Old school Swatch Watches
Cưng Chiều: Bảo Hộ Vợ Yêu

Cưng Chiều: Bảo Hộ Vợ Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324541

Bình chọn: 7.00/10/454 lượt.

n chưa nói xong,

thì đột nhiên có mấy tên lưu manh vọt vào trong tiệm hoa, vừa tiến đến cái gì

cũng không nói, mà bắt đầu đập đồ.

“Mấy người làm gì vậy?” Ngãi Giai Giai muốn tiến

lên ngăn cản, nhưng mà đã bị Trần Tiểu Ngoạn kéo lại.

“Giai Giai đừng đi qua, bọn họ sẽ đánh cậu.”

“Nhưng mà hoa của mình” —— Ngãi Giai Giai đau

lòng nhìn hoa tươi đựơc cô một lòng vun bồi, cứ như vậy mà bị hủy đi.

“Cậu trốn đi, để đó cho mình.” Trần Tiểu Ngoạn

bảo Ngãi Giai Giai tránh ra, sau đó xông tới ngăn cản mấy tên lưu manh kia,

đánh một người ngã ở trên mặt đất.

Mấy tên lưu manh còn lại nhìn thấy người của

mình bị đánh, thì cùng tiến lên đối phó Trần Tiểu Ngoạn.

“Tiểu Ngoạn cẩn thận một chút !” Ngãi Giai Giai

lo lắng muốn chết, bây giờ đã không còn tâm tư để ý đến hoa, chỉ lo lắng an

toàn của Trần Tiểu Ngoạn.

Đối phương nhiều người như vậy, Trần Tiểu Ngoạn

lại chỉ có một mình, mặc dù cô ấy có thể đánh, nhưng một mình làm sao có thể

đối phó được nhiều người như vậy chứ.

Lúc đầu chỉ có mấy tên lưu manh thôi, nên không

bao lâu Trần Tiểu Ngoạn liền đánh bọn họ ngã, thế nhưng mấy tên ngã xuống lại

chạy đi. Sau có mấy tên nữa vào, hơn nữa trên tay còn cầm gậy bóng chày hung

hăng đánh xuống người Trần Tiểu Ngoạn.

“Tiểu Ngoạn coi chừng.” Ngãi Giai Giai lo lắng

hơn, tâm bị nhéo và rất lo lắng Trần Tiểu Ngoạn sẽ bị thương.

Đám lưu manh xông vào không chỉ đánh Trần Tiểu

Ngoạn, thấy cái gì thì đánh cái đó, đập cả tiệm bán hoa, khắp nơi đều là tiếng

bể tan tành.

“Mấy người dừng tay cho tôi, cút ra ngoài.” Trần

Tiểu Ngoạn né tránh đám lưu manh vung cây gậy bóng chày tới, vậy mà nghe tiếng

vật phẩm bể tan tành, thì giận không thôi, không có chú ý liền bị một gậy.

“A” —— Trần Tiểu Ngoạn bị người đánh một gậy vào

phần bụng, thì đau đớn mà cô hô một tiếng, sau đó cắn răng chịu đựng.

“Tiểu Ngoạn.” Ngãi Giai Giai thấy Trần Tiểu

Ngoạn bị đánh thì nóng nảy, nhưng mà lại không biết làm cái gì bây giờ.

“Khốn kiếp, xem tao làm sao thu thập bọn bây.”

Trần Tiểu Ngoạn chịu đau đớn ở bụng, lần nữa xông tới đánh mấy tên lưu manh kia

nằm sấp xuống, nhưng cô cũng đã bị vài gậy.

“Đừng đánh nữa, van cầu mấy người đừng đánh

nữa.” Ngãi Giai Giai khóc mà cầu khẩn.

“Các anh em chúng ta đi.” Mấy tên lưu manh thấy

Trần Tiểu Ngoạn đã đánh rất nhiều anh em, mà cô ta cũng bị đả thương. Vì thế mà

rút lui.

Sau khi đám lưu manh chạy. Ngãi Giai Giai liền

tiến lên đỡ Trần Tiểu Ngoạn đang đứng không vững.

“Tiểu Ngoạn, cậu làm sao vậy, đừng dọa mình được

không.”

Trần Tiểu Ngoạn đi theo cô mười năm, vậy mà lại

là lần đầu tiên cô thấy cô ấy bị thương.

“Ha ha, mình không sao.” Trần Tiểu Ngoạn gượng

cười một lúc mới vừa nói xong không có sao thì té xỉu.

“Tiểu Ngoạn.” Ngãi Giai Giai cố hết sức ôm lấy

cô ấy ngồi dưới đất, hốt hoảng lấy điện thoại di động ra, vốn muốn gọi điện

thoại cho Tề Hiên, nhưng nghĩ lại đổi thành gọi điện thoại cho Nghiêm Chính

Phong.

Nghiêm Chính Phong thấy Ngãi Giai Giai điện tới

thì trợn tròn mắt, bởi vì Ngãi Giai Giai chưa bao giờ gọi điện thoại tới cho

anh, hôm nay sao lại phá lệ mà gọi

điện thoại cho anh chứ, theo lý thuyết thì cô ấy nên gọi cho Thiếu chủ mới

đúng.

“Chính Phong sao kinh ngạc như vậy” Tề Hiên ngồi

ở trong phòng làm việc, nghe điện thoại của Nghiêm Chính Phong vang lên, vì vậy

ngẩng đầu nhìn, anh phát hiện vẻ mặt anh ấy hơi bất thừơng.

“Thiếu chủ, là Giai Giai tiểu thư gọi điện thoại

tới, có phải cô ấy gọi lầm rồi không?” Nghiêm Chính Phong không nhận điện

thoại, mà là ngây ngốc nhìn điện thoại di động trong tay.

“Có lẽ cô ấy tìm cậu có chuyện gì đó, nhận đi.”

Mấy hôm nay anh cũng quan sát tình huống ở chung

của Trần Tiểu Ngoạn và Nghiêm Chính Phong. Có lẽ là Trần Tiểu Ngoạn bảo Ngãi

Giai Giai gọi, cái này cũng chẳng có gì lạ.

Nghiêm Chính Phong nghe Tề Hiên nói như thế, thì

nhận điện thoại. Vậy mà lời nói của Ngãi Giai Giai ở trong điện thoại, làm cho

anh thất kinh.

“Được, tôi lập tức chạy tới.”

Tề Hiên thấy Nghiêm Chính Phong vội như thế,

cũng nóng nảy: “Chính Phong đã xảy ra chuyện gì.”

“Thiếu chủ có người đến đập tiệm bán hoa của

Giai Giai tiểu thư, còn mang theo người đánh Tiểu Ngoạn bị thương, bây giờ tôi

lập tức đi qua.”

Nghiêm Chính Phong nhanh chóng thật lại mọi

chuyện, hận bây giờ không thể vọt ngay tới tiệm hoa.

“Cái gì? Chúng ta cùng đi đi.” Tề Hiên vừa nghe

Ngãi Giai Giai đã xảy ra chuyện, thì nhanh chóng rời khỏi phòng làm việc đi với

Nghiêm Chính Phong.

Chuyện này khẳng định có liên quan đến Tăng Hải

Lâm, mềm không được thì sẽ tới cứng, người này thật là đáng ghét.

Tề Hiên trong lòng thầm mắng Tăng Hải Lâm, dùng

tốc độ nhanh nhất mà lái xe đến tiệm bán hoa.

Ngãi Giai Giai vẫn ôm Trần Tiểu Ngoạn đang hôn

mê, mà trong lòng nghẹn ngào, rất lo lắng, thật sự sợ Trần Tiểu Ngoạn xảy ra

chuyện gì. Thỉnh thoảng vẫn nhìn ra ngoài đợi Nghiêm Chính Phong xuất hiện.

“Tiểu Ngoạn cố chịu đựng, Nghiêm Chính Phong

cũng sắp tới rồi, cậu nhất định sẽ không có chuyện gì, cậu không thể có chuyện,

không thể.”

Nghiêm Chính Phong đi tới tiệm bán hoa