XtGem Forum catalog
Crossfire Chạm Mở Soi Chiếu, Hoà Quyện

Crossfire Chạm Mở Soi Chiếu, Hoà Quyện

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325442

Bình chọn: 9.5.00/10/544 lượt.

có bắt anh đợi.”

Một cái thang khác dừng lại, Megumi bước ra. Gideon bước vào thang, mắt vẫn nhìn tôi cho tới khi cửa thang đóng hẳn.

“Ôi chao.” Megumi thốt lên. “Cô ghi bàn rồi. Tôi ganh tị phát điên lên được.”

Tôi không nghĩ ra câu nào để đáp trả hết. Mọi thứ còn quá mới, tôi không muốn nói trước gì cả. Tận đáy lòng tôi biết cái cảm giác hạnh phúc này rồi sẽ qua mất. Mọi thứ tự dưng lại tốt đẹp quá mức khiến tôi không yên lòng.

Tôi vội vã trở lại bàn làm việc.

“Eva.” Tôi ngước lên thấy Mark đang đứng ở cửa phòng. “Tôi nói chuyện với cô một chút nhé?”

“Dĩ nhiên rồi.” Tôi cầm máy tính theo, dù về mặt nghiêm nghị cùng giọng nói của Mark cho tôi cái cảm giác là sẽ không cần đến máy tính. Nỗi sợ của tôi lớn dần lên khi Mark đóng cửa phòng lại. “Có gì không ổn ạ?”

“Đúng là có.” Mark chờ tôi ngồi xuống rồi kéo ghế ngồi bên cạnh chứ không phải đối diện như mọi khi. “Tôi không biết phải nói sao…”

“Anh cứ nói đi, tôi sẽ ráng hiểu.”

Anh nhìn tôi ra chiều cảm thông pha lẫn chút áy náy. “Lẽ ra tôi không nên can dự vào. Tôi chỉ là sếp của cô trong công việc thôi. Nhưng tôi sẽ vi phạm nguyên tắc này một chút, bởi vì tôi mến cô, Eva à, và tôi muốn cô làm ở đây lâu.”

Tôi chột dạ. “Vậy thì tuyệt quá. Tôi rất thích công việc này.”

“Tốt. Tôi vui khi cô nói vậy.” Anh nhoẻn cười. “Nhưng mà… hãy cẩn thận với gã Cross đó nhé.”

Tôi chớp mắt, bất ngờ vì câu anh vừa nói. “Dạ tôi biết.”

“Anh ta thông minh, giàu có, lại quyến rũ nữa, nên tôi hiểu ai cũng sẽ thấy bị cuốn hút. Ngay cả bản thân tôi dù rất yêu Steven nhưng cũng thấy xao xuyến mỗi lần gặp anh ấy. Anh ấy có một sức hút lớn.” Mark nói nhanh để che giấu sự ngượng nghịu. “Và tôi cũng biết anh ấy rất thích cô. Cô thông minh, xinh đẹp, chân thật, chu đáo… Tôi có thể kể hoài không hết bởi vì thật sự cô rất tuyệt vời.”

“Cảm ơn anh.” Tôi nói khẽ, thầm hy vọng lúc nãy nhìn bề ngoài của tôi không tệ như những gì tôi đang cảm thấy trong lòng. Những lời cảnh báo như thế này từ một người mà tôi xem là bạn, cộng thêm việc mọi người nhìn tôi như một người-tình-ngắn-hạn của Gideon, chính là những thứ khiến tôi thấy rất bấp bênh.

“Tôi chỉ không muốn thấy cô bị tổn phương.” Mark thì thầm, trông anh cũng khổ sở không kém. “Mà tôi phải thùa nhận là tôi có phần ích kỷ nữa. Tôi không muốn mất một người trợ lý giỏi chỉ bởi vì cô ấy không thể làm việc trong cùng một tòa nhà với bạn trai cũ.”

“Mark à, em rất biết ơn vì anh quan tâm tới em và đánh giá e cao như vậy. Nhưng anh đừng lo lắng nữa, em là người lớn rồi mà. Hơn nữa, sẽ không có thứ gì có thể khiến em bỏ công việc này đâu.”

Anh thở phào nhẹ nhõm. “Thôi được. Vậy dẹp chuyện đó qua một bên để làm việc nhé.”

Thế là chúng tôi không nhắc tới chuyện đó nữa. Nhưng tôi mắc phải một sai lầm lớn mà sẽ khiến tôi khổ sở trong tương lai, đó là đăng ký trên mạng để mỗi ngày đều nhận được thông báo khi có kết quả tìm kiếm chứa cái tên Gideon Cross xuất hiện trên Google. Khi đồng hồ chỉ năm giờ, niềm hạnh phúc ban trưa của tôi vẫn còn bị vấy bẩn bởi bao nhiêu là câu hỏi trong đầu.

Gideon đúng giờ như anh đã nói. Anh có vẻ không để ý lắm tới tâm trạng của tôi khi chúng tôi cùng bước vào một thang máy khá đông người. Vài cô gái lén liếc nhìn anh, nhưng tôi không để ý lắm. Anh đẹp vậy mà, họ không nhìn mới lạ.

Khi vừa ra khỏi cửa quay, anh nắm lấy tay tôi, đan các ngón tay vào nhau. Cử chỉ đơn giản này có một ý nghĩa lớn đối với tôi vào lúc đó, nên tôi siết chặt tay anh. Và rồi tôi hiểu rằng,một khi tôi bắt đầu thấy biết ơn vì việc anh dành thời gian cho mình, thì cũng sẽ là lúc mọi thứ bắt đầu đổ vỡ. Bởi vì khi tôi như vậy, cả anh và cả bản thân sẽ không còn tôn trọng tôi nữa.

Chiếc Bentley của anh đậu bên vệ đường, người lái xe đứng chờ sẵn để mở cửa. Gideon nhìn tôi nói. “Anh đã cho người mang đồ tập của anh tới rồi. Em sẽ tập ở Equinox phải không? Hay mình có thể tới chỗ anh hay tập.”

“Chỗ của anh ở đâu?”

“Anh hay tập ở Cross Trainer trên đại lộ Ba mươi lăm.”

Tôi chưa kịp hỏi tại sao anh biết tên phòng tập của tôi thì đã bị cái chữ “Cross” làm cho tò mò. “Đừng nói là phòng tập đó cũng là của anh chứ?”

Anh toét miệng cười. “Một chuỗi chứ không phải một phòng. Thường thì anh tập võ, nhưng thỉnh thoảng cũng sử dụng máy.”

“Chuỗi phòng tập hả?” Tôi nhại lại. “À, dĩ nhiên rồi.”

“Em quyết định đi.” Anh tỏ vẻ ân cần. “Em thích đi đâu thì anh theo đó.”

“Thử tới chỗ của anh đi.”

Anh mở cửa cho tôi lên xe. Tôi ngồi xuống, đặt túi xách lên đùi rồi nhìn ra cửa sổ khi xe chuyển bánh. Chiếc xe bên cạnh chạy sát đến nỗi chỉ cần đưa tay ra là chạm được ngay. Tôi vẫn chưa quen với giờ cao điểm ở Manhattan. Ở Nam Cali xe cộ cũng phải nối đuôi nhau, nhưng tốc độ chậm hơn. Còn ở đây, tốc độ và sự chen chúc luôn khiến tôi phải nhắm mắt vì sợ hãi.

Tôi đang ở một thế giới hoàn toàn mới. Thành phố mới, căn hộ mới, công việc mới và một người đàn ông mới. Rõ ràng có quá nhiều thứ để thích nghi, nên cũng sẽ dễ hiểu nếu đôi khi tôi bị mất thăng bằng.

Tôi liếc nhìn qua Gideon thấy anh đang chăm chú nhìn tôi với vẻ mặt khó đoán. Mọi cảm xúc trong tôi dồn