
dùng nhiều canh ít muối.
Vì chuyện của Hoa Mỹ Nhân, hậu cung nhanh chóng cảnh giác. Lại thêm
việc ngày mùng 1 tháng 3 hoàng thượng thay đổi thói quen ngày thường,
sủng hạnh quý phi tại Càn Nguyên Cung theo lệ cũ. Quý Phi lấy mình làm
gương, không cậy thế làm càn, mọi việc đều theo đúng bài bản, vả lại
việc của Hoa Mỹ Nhân vẫn còn đọng lại ngay trước mắt nên hậu cung không
ai dám đàm tếu.
Tuy ngày thị tẩm Phi Tâm có sự cố bất ngờ, và thái độ khác thường của hoàng thượng khiến cô đối ứng không kịp, nhưng kết quả sau cùng chính
là điều cô muốn có, giữa y và cô có thần giao cách cảm. Dùng cử chỉ để
tỏ sự ủng hộ đối với cô, dùng lời khen ngợi để khiến Phi Tâm khoan tâm*. Khi cô nhận ra ý nghĩa việc thị tẩm trong Càn Nguyên Cung thì quyết tâm trong lòng cô càng vững chắc hơn.
Việc của Hoa Mỹ Nhân không có bất kỳ thay đổi gì, Tả Hàm Thanh chẳng
qua chỉ muốn gây sự với Lâm Hiếu, chứ không thật lòng muốn ra mặt cho
nhà họ Hoa, huống hồ đây là việc nhà của hoàng thượng, làm gì đến lượt
hữu tướng quân chen vào. Hoa Tán Kỵ cũng đành chấp nhận, tiền đồ bản
thân vẫn quan trọng hơn đứa con gái đã bị gục ngã.
Sau khi hoàng thượng triệu y vào nội đàm, ngày sau y bèn lên biểu
thỉnh tội, tự trách bản thân không biết dạy dỗ con gái. Hoàng thượng tự
khắc không gây khó dễ cho y, chỉ giáo huấn vài lời rồi qua chuyện.
Trong cung tất nhiên không vì sự ra đi của một mỹ nhân mà có bất kỳ
biến hóa nào, ngày tháng vẫn như cũ, vẫn duy trì vẻ bề ngoài thanh bình, hòa hợp.
Mùng 6 thiết dã yến, Phi Tâm lặng lẽ ngồi trong vườn hoa uống trà.
Cô vận chiếc áo bào dài bằng len màu hồng phấn, tóc búi hai bên. Mấy hôm nay thời tiết ấm áp thất thường rồi lại u ám và trút những cơn mưa to.
Trong triều gần đây vẫn còn thảo luận về chuyện Nam tuần, hoàng thượng
đã trú lại Khải Nguyên Điện kể từ hôm mùng 2 và không hề lui tới hậu
cung.
Lúc này Phi Tâm yên ắng như bức tượng, khi cô trở nên im ắng đến mức
chẳng có một chút cảm xúc thì Tú Linh cũng ngấm ngầm lo sợ. Mỗi lần như
vậy, Phi Tâm hệt như con mãnh thú đang ở tư thế sẵn sàng, chỉ chờ đợi
thời cơ tốt nhất để vồ mồi.
“Nương nương. ” Tiểu Phúc Tử khẽ tiến vào, nói nhỏ bên tai cô, “Mọi thứ đã ổn thỏa rồi. ”
“Đã canh mấy rồi? ” Phi Tâm khẽ nhướn mày, hỏi.
“Bẩm nương nương, chỉ còn một khắc thì đến giờ Tuất.” Tiểu Phúc Tử cung kính đáp.
“Ngươi đích thân đi đi, không cần né mặt ai. ” Phi tâm nói, nhẹ nhàng vẫy ngón tay về nơi đặt bức thư.
Sáng sớm mùng 7 tháng 3, cung nữ báo giờ phát hiện Linh Tần treo cổ
tự vẫn trong tẩm điện Trú Phương Các. Hậu cung chấn động khi hay tin
này, nghe nô tài Trú Phương Các bảo rằng tối mùng 6 Thường Phúc của Cúc
Tuệ Cung đến gặp Linh Tần đưa chút đồ. Linh Tần nhận xong thì sững sốt,
ngồi im bặt nửa ngày, kết quả là tối đó Linh Tần đuổi mọi người ra
ngoài, sáng hôm sau thì đã treo cổ tự vẫn! Nhưng rốt cục đã đưa thứ gì,
lục tung cả Trú Phương Các cũng không tìm thấy.
Bây giờ thì Quý Phi đã bị dính vào vụ này. Bởi Linh Tần khác với tình trạng Hoa Mỹ Nhân, thêm nữa còn xảy ra án mạng, dù là Quý Phi cũng phải chịu sự điều tra của Tông Đường và Cư An Phủ. Ba ngày liền Tông Đường
cùng Cư An Phủ đã phái thái giám đến Cúc Tuệ Cung, dò xét nhiều lần cô
đã đưa gì cho Linh Tần. Quý Phi chỉ nói muốn xin bí quyết trồng hoa chứ
không có gì khác. Linh Tần đột nhiên tự vẫn, cô hoàn toàn không hay
biết.
2
Phía Tông Đường thật chất cũng không biết nên điều tra từ đâu, chỉ
còn nước bẩm báo thái hậu và hoàng thượng. Vướng phải nội cung là chuyện rắc rối nhất, nên kẻ dưới bèn quẳng vụ việc rối rắm này lại cho chủ
nhân tự lo liệu. Thái hậu nghe rồi cũng chỉ tiếp tục niệm kinh, nhàn
nhạt đáp một lời rằng tất cả nghe theo sắp đặt của hoàng thượng.
Mùng 7 tháng 3, Phi Tâm lại được triệu đến Càn Nguyên Cung thị tẩm,
trong lòng cô nhận ra thị tẩm chỉ là thứ yếu, chủ chốt chính là hoàng
thượng có việc cần hỏi. Ngày hôm ấy cô chỉ đưa hoàng thượng xem gói
thuốc bột, chứ chưa điểm đích danh là phi tần nào, nhưng hoàng thượng đã đoán ra rồi!
Gói thuốc bột đó Phi Tâm đã tìm thấy trong chậu cảnh Vạn Niên Thanh
của Hoa Mỹ Nhân. Sau khi Hoa Mỹ Nhân rời khỏi cung, Phi Tâm vẫn chiếu lệ đến Phất Hương Viện giáo huấn, ở đó vẫn còn hai mỹ nhân khác. Phất
Hương Viện có không ít hoa cỏ, tất cả đều nở rộ khoe sắc. Phi Tâm tò mò, người trong Phất Hương Viện đáp rằng đều do Linh Tần tặng.
Lúc ấy Phi Tâm cũng không để ý, cô vẫn luôn chú ý tới thị nữ Lăng Yên của Hoa Mỹ Nhân. Cô khó lòng lý giải tại sao đột nhiên lại phải đạp Hoa Mỹ Nhân thêm một cú, truyền đệ thi từ vốn cũng không phải tội nặng lắm, nhưng lén giấu thuốc cấm lại là một tội nặng. Lăng Yên theo hầu Hoa Mỹ
Nhân vẫn luôn rất được ưu ái, tại sao lại phản chủ trong thời điểm này?
Trong cung ai cũng biết rằng chủ nhân xảy ra chuyện thì nô tài cũng
chẳng tốt đến đâu. Tại sao cô ta lại mạo hiểm như vậy?
Phi Tâm là người rất tinh tế, từ chậu cảnh đã nhận ra quan hệ giữa
Linh Tần và Phất Hương Viện rất tốt. Hoa Mỹ Nhân xảy ra chuyện, Đức Phi
cũng đến xin tội giúp, Linh Tần cũng có chút thuận theo ý Đ