
goài vụng trộm với người khác, cô tìm tôi nhận nợ, còn khiến Tích Tuyết tức đi, món nợ này tôi nhẫn nhịn hai năm rồi, bây giờ là lúc thanh toán!”
“Anh định như thế nào?”. Tống Khuynh Vũ cắn môi, không cam lòng hỏi.
“Bố của cô vừa mới bị người của tôi giải quyết xong, bây giờ tới lượt cô!” Chiêm Mỗ Tư anh tuấn, từ từ hiện ra vẻ mặt kinh người, âm thanh lạnh lẽo không mang theo tia nhiệt độ:
“Nhược Huân, dẫn cô ta đi, đánh gãy gân tay chân, sau đó đưa về Philippines, làm – gái mại dâm ! !”
Nghe vậy, thân thể hai người phụ nữ cũng không khỏi tự chủ run lên, mặc dù họ cũng biết thủ đoạn tàn nhẫn của Chiêm Mỗ Tư, cũng lần đầu tiên lĩnh giáo.
Trì Nhược Huân có chút đồng cảm nhìn Tống Khuynh Vũ một cái, muốn đưa cô ta đi.
Ai ngờ đột nhiên Tống Khuynh Vũ phá lên cười, tóc tai bù xù phát điên.
“Ha ha, Chiêm Mỗ Tư, thật ra trên đời này người có lòng thâm nhất chính là anh rồi, anh lại muốn lợi dùng tôi cùng thế lực ổn định của bố tôi để ổn định lãnh thổ của anh, lại không muốn mất đi Lạc Tích Tuyết, anh có biế trên đời nào có chuyện tốt như vậy, người phụ nữ anh yêu đã sớm ở cùng với người đàn ông khác, vẫn còn vì anh ta vì sinh con, coi như anh đi tìm cô ta, cô ta cũng không thể nào lại tiếp nhận anh…. Anh còn thảm hơn tôi.”
Mặc dù Chiêm Mỗ Tư không thích cô thế nào, cô cũng làm vợ anh hai năm, dù sao cô cũng biết, nhưng Lạc Tích Tuyết đã có người đàn ông khác, đối với hắn hận tới tận xương tủy, cô ta còn có thể quay đầu lựa chọn hắn sao? Cho nên nói trên đời thật rất công bằng, muốn ích lợi đều có, trên đời không có chuyện dễ dàng như vậy.
“Tôi có thể không có được người phụ nữ tôi yêu, không cần cô phí tâm, cô liền tận tình đi Philippines phục vụ đàn ông đi!”. Chiêm Mỗ Tư không kiên nhẫn phất tay, xua đuổi cô ta rời đi.
Lạc Tích Tuyết về đến nhà, đã là mười hai giờ nửa đêm, cô đưa con gái đã ngủ thiếp đi trở về phòng, sau đó cô đi vào phòng tắm.
Mở vòi sen, Lạc Tích Tuyết bắt đầu cọ rửa thân thể, tắm gần nửa giờ sau, cô mới đổi một bộ quần áo sạch sẽ đi ra ngoài
Nhìn mình trước gương, sắc môi tái nhợt, trong ánh mắt lộ ra sự lo lắng, dường như khí chất nhàn nhạt trong người chẳng tương xứng với cô.
Lạc Thiên Uy, anh rốt cuộc lại xuất hiện, thiếu chút nữa đè Băng Băng, lần nữa buộc cô phải đi vào khuôn khổ.
Hai năm trôi qua rồi, không phải cô không nhớ anh, chỉ là có chút bỏ lỡ, cho dù anh là ba ruột của Băng Băng thì thế nào, cô chẳng muốn tái hợp lần nữa với anh
Huống chi bây giờ Lạc Thiên Uy, thế lực so với lúc trước còn to lớn hơn, toàn thế giới hắc đạo sản nghiệp anh từ 10% lên đến 70%, bên cạnh anh cũng có một cô gái đẹp tựa tiên nữ, như thế vì sao không rời bỏ cô từ đầu?
Nghĩ tới đây, Lạc Tích Tuyết không khỏi thở dài.
"Em và Băng Băng đều không có việc chứ?" Lãnh Khinh Cuồng đổi một chiếc áo ngủ màu nâu, anh đi tới bên người Lạc Tích Tuyết, ôm cô vào trong ngực.
"Ừ." Lạc Tích Tuyết gật đầu một cái, nằm ở trong ngực của anh.
Tròng mắt Lãnh Khinh Cuồng trở nên tĩnh mịch, anh vịn bả vai Lạc Tích Tuyết: "Anh không biết anh ta cũng ở toà nhà này, chỉ nghe nói kể từ sau khi Lạc Thiên Uy cưới Tống Khuynh Vũ, vẫn rất phóng túng, anh ta đã từng nói vì em mà bất chấp tất cả, hiện tại anh ta rất hận em, đối với em có thành kiến, em đi cùng anh ấy phải cẩn thận một chút."
"Em hiểu ạ!" Con mắt Lạc Tích Tuyết trở nên ảm đạm, gật đầu một cái, chuyện Thiên Uy phóng túng, cô đã nhìn ra được.
Lãnh Khinh Cuồng không nói thêm gì nữa, chỉ ôm cô vào lòng, để cho cô tựa vào bả vai anh.
Một đêm đi qua, ngày thứ hai bão tố lại đến.
Hôm nay trong giới thương gia xảy ra chuyện lớn, tập đoàn Henry trứ danh ở nước Mĩ trong một đêm thế nhưng tuyên bố phá sản.
Chuyện này khiến cho giới kinh doanh lo lắng không ít. Tập đoàn Henry là một tập đoàn có lịch sử lâu đời ở nước Mĩ, có tiền bạc hùng hậu, cùng công ty đó hợp tác sẽ khiến cho công ty nhỏ phát triển, tại sao chỉ trong một đêm lại tuyên bố phá sản.
Điều này làm cho những công ty khác thấp thỏm lo lắng, người người cảm thấy hồi hợp. Ai có thể dùng thời gian một đêm đã khiến tập đoàn Henry phá sản, đây có phải là một người không bình tĩnh không, có thể thấy được tập đoàn đứng phía sau vụ này còn lớn hơn cả tập đoàn Henry.
Mà lần này tập đoàn Henry đột nhiên tuyên bố phá sản, người trực tiếp bị hại là Lãnh Kinh Cuồng.
Lãnh Khinh Cuồng vẫn làm buôn bán với giới hắc đạo, chỉ là năm nay vì Lạc Tích Tuyết và Băng Băng mới dần dần sắp tẩy trắng công ty của mình, nhưng trong làm ăn vẫn dùng rất nhiều mánh khóe.
Lần này tập đoàn Henry phá sản, đưa đến cho Lãnh Khinh Cuồng tổn thất rất lớn, nếu như xử lý không tốt, rất có thể cũng phải đóng cửa.
Những ngày qua Lãnh Khinh Cuồng một mực bận rộn... Chuyện này, bị giới truyền thông theo dõi gắt gao, còn phải tránh cảnh sát, cục diện rối rắm cần dọn dẹp gấp, anh vội đến sứt đầu bể trán, cơ hồ cả ngày chỉ vùi mình trong công ty hay thư phòng.
Ban đêm, Lạc Tích Tuyết đi ngang qua thư phòng của anh, thấy vẫn có ánh đèn len lọi qua khe cửa, cô nhíu mày, sau đó trở về phòng bếp vì anh rót một ly sữa nóng.
Lạc Tích Tuyết