
bợ còn không
kịp nữa là. Hơn nữa, đại ca ngươi từng được cha ta kiểm tra qua, người
mặc dù không linh hoạt, nhưng được cái sự học vững chắc, cử nhân gì đó,
cố gắng hai năm là được.”
Trong lòng
Hoàng Tú Lệ hiểu rõ, song vẫn không kiềm được cao hứng, chúng nữ lại
tâng bốc vài câu, xôn xao hẳn lên, còn tán gẫu không ít chuyện thú vị
trong kinh thành.
Nhanh đến
giờ dùng cơm trưa, Từ Man vốn muốn giữ họ lại dùng cơm, nhưng vài cô
nương đã hẹn trước với gia đình, không tiện ở lâu, nên chỉ còn lại Hoàng Tú Lệ và khuê mật tốt của nàng, ba người họ chỉ còn chờ dọn cơm lên là
bắt đầu dùng bữa.
Ai ngờ, bên
này đồ ăn còn chưa dọn lên, bên ngoài đột nhiên ồn ào, không đợi Từ Man
sai người ra hỏi, đã thấy ma ma trông cửa chạy vào, hành lễ rồi vội vàng nói: “Bên ngoài có người Hoàng phủ đến muốn tìm Hoàng cô nương trở về,
nói là trong nhà xảy ra chuyện.”
Từ Man nhìn
Hoàng Tú Lệ, Hoàng Tú Lệ mặt mày mờ mịt, lúc đi trong nhà vẫn bình
thường, sao mới đây đã có chuyện? Lại nhớ ra hôm nay đại ca ra ngoài du
ngoạn với bạn, chắc là xảy ra chuyện gì bất trắc, trong lòng nóng ruột,
cũng không chờ ma ma kia nói xong, liền tạm biệt Từ Man, mang theo bằng
hữu cùng chạy ra ngoài, lên kiệu trở về.
Từ Man nhìn
mâm cơm đã dọn lên, không có tâm tình ăn, dù sao mấy năm nay hai nhà xem như cũng có kết giao, nếu quả thực xảy ra chuyện gì thì cũng đáng buồn. Vì thế liền bảo Thanh Mai đến cổng trong phái người đi tìm hiểu một
chút, rốt cuộc nhà Nhị cô xảy ra chuyện gì.
Nhưng Thanh
Mai còn chưa đi tới cửa, quản sự ma ma ở chính phòng đã đi đến, đầu đầy
mồ hôi không nói, cả mặt mày đều trắng bệch, đặc biệt là môi còn run rẩy không ngớt. Từ Man vừa nhìn liền biết, bà ta đi tìm mẫu thân, vì mẫu
thân vào cung chưa về, trong nhà không có ai làm chủ mới đến chỗ nàng,
liền đứng dậy nghênh đón, hỏi: “Ma ma đến có chuyện quan trọng sao?”
Quản sự ma
ma này vốn là ma ma nhị đẳng ở chính phòng, nhưng vì chuyện trà độc mấy
năm trước, Trần ma ma dần dần lui xuống vinh dưỡng, còn lại vài quản sự
ma ma hoặc là bị đuổi, hoặc là bị biếm. Vài năm trở lại đây, đều toàn là người mới, nên bà ta mới được thăng lên vị trí ma ma nhất đẳng. Cho
nên, ở trước mặt chủ tử, bất luận chủ tử có nhỏ tuổi hay không, cũng
không dám lên mặt, ngược lại càng cung kính có thừa. Tuy nhiên, đồng
thời đây cũng là một điểm yếu, vì ít gặp chuyện, tính tình yếu đuổi,
trước mắt gặp chuyện lớn này, bà lại chỉ có thể cầu đến Từ Man.
“Quận chúa,
có chuyện lớn rồi, Từ phủ đưa tin đến đây, nói…” quản sự ma ma hai tay
run rẩy, lắp bắp nói: “Nói… nói là Từ gia Đại cô mất rồi.”
“Cái gì?” Từ Man ngỡ ngàng nói: “Bà nói ai mất?”
Quản sự ma ma yên lặng lau mồ hôi, đoạn nói: “Từ gia Đại cô mất rồi ạ.”
“Không thể
nào!” Từ Man lập tức lắc đầu nói, mấy hôm trước nàng còn gặp mẫu thân
của Gia Cát Sơ Thanh, tuy sắc mặt không được tốt, nhưng cũng không có
bệnh gì, sao có thể chết được.
“Thật sự đã
chết, là bị người giết chết.” Quản sự ma ma nuốt nước miếng, mặc dù
trước kia từng nghe chuyện nhà giàu đánh chết nô tỳ, nhưng trên tay bà
vậy mà rất sạch sẽ, càng miễn bàn đến vụ giết người này.
“Ai làm?
Chuyện này là ai nói?” Từ Man còn nhớ rõ Hoàng Tú Lệ nói, hôm nay Từ gia Đại cô trở về Từ gia, chẳng lẽ Từ gia đã xảy ra chuyện gì?
Quản sự ma
ma kia vỗ đùi, vẻ mặt đau khổ nói: “Là Từ gia đặc biệt phái quản sự
nương tử đến báo, nói là, nói là Từ gia Đại cô bị Từ gia Nhị cô dùng cây kéo đâm chết.”
Từ Man lui
lại mấy bước, ngã ngồi lên giường êm, vừa rồi giọng nói đầy hy vọng của
Hoàng Tú Lệ còn vang tại bên tai, bây giờ lại… khó trách Hoàng gia phái
người tới đón Hoàng Tú Lệ, cũng không dám nói nguyên nhân cụ thể.
“Ngươi trước phái người vào cung một chuyến, nhưng không được vào trong làm phiền,
chỉ chờ mẫu thân hồi phủ rồi mới báo cho bà biết. Mặt khác, tức khắc
phái người chạy đi báo cho phụ thân biết, chuyện lớn như vậy một cô
nương trong nhà như ta không thể làm chủ, chắc đại ca lúc này cũng ở
cùng phụ thân, bọn họ cùng trở về là vừa vặn.” Từ Man vốn định tự mình
đến Từ phủ xem sao, nhưng nàng là một cô nương trong nhà, tùy tiện đến
đó, giống như xem náo nhiệt, bèn trầm giọng nói: “Lại sai người đến nhà
Gia Cát xem thế nào, chuyện lớn như vậy, tim biểu ca lại không được
tốt.”
Quản sự ma ma nhất nhất thưa vâng, liền quay đầu đi ra ngoài.
“Thanh Mai,
ngươi nói Đại cô cô sao có thể chết được?” Từ Man đến bây giờ còn cảm
thấy như đang nằm mơ, trong sách rõ ràng không nói Đại cô sẽ chết, trong đó còn có đoạn miêu tả Hoàng Tú Oánh làm sao lấy được lòng mẹ chồng,
nhưng hiện tại Hoàng Tú Oánh còn chưa trưởng thành, sao Đại cô tự dưng
chết?
“Nô tỳ không biết, sợ là có hiểu lầm gì chăng.” Thanh Mai cũng vừa mới phản ứng kịp, trong gia tộc của thế gia không ít người chết, nhưng phần lớn đều là
những cái chết ngấm ngầm xấu xa, kiểu chết vừa trần trụi vừa rầm rộ này, quả thật là cực ít, huống chi lại còn là tỷ muội một nhà.
Từ Man tựa vào giường êm, một lúc lâu không nói gì, song mở miệng lại nói: “Ta không tin Nhị cô sẽ giết Đại cô.”
Rõ ràng ngư