Polly po-cket
Công Chúa Quý Tính

Công Chúa Quý Tính

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324560

Bình chọn: 7.00/10/456 lượt.


Bình Dương xấu hổ tựa vào trong lòng Lã Dẫn, nói: “Ôi chao

ôi chao ôi chao… Ta nghĩ tới một chuyện, dược thái y đưa cho ta vẫn ở

trong Chưởng Kiền điện.”

Lã Dẫn “À” một tiếng, ôm Bình Dương đi

Chưởng Kiền điện, trên đường đi gặp rất nhiều thị vệ đi qua đều bị lén

nhìn, Bình Dương liếc mắt xem thường: “Nhìn cái gì vậy, tiếp…”

Lã Dẫn nhíu nhíu đầu mày: “Bình Dương, nàng… tính tình của nàng không thể như thế được.”

Bình Dương cả giận nói “Sao nào, ta tức giận thì ngươi ghét bỏ sao? !”, Lã

Dẫn liền tiếp tục nói: “Lúc nàng không tức giận có vẻ rất xinh đẹp,

trông rất đẹp.”

Bình Dương lập tức không còn cách nào khác , cười khanh khách nói với bọn thị vệ nói: “Đều lui ra đi… Ha ha.”

Bọn thị vệ: “…”

Hai người đi vào trong cung điện, phát hiện Vô Mẫn Quân không ở đó, chỉ còn hoàng hậu đang ngồi dùng bữa ở chỗ đó, Bình Dương giải thích tại sao

mình đến, hoàng hậu thản nhiên nói: “Không biết…Tự mình đi tìm xem.”

Dứt lời, hình như là đã dùng bữa xong , hoàng hậu vứt đũa lên trên bàn, bước đi ra ngoài.

Chưởng Kiền điện to như vậy chỉ còn Bình Dương và Lã dẫn, Lã Dẫn nhịn không được nói: “Hoàng tẩu nàng… thật đặc biệt.”

Bình Dương nói: “Phải, là cọp mẹ, gắt gao ăn hoàng huynh ta.”

Lã Dẫn: “…”

Bình Dương cũng không biết xấu hổ nói đến cọp mẹ kia…

Bình Dương nhìn ra tâm tư của Lã Dẫn, lại cả giận nói: “Vốn chính là thế! Ta chỉ là tức giận một chút thôi, hoàng tẩu ta mới thật là lợi hại, bao

nhiêu thứ ta nhìn thấy nàng nhẹ nhàng bâng quơ một câu, khiến cho hoàng

huynh không lời nào để nói. Cái loại này cảm giác không giận tự uy đó ta cũng không biết bao lâu mới có thể học được.”

Lã dẫn: “Nàng cũng không nên học … Nàng như vậy, tốt lắm.”

Bình Dương thẹn thùng cười cười, bỗng nhiên cảm giác được bên hông Lã Dẫn có cái gì đó, nhân tiện nói: “Đai lưng của ngươi có cái gì vậy?”

Lã Dẫn nói: “À, nàng có nhỡ cái hắc điếm kia không.”

Nghĩ đến tình cảnh lúc trước, Bình Dương thẹn thùng gật gật đầu: “Có.”

Lã Dẫn nói: “Ta vẫn ở trong khách điếm đấy chờ nàng, sau khi điều tra một chút ở đó phát hiện rất nhiều thứ.”

Nói xong, hắn nhẹ nhàng đặt Bình Dương buông, lấy ra cái chai hình tròn,

nói: “Đây là nước an thần, nhỏ ở ngọn nến, có thể khiến cho người ta

ngon giấc, nếu nhỏ nhiều giọt sẽ khiến cho người ta mê man.”

Bình Dương gật gật đầu: “Ngươi cảm thấy hữu dụng nên mang theo ?”

“Phải, lưu lạc giang hồ, có mấy thứ này cũng tiện dụng hơn một chút…”

Bình Dương lấy cái chai kia, nhìn nhìn chung quanh, nhỏ xuống hai giọt vào

ngọn nến ở phía đông Chưởng Kiền điện, nói: “Ít nhiều hoàng huynh hoàng

tẩu chúng ta mới có thể … ừm, để cho bọn họ ngủ vài ngày an ổn cũng

được.”

Lã Dẫn cười cười, nói: “Phải.”

Hai người tìm trong

chốc lát thấy dược rồi sóng đôi đi ra ngoài, Lã Dẫn ra khỏi Chưởng Kiền

điện, bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện, liền hỏi Bình Dương: “Hoàng huynh

hoàng tẩu muội có uống rượu mỗi ngày không?”

Bình Dương nói:

“Hình như là không đâu… Hoàng huynh không thích uống rượu, nói là uống

rượu sẽ làm tư duy hỗn loạn, không có lợi. Hoàng tẩu thoạt nhìn cũng rất bình tĩnh, không đến mức thích uống rượu.”

Lã Dẫn gật gật đầu, nói: “Vậy là tốt rồi.”

“Làm sao vậy?” Bình Dương nghi hoặc nói.

Lã Dẫn nói: “À, kỳ thật cái nước an thần kia, nếu sau khi nhỏ vào, có

người trong phòng uống rượu, tác dụng của nước an thần sẽ thay đổi…”

Bình Dương khó hiểu nói: “Cái gì?”

Lã Dẫn ngượng ngùng nói: “Thúc giục tình.”

Bình Dương: “…”

“Hơn nữa nước an thần thủy với rượu càng nhiều, tác dụng lại càng lớn…”

Bình Dương nói: “Vậy hoàn hảo, ta chỉ là nhỏ hai giọt ở mỗi ngọn nến thôi, rất ít . Bọn họ chắc sẽ không đốt hết lên đâu.”

Lã Dẫn gật gật đầu: “Phải.”

Lã Dẫn ôm Bình Dương đi về phía cung điện của Bình Dương, trong chốc lát,

Bình Dương bỗng nhiên thẹn thùng nói: “Đêm nay nhỏ hai giọt ở trong

phòng chúng ta đi.”

“Được.” Lã Dẫn không chút do dự đáp ứng luôn.

Bình Dương ngượng ngùng cười cười, nghĩ rằng Lã Dẫn thoạt nhìn đứng đắn như vậy, kỳ thật cũng …

Kết quả Lã Dẫn tiếp tục nói: “Nhỏ hai giọt nước an thần, nàng đi ngủ cũng tốt hơn, được.”

Bình Dương: “… Ta không phải có ý này.”

Lã Dẫn nghi hoặc nhìn nàng: “Vậy là cái gì?”

Bình Dương: “…”

Lã Dẫn nói: “Nàng mang thai , không thể uống rượu…”

Bình Dương: “Ngươi câm miệng! ! !” Ta ra khỏi Chưởng Kiền điện, một mình tùy tiện đi lại một chút ở trong

cung, thị vệ cung nữ rất đông trên đường, từng người thấy ta đều phải

hành lễ, ta lại phải gật đầu từng người để cho bọn họ bình thân, cũng

thật sự đủ phiền.

Không tự giác đi về phía vắng người, ta lại đi tới diệp trì một lần nữa.

Diệp trì đang có người đến thay nước, ta ngơ ngác nhìn, bỗng nhiên trong

lòng lại có ý tưởng, để cho bọn họ đã thay nước xong thì đừng cho nước

vào, bọn thái giám đều khó hiểu nhìn ta, lại không dám hỏi gì chỉ có thể đi làm.

Ta để cho bọn họ đi chỗ khác trước, nửa canh giờ sau mới quay lại để tránh sự chú ý của mọi người.

Ta vụng trộm đi tới hòn giả sơn ở phía sau, sau đó đi dọc theo trí nhớ tìm thấy một lỗ hổng nhỏ, quả nhiên là hướng đi tới mật thất.

Ta cẩn thận buộc