
chẳng trông thấy gì cả, kể cả
khuôn mặt cô.
Nhưng anh vẫn ôm lấy cô,
lắng nghe hơi thở đều đặn của cô, cảm nhân sự bình lặng cùng niềm thỏa mãn chưa
bao giờ có từ trước đến nay.
Bọn họ ôm nhau trong màn
đêm đen, tuy rằng cả hai không nói năng gì nhưng gần gũi thân thiết hơn bất cứ
lúc nào.
Dạo quanh một vòng, họ
lại trở về xuất điểm ban đầu, quay về cảm giác rung động đầu đời. Nhưng anh
hiểu một điều rằng, tình cảm của họ sẽ càng sâu đậm nồng nàn hơn cả thời niên
thiếu, càng thêm vững chắc không có gì có thể tàn phá được.
Bởi lẽ họ là nhân vật
chính duy nhất trong cuộc sống của cả hai, không ai có thể thay thế được.
Tầm ba bốn giờ sáng tinh
mơ Dương Tịch tỉnh giấc, đầu óc anh tỉnh táo hoàn toàn, chẳng tài nào chợp mắt
lại nữa.
Người nằm gọn trong lòng
anh vẫn đang say giấc nồng gương mặt lặng yên, hơi thở khi nhẹ nhàng khi nặng
trĩu, xem chừng còn khá lâu mới tỉnh. Anh khẽ khàng lách người ra khỏi cô, xoa
dịu vài chỗ đau nhức sau một đêm giữ nguyên tư thế rồi xoay người ngồi dậy.
Vén rèm cửa sổ đóng chặt,
ngoài bầu trời lộ ra sắc xanh trứng vịt đang nhú dần. Một ngày mới sắp bắt đầu.
Dương Tịch quay đồng
trông thấy cuốn sáchNhững chuyện
thời nhà Minh mà Diệp Phiên Nhiên dúi bên gối, tiện tay lật ra vài
trang, anh chẳng mấy hứng thú đọc tiếp. Diệp Phiên Nhiên vốn thích viết vẽ
nguệch ngoạc trên trang sách nhưng cuốn sách này lại trống trải sạch sẽ. Đã mấy
năm rồi, cuối cùng thì tâm tính cô cũng trưởng thành, không còn làm những hành
động trẻ con nữa.
Buồn bã nhàm chán, anh
nhấc lấy cốc nước đặt trên kệ tủ đầu giường, uống một ngụm, cảm nhân sự mát lạnh thấu tim, rồi anh bèn đi ra ngoài phòng khách, uống tiếp nửa cốc
nước ấm, quay sang bắt gặp chiếc máy tính đặt bên giường, nhất thời phấn khích,
anh muốn lên mạng lướt wb xem tin tức trong nước và quốc tế, dù gì cũng không
ngủ được.
Mở máy rồi mới phát hiện
máy tính lập mật mã. Máy tính cá nhân, có cần phải lập mật mã không hả? Anh bấm
bụng cười, nhưng vẫn không chịu từ bỏ, bèn tùy ý nhập vài con số là ngày sinh
của Diệp Phiên Nhiên nhưng không vào được. Lại sửa thành tên họ cô viết theo kiểu
phiên âm nhưng vẫn vô ích.
Rốt cuộc là cái gì? Dương
Tịch ngẫm nghĩ, ấn hàng loạt chữ số: “19830524”, cuối cùng bấm nút enter bộp
một tiếng, bức ảnh hình nền màu sắc sặc sỡ từ từ hiện ra.
Là bức ảnh đó, năm xưa
anh cùng Diệp Phiên Nhiên chụp chung tại Vịnh Cô Lãng, anh đang nghiêng mặt
sang trao cô nụ hôn thì mắt cô chợt mở to, làn môi khẽ nhếch lên tựa
như trẻ thơ.
Khi đó chưa có máy chụp
hình kỹ thuật số, chỉ là chiếc máy chụp phim. Bức ảnh đó rửa làm hai tấm. Dương
Tịch giữ một tấm, Diệp Phiên Nhiên giữ một tấm. Đây là nhất định là khi hai
người chia tay nhau cô mới scan bức ảnh đó lưu vào máy tính làm hình nền.
Dương Tịch ngắm nhìn
trang hình nên, bị một cú sốc về tình cảm khó nói nên lời. Anh vẫn ngỡ rằng
mình luôn hy sinh rất nhiều cho mối tình này. Diệp Phiên Nhiên cũng là người bị
động đón nhận. Năm xưa bon họ chia tay cũng vì sự tự ti và nhút nhác của Diệp
Phiên Nhiên, sự đa sầu đa cảm, do dự bồn chồn, gặp khó khăn thường hay chùn
bước nhưng bản thân anh chưa đủ trưởng thành, chưa đủ chu đáo cũng chính là
nguyên nhân rất lớn.
Ngày trước anh trẻ người
non dại, ngỡ rằng yêu một người phải dốc toàn tâm toàn ý, cho đi tất cả chẳng
giữ lại chút nào cho bản thân. Anh quá đỗi quan tâm đến Diệp Phiên Nhiên, mong
muốn sở hữu cô quá mạnh, suy tính thiệt hơn, ngang ngược bá đạo, hận một nỗi
chỉ muốn ở bên cô từng giây từng phút, không cho phép trong lòng cô suy nghĩ
đến người khác việc khác. Anh dồn trọng tâm và tiêu điểm đặt hết vào cô, dần dà
khiến cô chẳng thể nào kham nổi, cũng khiến bản thân anh mệt mỏi.
Thứ tình cảm ngập tràn
dâng trào không ràng buộc chẳng những mang lại áp lực vô hình cho đối phương,
khiến họ nghẹt thở mà cũng khiến chính bản thân vì không có được tình cảm đáp
trả tương ứng mà xuất hiện sự mất cân bằng, khiến tình yêu của bọn họ chẳng thể
nào hô hấp đượctrời định sẽ phải chết yểu.
Dương Tịch ngồi trước màn
hình máy tính trầm tư hồi lâu, nhấp chuột mở một tập tin, tập tin có cùng tên
với anh – Dương Tịch.
Trong tập tin đó có bức
ảnh từ thời hai người yêu nhau, còn có cả bức ảnh một mình Dương Tịch, tổng
cộng hơn năm mươi tấm, Diệp Phiên Nhiên đã scan từng bức ảnh, lưu trữ trong máy
tính, còn có cả file word, với đề mục là “Hồ sơ Dương Tịch”.
“Dương Tịch sinh ngày 24
tháng 5 năm 1983, cung Song Tử, cầm tinh tuổi Heo, thuộc nhóm máu O, chiều cao
1m86, cân nặng 75kg.
Ưu điểm: Thông minh, tự
tin, hoạt bát, tư duy nhạy bén, biểu đạt thông suốt, luôn là tiêu điểm chú ý
của mọi người. Nhược điểm: Tự cho mình là trung tâm, hống hách, ngang ngược,
độc tài, khép kín.
Anh không thích ăn đồ
ngọt, không thích ăn cay, yêu thích món cá, nhất là món cá chép kho sốt cà.
Anh rất giỏi gọt lê, vỏ
lê được gọt rất mỏng liền mạch không đứt đoạn. Gọt xong vẫn giữ nguyên hình thù
quả lê.
Anh thích mặc đồ thể
thao, áo thun T-sirt, áo sơ mi trắng phối cùng quần bò, mang giày s