Teya Salat
Con Gái Của Đại Tá

Con Gái Của Đại Tá

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323121

Bình chọn: 7.5.00/10/312 lượt.

vào ấm Tử Sa, bình

thường mỗi loại trà khoảng một phần ba là được, nhưng Đại Hồng Bào thì

khoảng chừng hai phần ba mới tốt, khi đó nước trà ngâm ra sẽ có màu sắc

và hương vị ngon hơn.

Đổ nước rửa trà, pha trà, cào bọt trà, làm liền một mạch. Nước trà ngâm trong lần thứ nhất không dùng để uống, có

thể dùng để rửa ly uống trà, nước trà lần thứ hai mới có thể uống, đậy

nắp ấm trà lại hoàn chỉnh, phía trên liền toả ra mùi hương thơm ngát,

cuộn, hoàn thành. Bình thường người ngâm trà sẽ ngâm nhiều hơn một ly,

giữ lại cho chính mình.

“Vi Vi, vì sao vừa rồi con lại xả nước ấm trà trước vậy?” Khâu Thịnh Trạch hỏi

“Cái này được gọi là ‘Phượng Hoàng Tam Điểm Đầu’, nhưng mà con cũng không

biết tên này là có ý nghĩa gì nữa.” Hướng Vi vừa nói vừa rót đầy vào bảy ly trà để trong mâm, lại tiếp tục bưng qua đưa từng ly trà cho mọi

người, trong miệng luôn nói: “Xin mời dùng trà.” Sau đó đứng một bên chờ rót trà cho khách, rót trà không thể để ly trà cạn đáy mới rót, như thế rất không lễ độ.

Nước trà trong suốt, hiện lên màu vàng óng

ánh, Hướng Vi cũng không biết phân biệt trà, với cô mà nói thì trà mấy

ngàn đồng hay mấy chục đồng cũng không có gì khác biệt, nhiều nhất thì

cũng để khoe khoang địa vị mà thôi. Hướng Vi sẽ không thưởng thức trà,

giống như ba cô đã nói, chẳng qua là cô cảm thấy thú vị nên mới đi học

pha trà, còn đối với thưởng thức trà chuyên nghiệp thì cô không biết một chút nào.

Diệp Hân quay đầu thấy Hướng Vi đang trò chuyện với

mấy ông lớn , cười nói với Trần Mai, “Chị dâu nuôi con gái thật là tốt,

em nhìn cũng hâm mộ.”

Trong lòng Trần Mai rất vui mừng nhưng

trên mặt vẫn không bày tỏ thái độ, nhã nhặn nói: “Con bé này chỉ ham

chơi thôi chứ cũng không phải là có khả năng thật.”

Diệp Hân cười nói: “Ôi, sau này nhà em có con dâu mà cũng biết nghe lời như vậy thì thật là tốt.”

Lý Hoan phì cười ra tiếng, nói: “Chị Diệp, ý nguyện này của chị sẽ tới rất nhanh bởi vì Hạo Triết cũng đã đến tuổi hết hôn rồi.”

Diệp Hân nghe nhắc tới con trai cả của mình thì đau đầu, “Hai anh em bọn nó

thì khỏi nói đi. Đầu tiên, chị nói tới thằng cả nó liền trốn ở bên ngoài không chịu về, luôn miệng nói không vội không vội, chị cũng không có

biện pháp bắt nó. Đến thằng thứ hai thì càng lại, ôi…... Chị bảo nó đi

khuyên nhủ anh trai nó, nó cũng mặc kệ, sau đó chị bắt buộc nó phải làm

cho nhanh, vậy mà nó thà rằng ở lại bộ đội chứ nhất định không chịu về

nhà. Em nói xem hai anh em nhà này có phải làm chị tức chết không.”

Trần Mai cười nói: “Vậy năm nay Hạo Triết có về nhà không?”

“Nó nói cùng về một lượt với em trai, nên hai mươi tám mới về đến nhà.”

“Vậy là không được, chị Diệp, nếu như chị vừa ý con gái nhà nào thì tìm thời gian mời người ta đến nhà chị, lại mời thêm mấy cô gái cùng tuổi nữa,

rồi nhìn xem có hợp không?” Lý Hoan cười nói

Diệp Hân vỗ đùi, “Cái này được, chờ chị về nhà bàn bạc lại với ba nó một chút. Chị dâu, đến lúc đó kêu Vi Vi lên nha.”

Trần Mai nói: “Hướng Vi vẫn còn con nít, nó biết cái gì, đi đến đó lại phá rối cô nữa.”

“Chị dâu, để Vi Vi đi cho có không khí thôi. Chị cũng biết hai đứa con trai

nhà em tính khí quái gở, cũng không thể lạnh nhạt con gái nhà người ta,

để Hướng Vi đến cùng trò chuyện cũng được mà.” Diệp Hân cũng không thể

thành thật mà nói thực ra là em vừa ý con gái nhà chị, có thể qua lại

với con trai nhà em không, qua mấy năm nữa thì cưới về nhà. Những lời

này cô cũng không dám nói ra ngoài, hai vợ chồng nhà này rất thương

Hướng Vi, cô cũng không dám trắng trợn đục khoét bảo bối nhà người ta.

Trần Mai suy nghĩ một chút, nói: “Vậy cũng được, đến lúc đó cô hãy nói thời

gian cho tôi, tôi sẽ để Hướng Vi đến. Cô yên tâm, tôi sẽ dặn dò nó, bảo

nó chú ý cách chọn từ ngữ.”

Bữa tiệc được bố trí hai bàn, đàn

ông một bàn, phụ nữ một bàn. Trong lòng Hướng Vi thầm vui mừng, ngày hôm nay cô đã làm cho ba tăng thể diện rồi, nhìn dáng vẻ kia của ba xem,

Hướng Vi nghĩ thầm, chắc ba đang vui mừng trong lòng chứ gì.

Ăn

cơm xong, đoàn người lại nói chuyện phiếm một lát thì lục tục rời đi,

sinh nhật lần thứ bốn mươi bảy của Hướng Khai Hoa cứ thế mà kết thúc,

giữa bữa tiệc linh đình mấy người đàn ông đã đạt được thoả thuận gì cũng không thể biết được.

Đợi đến khi khách mời đều về hết rồi,

Hướng Vi mới chạy về phòng, lấy áo len lông dê màu xám tro mới đan xong

ra, “Chúc ba sinh nhật vui vẻ. Đây là áo len con gái tự tay đan cho ba

đó.”

Hướng Khai Hoa vuốt vuốt áo len, nụ cười trên mặt như hoa nở, nhìn con gái nói: “Tốt, tốt, Vi Vi nhà ta cũng khoa trương quá”

Trần Mai thấy Khai Hoa cười toe toét, nói: “Đây chính là áo len con gái tự

tay đan để mừng sinh nhật anh, còn không mau đi thay xem có hợp không.”

Hướng Khai Hoa nghe xong thì vui tươi hớn hở đi về phòng thử quần áo, đợi

Hướng Khai Hoa thay quần áo xong ra ngoài, vừa vuốt vuốt áo len vừa thở

dài nói: “Rất ấm áp, so với mua thật là tốt. Vi Vi đan áo len cho ba mặc rất hợp.”

Hướng Vi đi qua đi lại quan sát từ trên xuống dưới,

“Ba mặc áo này vào như trẻ hơn mười tuổi, hai cha con ta mà đi ra ngoài, khẳng địn