watch sexy videos at nza-vids!
Công Chúa Nhỏ Phúc Hắc: Cha Trước, Cách Xa Mẹ Một Chút!

Công Chúa Nhỏ Phúc Hắc: Cha Trước, Cách Xa Mẹ Một Chút!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323942

Bình chọn: 9.5.00/10/394 lượt.

ào lỗ mũi cô đầy ngạo nghễ,

“Ở trong mắt anh, em rất xấu, làm cho người ta phải đau lòng,”

Ánh sáng mặt trời vào buổi sáng xuyên qua cửa sổ, chiếu vào căn phòng sạch sẽ tràn đầy hơi thở của đàn ông.

Trên giường, người đàn ông trần trụi với cánh tay lộ ra ngoài mền,

đầu tóc đen sạch sẽ mềm mại đang ngủ mà khóe miệng vẫn cong lên, hình

như tâm tình rất tốt.

Ưm một tiếng, Đinh Chi Thành lật người, cánh tay thăm dò vươn qua

muốn ôm giai nhân làm rung động lòng anh vào trong ngực, nhưng lại chụp

hụt. Chậm rãi mở hai mắt ra, nhìn vị trí bên cạnh trống rỗng, bên cạnh

vẫn còn lưu lại mùi thơm của Cung Mạt Nhiên, vị trí bên người đã sớm

lạnh băng.

Đinh Chi Thành im lặng suy nghĩ mất hồn, tiện tay bắt lấy áo choàng

tắm che kín thân thể trần trụi, chậm rãi đi tìm từng gian phòng, nhưng

vẫn không thấy bóng dáng của cô, anh cẩn thận phát hiện, y phục và giầy

của cô đều không thấy.

Tức giận cuộn mình trên ghế sofa, trong mắt Đinh Chi Thành lần đầu

tiên lộ ra vẻ tức giận. Đưa tay cầm gói thuốc trên khay trà mới phát

hiện ra tờ giấy cô lưu lại.

“Cám ơn anh, trong thời điểm cần người thương yêu nhất đã đến yêu em! Nhưng em không xứng ở lại bên cạnh anh, em đi đây, đừng tìm em.

-Tiểu Nhiên”.

Tức giận đem tờ giấy vò thành một cục ném vào trong gạt tàn thuốc,

Đinh Chi Thành rút ra một điếu rồi lại một điếu thuốc hút, nhưng càng

muốn tẩy xóa thì bóng dáng của cô ở trong đầu lại càng rõ ràng, tâm tình anh cứ phiền muộn đầy rối loạn. Dứt khoát thay đổi y phục gọn gàng, lái xe đi đến bệnh viện để nhìn xem vết thương nghiêm trọng của Hạ Vũ Hi.

Đầu tiên đi vào phòng bệnh cao cấp tư nhân của Hạ Vũ Hi, nhưng cũng

không tìm được anh, bên môi tràn ra nụ cười nhàn nhạt, Đinh Chi Thành

xoay người đi đến phòng chăm sóc đặc biệt của Tống Khuynh Vân.

Quả nhiên, bên ngoài phòng chăm sóc đặc biệt của Tống Khuynh Vân nhìn thấy hành động khó khăn của Hạ Vũ Hi, ngoài mặt lộ ra vẻ lo lắng nhìn

đang nằm cách ly qua lớp kính thủy tinh nhìn thẳng vào người kia đang

nằm ở trên giường bệnh bên trong.

“Cậu đến làm gì?”

Khóe mắt lạnh lùng quét qua Đinh Chi Thành, khập khễnh đi đến ghế bên cạnh ngồi xuống, anh vẫn còn giận Chi Thành vào ngày hôm qua ngăn cản

anh giết chết Cung Mạt Nhiên.

“Đến xem người chết chưa hả?”

Tâm tình Đinh Chi Thành đã tồi tệ nay lại càng thêm tồi tệ hơn nữa,

đi thẳng đến bên cạnh anh ngồi xuống, một điểm cũng không quan tâm đến

ánh mắt bốc hỏa của anh.

“Khuynh Vân thế nào rồi?”

Thu hồi giọng chế nhạo, Đinh Chi Thành cũng bị cách ly bởi chiếc kính thủy tinh nhìn thấy Tống Khuynh Vân, đối với cô trong lòng anh tràn đầy áy náy.

“Bác sĩ nói, viên đại kia lệch hướng hai centi mét ở phía quả tim, nếu như không phải bị lệch, hiện tại Khuynh Vân…”

Trái cổ giật giật, thanh âm Hạ Vũ Hi có chút khàn khàn, cái từ ‘chết’ như thế không thể nào dám nói ra khỏi miệng.

“Tiểu Nhiên đi rồi…”

Không hề báo động trước, Đinh Chi Thành đột nhiên nói ra câu này, mắt nhìn chằm chằm về nơi xa đã nói cho Hạ Vũ Hi nghe càng giống như nói

cho chính mình nghe.

Hạ Vũ Hi trầm mặc một lúc, anh quan sát Đinh Chi Thành trước mặt đang ngẩn người, rõ ràng trên mặt của anh nhìn ra rất thống khổ.

“Cậu thật sự yêu cô ấy?”

Vỗ vỗ vào bả vai của bạn tốt, tánh mạng của Tống Khuynh Vân đã thoát

khỏi nguy hiểm, Hạ Vũ Hi khôi phục lý trí, mặc dù anh vẫn không thể tha

thứ Cung Mạt Nhiên nhưng anh không muốn nhìn thấy người anh em phải đau

khổ cả đời.

“Nếu đã yêu, hãy đi tìm cô ấy về đi.”

Đinh Chi Thành có chút kinh ngạc, quay đầu lại nhìn Hạ Vũ Hi, giống

như không ngờ anh sẽ nói như vậy, Hạ Vũ Hi lại thản nhiên cười, tầm mắt

lại lần nữa quay về trên người Tống Khuynh Vân đang hôn mê bất tỉnh.

“Tôi không muốn nghĩ đến, anh sẽ giống như tôi, đợi đến không còn cách nào vãn hồi thì đã hối hận.”

Lời Hạ Vũ Hi nói như một liều thuốc tốt, khiến Đinh Chi Thành mở rộng lòng mình, lần nữa lộ ra nụ cười hạnh phúc, Hạ Vũ Hi nắm chặt lòng bàn

tay lại.

Ngay sau đó, cũng không quay đầu lại mà cứ đi tìm theo hướng của người yêu.

Nhìn bóng lưng của anh, Hạ Vũ Hi cũng cười, anh mắt anh không hề nháy mắt nhìn Tống Khuynh Vân, âm thầm thề với chính mình, dù đã tận dụng

hết tất cả mọi biện pháp gì, anh nhất định phải để cho cô yêu anh lần

nữa, anh sẽ không bao giờ buông tay cô ra nữa.

Giọng nói ngọt ngào của Tiếp viên hàng không từ trong buồng phi

cơ vang lên, đôi mắt Tống Mẫn Nhi tò mò nhìn chằm chằm người đang đi rồi nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ, quay đầu nhìn chằm chằm vào Tống Khuynh Vân đang xem tờ báo, nghiêng đầu nhỏ, thế nào cũng nghĩ không thông,

sao hôm qua mẹ mới vừa xuất viện, hôm nay liền len lén mang cô lên máy

bay.

“Mẹ, bây giờ chúng ta đi đâu đây?”

Tống Mẫn Nhi cất tiếng nói hồn nhiên, cuối cùng làm cho Tống Khuynh

Vân đang vùi đầu xem báo liền ngẩng đầu lên, cô nựng lấy gò má cô con

gái, chuyển mắt nhìn ra ngoài cửa cổ, phi cơ đang lăn bánh chuyển lên

hướng không trung, cảnh sắc ngoài cửa sổ từ từ lui về phía sau.

“Mẹ đưa Mẫn Nhi trở về nước Pháp, về sau mẹ sẽ ở cùng với Mẫn Nhi, sẽ không rời xa nữa, có được h