Duck hunt
Cưng Chiều Vợ Tối Cao: Cục Cưng Của Ác Ma, Em Dám Bỏ Trốn

Cưng Chiều Vợ Tối Cao: Cục Cưng Của Ác Ma, Em Dám Bỏ Trốn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322333

Bình chọn: 7.00/10/233 lượt.

i gian trôi qua, phụ nữ vĩnh viễn phải chấp nhận chuyện thanh xuân của mình không còn, người đàn ông có thể duy trì yêu nữa không?

Sau khi Lạc Tích Tuyết ôm Băng Băng rời đi, người giúp việc trong biệt thự cũng tự động lui xuống.

Chiêm Mỗ Tư đưa Tô Mỹ Kỳ trở về phòng, Tô Mỹ Kỳ một đường giắt trên người anh, vừa đi vừa lột bỏ quần áo hai người, cực kỳ nhiệt tình.

Cô hé miệng muốn hôn môi của anh, nhưng lại bị Chiêm Mỗ Tư quay mặt, hai cánh tay hơi lạc, hung hăng bỏ eo của cô ra.

“Quy định của tôi, không cho hôn môi, những chỗ khác thì tùy tiện làm!”

Anh cầm lấy gáy của cô, khiến thân thể Tô Mỹ Kỳ bị buộc ngửa ra sau, hai luồng mượt mà cứ nhu vậy hiện ra trước mặt người đàn ông.

Chiêm Mỗ Tư không khách khí, đưa tay dùng sức xé ra, mấy tiếng “Bịch Bịch”, là âm thanh của nút cài áo rơi xuống đất, áo ngực của Tô Mỹ Kỳ bị xé ra, luồng đầy đặn trắng nõn cứ như vậy lộ ra.

Chiêm Mỗ Tư một hớp ngậm lấy luồng mềm yếu của cô, tay kia dùng luồng còn lại vuốt ve, bắt đầu mạnh mẽ gặm cắn.

“Ừ --- “ Tô Mỹ Kỳ không tự chủ được phản ứng kháng đau, giống như sột soát co rút, cả người khẽ co rúc lại, nhưng đúng là trí mạng, lan khắp toàn thân cô.

Cô thích đàn ông thô bạo như vậy, phương thức chinh phục dã man của mình, anh càng mạnh, cô càng hưng phấn.

“Chiêm Mỗ Tư, em muốn! ! Cho em, mau cho em”. Mắt đẹp mê ly của Tô Mỹ Kỳ, bắt được thân thể của Chiêm Mỗ Tư thật chặt, lần nữa đem mình đưa tay tới hướng thân dưới của người đàn ông.

edit: Fannie93

Tay của cô đã lướt qua lồng ngực của anh, dời xuống phía dưới.

Khuôn mặt chờ đợi cùng khẩn cầu.

Chiêm Mỗ Tư cúi thấp đầu, nở nụ cười, nhìn vẻ mặt cô gái quyến rũ cùng thân thể trần trụi, anh đưa ra ngón tay thon dài, thẳng vào nơi bí mật của người phụ nữ, khang mang theo bất kỳ ôn tồn nào.

“ A – “ Thân thể Tô Mỹ Kỳ chợt co rụt lại, điên cuồng hét lên.

Tròng mắt Chiêm Mỗ Tư tối đen, banh chân cô ra, cả người thật cao ôm chặt eo của anh, cho anh làm tư thế tiến công.

Tô Mỹ Kỳ không có chút nào giữ lại, nghênh hợp, tận tình thét chói tai, hai luồng trắng trước ngực nhảy loạn lên.

Thân thể Chiêm Mỗ Tư hơi cúi, lại cắn một cái vào luồng mềm mại của cô.

Cả phòng kiều diễm, kèm theo tiếng rên chói tai không chút nào buông thả.

Lúc kết thúc thật vất vả, toàn thân Tô Mỹ Kỳ toàn là vết thương, da thịt đầy vết đỏ cùng máu ứ động lại, có thể thấy rõ.

Không trách được có vài người đồn đại, Chiêm Mỗ Tư ở phương diện này vượt qua người thường, phục vụ cho anh đều sẽ bị anh hành hạ thương tích đầy mình.

Ở đâu mà anh đang hưởng thụ phụ nữ mang đến cho anh, anh rõ ràng đang trả thù phụ nữ, phá hủy họ.

Trong lòng anh có một ngọn lửa lớn, chính là muốn trả thù cùng hành hạ phụ nữ.

Có thể phục vụ cho anh chính là may mắn, nhưng mỗi lần đại chiến xong, cô đều cần nghỉ ngơi một tuần lễ, tinh lực người đàn ông này không phải bình thường.

Cõi đời này ai có thể làm cho anh thật lòng dịu dàng đối xử đây? Sợ rằng chỉ có người phụ nũ hắn chủ động hôn, trừ lần đó ra, họ đều là công cụ của anh.

“Cô có thể đi, tiền sẽ tới hiện trong thẻ của cô”. Chiêm Mỗ Tư có chút khó chịu, rửa sách ngón tay của mình, âm thanh nhàn nhạt lạnh lẽo.

Tô Mỹ Kỳ chấn động, từ từ quỳ gối trên sàn nhà, xoa nắn thân thể Chiêm Mỗ Tư.

Cô ngước đầu, cười híp mắt mở miệng: “Chiêm Mỗ Tư, để cho em phục vụ anh lần nữa, được không?”

Chiêm Mỗ Tư đứng thẳng người, lạnh lẽo trong mắt hiện ra: “Tôi nói, cô có thể đi, về sau không cần trở lại.”

Tô Mỹ kỳ chợt cảm thấy run sợ: “Chiêm Mỗ Tư, theo hiệp định của chúng ta, phải tháng sau mới ngưng hẳn quan hệ người tình của chúng ta.”

Chiêm Mỗ Tư chợt nhíu mày, tiện tay bưng ly rượu trên bàn, uống một hơi cạn sạch, giương mắt, cười hoa mỹ mà vô tình.

“Yên Tâm, cam kết đưa cho cô tiền cùng biệt thự, còn có một bộ phim truyền hình với đạo diễn nổi tiếng, tôi sẽ không nuốt lời!”

Tô Mỹ Kỳ lập tức cười rộ lên.

Cô chưa từng nghĩ tới có thể dính vào người đàn ông như Chiêm Mỗ Tư được bao lâu, anh có đầy người tình, cô có thể duy trì sự sủng ái của anh bao lâu? Không bằng trên người anh lấy chút ích lợi, cô sẽ cảm thấy có lời.

“Chiêm Mỗ Tư em đi trước, sau này sẽ không trở lại quấy rầy anh!”

Tô Mỹ Kỳ thức thời nói, khom lưng, nhặt quần áo trên đất, lười biếng mặc vào.

Nhưng, lúc cô vừa mới mở cửa ra, đón lấy cô là một cái tát bén nhọn.

“Chát!”. Một tiếng, vang dội lại vừa kích thích.

Tô Mỹ Kỳ không hiểu ngẩng đầu lên, bắt gặp chính là gương mặt tức giận của Tống Khuynh Vũ.

“Cái đồ tiện nhân này, lại dám quyến rũ chồng tôi?”. Cặp mắt bộc lửa trừng mắt của Tống Khuynh Vũ lại nhìn người phụ nữ trước mắt: “Còn dám tới đây, còn tin tôi sẽ cắt đứt hai chân của cô không, vĩnh viễn không bò dậy nổi! !”

Tô Mỹ Kỳ che khuôn mặt của mình, rất muốn tát lại cô ta, nhưng ở trước mặt Chiêm Mỗ Tư, cô không muốn mình gây ra lỗi nào, dù sao tiền và sự nghiệp rộng mở của cô ta còn chưa tới tay.

“Chát!”. Nhưng không đợi Tô Mỹ Kỳ động thủ, người khác đã tạt vào mặt Tống Khuynh Vũ, người này không phải Chiêm Mỗ Tư, mà là Trì Nhược Huân đi suốt đêm tới đây.

“Cô cho rằng cô là thân phận gì, lại dá