Polaroid
Cực Ác Phú Thiếu Gia

Cực Ác Phú Thiếu Gia

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323141

Bình chọn: 8.5.00/10/314 lượt.

.”

Hắn dám so nàng với nữ nhân khác? Hoắc Tiểu Ngọc trong lòng một trận hỏa lớn.

Nhưng càng làm nàng tức giận chính là,nàng tại sao phải thấy khó chịu?

Nàng cố chấp khiến hắn có chút nổi giận, “Nàng trước kia có hôn qua nam nhân khác sao?”

“Không có.” Nàng không phải loại lạm tình.

“Nếu không có,vậy nàng không tư cách nói nụ hôn của ta chỉ tạm được.”

“Nhưng ta thật chỉ thấy vậy.”

“Nàng. . . . . . đáng ghét!”

Lôi Hào giận đến hôn nàng lần nữa,quyết định hôn đến đầu óc nàng

choáng váng,nói ra nàng rất thích nụ hôn của hắn,không nghĩ tới Hoắc

Tiểu Ngọc chủ động giơ lên hai tay hoàn lên cổ hắn,nóng bỏng đáp lại

hắn.

Chờ hai người lưu luyến không rời tách ra,đầu của nàng tựa vào trên

vai hắn,tiếng thở gấp quanh quẩn bên tai hắn,hơi thở ấm áp phun tại lên

cổ hắn.

Nụ hôn của nàng dẫn tới hắn bị dục hỏa thiêu đốt.

Chẳng biết lúc nào động dục niệm với nàng,là nàng cầm đồ đập hắn,hay là một khắc nàng quăng hắn cái tát?

Đúng vậy,chưa từng có người dám vứt hắn bạt tai,chỉ có nàng,nhóc con chanh chua không sợ chết này.

Bất quá một cái tát của nàng cũng đánh trúng tim của hắn,khiến hắn không quên được nàng.

Nói thật,hắn không thích mình luôn nghĩ đến nữ nhân,muốn một nữ nhân,hơn nữa còn là nữ nhân luôn làm trái hắn.

“Như thế nào? Nụ hôn của ta tương đối khá,có đúng không. . . . . .” Hoắc Tiểu Ngọc đã say đến hoàn toàn không biết gì.

Thấy nàng nheo mắt,xem lỗ tai hắn như lỗ tai heo mà cắn,rõ ràng thấy say đến bất tỉnh nhân sự còn không tự giác hấp dẫn hắn.

Nếu như hắn là chánh nhân quân tử, hắn hẳn đưa nàng trở về,để cô ngủ

ngon một giấc,ngày thứ hai để cô chịu thống khổ say rượu xem như trừng

phạt.

Nếu như hắn là chánh nhân quân tử. . . . . .

Chết tiệt,hắn không muốn làm chánh nhân quân tử gì hết,nhất khi nàng

đang ở trong ngực hắn,cảm nhận được thân thể uyển chuyển của nàng dán

hắn,mùi thơm mê người trên cơ thể vây quanh hắn,hắn hoàn toàn,từ đầu đã

không thể làm chánh nhân quân tử.

“Tiểu Ngọc,nàng sẽ hối hận,ta sợ ta sẽ khống chế không được.”

Trời mới biết,hắn đời này chưa từng hành hạ quá mình như vậy,mỹ vị

đến miệng nhưng không cách nào một ngụm ăn đi,tất cả đều bởi vì hắn cho

tới bây giờ chưa từng có cảm giác làm sai.

Sắc đẹp trước mặt,hắn còn muốn làm thánh nhân sao.

Nhưng hắn không muốn giậu đổ bìm leo,càng không muốn sau khi thỏa mãn dục vọng của mình,sáng mai thấy gương mặt hối hận của nàng.

Hắn không thích nhìn nước mắt phụ nữ,nhất là nàng.

“Tiểu Ngọc.” Lôi Hào bất đắc dĩ thở dài, nhẹ nhàng đẩy nàng ra.”Nàng say rồi.”

Ai ngờ mới đẩy nàng,liền thấy sắc mặt nàng trở nên tái nhợt,một đôi mắt to ngập nước trở nên ảm đạm,chân mày nhíu thật chặc.

“Làm gì?” Hắn hoang mang hỏi.

Không thể nào,bộ dạng nàng tại sao cứ muốn khóc?

“Ơ,nàng đừng khóc,ta ngăn cản vì muốn tốt cho nàng.”

Không còn kịp rồi,nước mắt to như hạt đậu đã chạy ra khỏi hốc mắt.

“Ngươi đẩy ta, ngươi dám đẩy ta?”

“Ta. . . . . . Ta bất đắc dĩ .”

Nếu không đẩy ra nàng,hắn liền muốn nàng,sau đó liều lĩnh ở nơi này cùng nàng phúc vũ phiên vân.

“Từ nhỏ đến lớn,ai dám đẩy ta? Chỉ có huynh mập mạp chết bầm

này!Huynh!Huynh! Huynh . . . . .” Nàng vừa nói ngón tay vừa đâm vào ngực hắn.

“Hoắc Tiểu Ngọc,nàng phát điên gì nha?” Một tiếng gầm nhẹ của hắn chặt đứt lời nàng,cũng rống ra nước mắt của nàng.

“Đúng! Ta đang say.” Nói xong,nàng tiện tay cầm lấy cái chén trên bàn quăng về phía hắn.

“Ơ!”

“Ta muốn ngươi ôm ta,không cho phép đẩy ta ra.”

Đây đối với một lòng tự ái nữ nhi thương tổn bao nhiêu,hắn có biết hay không?

“Cái gì? Nàng nói cái gì?” Lôi Hào có chút dở khóc dở cười.

Hắn suy nghĩ giùm nàng,nhưng nàng tuyệt không lĩnh tình.

“Tốt!” Hắn kịp thời nghiêng người tránh ra chén uống rượu,trong lòng cũng tức giận điên rồi, “Muốn ta ôm nàng có phải không?”

Hắn giống như dã thú nổi điên nhào tới,đem nàng đặt trên mặt đất cứng rắn,làm cho nàng không thể động đậy.

“Huynh không được đè ép ta.”

“Nàng không phải muốn ta ôm nàng sao? Ta hiện tại muốn ôm nàng,nàng biết điều một chút nằm im cho ta.”

“Ta không cần.”

“Nữ nhân đáng chết này!”

Lôi Hào không nhịn được gào thét,hai tay thô bạo kéo vạt áo của nàng,bất quá lại bị nàng liều mạng phản kháng ngăn lại.

“Không cho phép ngươi đụng ta! Ta không muốn ngươi đụng ta!”

“Một lát muốn,một lát không muốn,nàng rốt cuộc muốn ra sao? Ta cho

nàng biết,hôm nay ta muốn nàng,nàng tốt nhất làm nữ nhân ngoan nghe lời

ta.”

“Đừng si tâm vọng tưởng .”

Hoắc Tiểu Ngọc quyết định dùng hết sức thét chói tai,để cho mọi người nhìn thấy hành vi man rợ của hắn,nhưng hắn sớm nhìn thấu ý đồ nàng,thật nhanh hôn môi nàng,đem tiếng thét chói tai của nàng nuốt vào trong

miệng.

Nàng hai tay nắm lại liều mạng đánh hắn,nhưng vẫn không ngăn cản được hắn cậy mạnh rừng phạt,cuồng dã giày xéo môi đỏ mọng.

Hắn ôm nàng làm người ta thở không nổi nàng cảm thấy toàn thân vô lực,muốn phản kháng nhưng một chút lực cũng không có.

Tại sao?

Nhất định bởi vì nàng uống rượu say,cho nên mới không có lực phản kháng,chỉ có thể để mặc hắn muốn làm gì thì làm.

Hoắc Tiểu Ngọc nằm dưới người hắn,thở hỗn hển,