, tổ mẫu sao có thể ra tay giết Đại cô chứ? Hổ dữ còn không ăn thịt con. Song ngay tức khắc, Từ Man sực nhớ tới phụ
thân mình, thái độ tổ mẫu đối với cha, thật sự không được gọi là từ mẫu.
“Còn nhớ rõ
lần trước Nhị cô đến nhà chúng ta, nói là người của Trang gia đã trở lại không?” Từ Hải Sinh im lặng một lúc, đột nhiên mở miệng hỏi.
Từ Man mơ mơ hồ hồ dường như đã nhớ ra, dù sao cũng đã là chuyện nhiều năm trước.
Từ Hải Sinh
thận trọng nhìn ngó bốn phía, mới kéo Từ Man nói: “Cái người Trang gia
lần trước ấy, kỳ thật cũng không phải hoàn toàn xem như là người nhà họ
Trang, bởi vì khi xưa Trang gia bị sao trảm cả nhà, lần này trở về, chỉ
là một hạ nhân của Trang gia năm đó được thoát tịch ra ngoài, muốn đến
tìm di cốt của chủ cũ, mang về quê nhà của Trang Thành an táng.”
“Vậy thì có
quan hệ gì với chúng ta?” đối với câu chuyện xưa kia, Từ Man đã không
còn ấn tượng sâu lắm, chỉ biết là, ngôi mộ không tên mà hàng năm nhà
nàng tế bái, rất có thể là Trang Thành.
Từ Hải Sinh nói tới đây, thanh âm càng thấp, tằng hắng một tiếng nói: “Gần đây lại có một người họ Trang đến tìm phụ thân nữa.”
“Có thể là người cùng trong họ chăng.” Từ Man trong lòng run rẩy, không muốn tin nhà mình sẽ có liên hệ gì đó với kẻ phản quốc.
“Có điều
thái độ phụ thân đối đãi với hắn rất cổ quái, bây giờ huynh đi theo hỗ
trợ phụ thân xử lý rất nhiều chuyện quan trọng, nếu chỉ là người bình
thường, phụ thân sẽ không đuổi huynh ra ngoài. Hơn nữa huynh ra ngoài
đứng nghe lén một chút, hình như nghe thấy là cựu nô của Trang Thành gì
đó.”
Từ Man chấn
động, túm chặt ống tay áo Từ Hải Sinh, bèn nói: “Huynh không có nghe
nhầm chứ, sao cha có thể có liên quan với Trang Thành được, chuyện này
mẹ có biết không?”
Từ Hải Sinh
lắc đầu, thở dài một tiếng nói: “Huynh cũng không biết mẫu thân có biết
không, nhưng lúc đó huynh đột nhiên nhớ tới lời Nhị cô nói, nếu phụ thân không có quan hệ với Trang Thành, vậy hà cớ gì Nhị cô lại đích thân đến nói chuyện này.”
Từ Man trầm
mặc, nàng không biết nên nói thế nào, hiện tại đầu óc nàng rối bời, Đại
cô từ lúc vào phòng tổ mẫu không thấy đi ra, lại chết ở trong phòng Nhị
cô. Phụ thân đột nhiên có quan hệ với một gia nô của một võ tướng bán
nước bị xét nhà từ nhiều năm trước, ngôi mộ không tên ngày thường chỉ
cảm thấy có chút thần bí, bỗng chốc lại nhảy vào tầm mắt của Từ Man, có
xua kiểu nào cũng không đi.
Đến tột cùng, phủ công chúa cùng Từ gia có bí mật gì.
“Ngươi nói
cái gì?” Gia Cát Sơ Thanh nằm trên giường, tuy nói thân thể hắn đã dưỡng không khác với người thường, nhưng quỳ linh đưa tang hắn đều khăng
khăng tự thân làm, ngay cả đại ca vì chuyện này cấp tốc chạy về, cũng
không khuyên can được, mới khiến cho hắn lại bệnh liệt giường, phải đến
tận lễ mừng năm mới mới dần dần gượng dậy được.
“Trong Từ
phủ quả thật có một nha hoàn quét sân, gởi thư cho phò mã, nói là sau
khi chủ mẫu vào phòng Từ gia lão phu nhân, không thấy đi ra nữa.” Hàn Y
đỡ Gia Cát Sơ Thanh ngồi dậy, giúp hắn uống một hớp nước ấm.
“Hiện tại có phải rất nhiều người đều cho rằng, nhị nương bị mê chứng, lúc ngủ giết
chết mẫu thân, đúng không.” Gia Cát Sơ Thanh thấm cổ họng, tựa vào đầu
giường nói.
“Phải ạ.”
“Ngay cả Kinh Triệu Doãn cũng nghĩ như vậy?” Gia Cát Sơ Thanh hừ lạnh một tiếng, hỏi.
“Dạ phải.” Hàn Y túa mồ hôi hột.
Gia Cát Sơ
Thanh cười lạnh trào phúng nói: “Vết thương trên người a nương, rõ ràng
chính là dao găm gây nên, trên tay Nhị cô lại cầm kéo, miệng vết thương
khác hẳn, ngỗ tác (người khám nghiệm tử thi) của Kinh Triệu Doãn là thằng ngốc sao?”
Hàn Y ngẫm nghĩ, đoạn trả lời: “Là có người thu mua ngỗ tác sao?”
“Cũng có thể là Kinh Triệu Doãn nhận được ám chỉ của ai đó, muốn tương kế tựu kế,
liền lấy Nhị nương gánh tội.” Gia Cát Sơ Thanh vén chăn, xoay người chậm rãi ngồi dậy, hơi thở dốc một chút mới nói: “Điều tra cho ta, ngày hôm
đó, ai ở trong viện của ngoại tổ mẫu. Đặc biệt là ở trong phòng bà.”
Hàn Y cả kinh, ngẩng đầu nói: “Chủ thượng là nghi ngờ?”
“Chỗ ngoại
tổ mẫu tuyệt đối có vấn đề.” Gia Cát Sơ Thanh vuốt lại mái tóc đen, tiếp tục nói: “Ta đã sớm cảm thấy Từ phủ cổ quái, song mãi vẫn không biết là nguyên nhân gì, nhưng hôm nay xem ra, ngoại trừ đại cữu và mẫu thân ra, ai ngoại tổ mẫu cũng không thèm để trong lòng, hơn nữa chuyện xảy ra
trong phủ công chúa cũng có liên quan rất nhiều tới Từ phủ, mẫu thân lần này lại chết ở Từ phủ. Từ phủ mặt ngoài nhìn thập phần đơn giản, nhưng
không ít sự tình nếu nhìn tinh tế, đều có thiên ti vạn lũ liên hệ.” (thiên ti vạn lũ: ngàn tơ vạn sợi)
Hàn Y không dám nhiều lời, chỉ đứng một bên nghe.
“Lúc trước
ta chỉ đặt lực chú ý ở Trần gia cùng Hoàng gia, còn tưởng rằng Từ gia là ở bên phe chúng, xem ra…” Gia Cát Sơ Thanh nằm trở lại giường, không
nói gì nữa.
*
Lại qua một
khoảng thời gian, Nhị cô vẫn chưa được thả ra, bởi vì bằng chứng “bệnh
mê chứng” kia vô cùng bất lợi với nàng, ngay cả Kinh Triệu Doãn cũng bắt đầu hoài nghi liệu có phải n