
tin, ung dung của đàn ông.
Tống Tinh Tinh căn bản chưa bao giờ đi xem mắt nên không biết làm sao, cả quá
trình chính là gật đầu mỉm cười, nghe đối phương nói chuyện, thỉnh thoảng trả
lời vấn đề của hắn. Người này gọi là Hoàng Phú Vinh diện mạo cũng không kém,
lại lịch sự nhã nhặn, lúc cười lên mắt có chút nếp nhăn, là người thân thiện.
“Thấy thế nào?” Khi hắn rời đi để nhận điện thoại, Diệp Tư Bình lấy cùi chỏ
huých nhẹ Tống Tinh Tinh, đối với cô nháy mắt mấy cái, “mình cảm thấy người này
tốt vô cùng, tuổi cũng tương đối, lớn hơn cậu năm tuổi, buôn bán cũng thuận
lợi, chắc chắn cậu sẽ không phải chịu khổ, ấn tượng của cậu với hắn như thế
nào?”
Tống Tinh Tinh lắc đầu, “Chưa thế nói được ấn tượng, đây là lần đầu tiên gặp
mặt”
“Mình thấy hắn rất thích cậu, nói một hồi vòng qua lại hỏi cậu, hơn nữa vẫn
nhìn chằm chằm vào cậu nha! Chờ một chút đưa số điện thoại cho hắn, mình cảm
thấy rất có hi vọng thành công a!” Diệp Tư bình so với cô còn hưng phấn hơn.
“Tư Bình, mình...” vẻ mặtTống Tinh Tinh khó xử.
“Mình biết cậu định nói cái gì, nhưng là cậu nên cho hắn cơ hội cũng là cho
chính mình một cơ hôi, chẳng lẽ cậu định vì tên khốn Âu Dương Vận Hàn kia mà
khóc cả đời sao?” Diệp Tư Bình xuy một tiếng còn mắt trợn trắng, “Si tình quá
mức liền biến thành phụ nữ ngốc a..., thử một chút xem sao.”
Tống Tinh Tinh không nói, cô biết tính Tư Bình rất tốt, vì vậy mỉm cười gật
đầu, “Ừ, cám ơn cậu quan tâm chuyện của mình như vậy, Tư Bình.”
“Nếu không như vậy thì cần bạn bè để làm cái gì?” Diệp Tư Bình cười trừng mắt
nhìn cô, gật đầu tính toán, “Mình xem điều kiện của hắn cũng không tệ, mặc dù
đã qua hai lần cưới, bất quá người cũng khó tránh khỏi sai lầm, cậu nói đúng
không? Thân cận rồi kết hôn có thể không lãng mạn, nhưng ít ra so với cậu luôn
khóc sướt mướt vì Âu Dương Vận Hàn thì tốt hơn nhiều? Huống chi người ta căn
bản không đặt cậu ở trong lòng! Gả cho người yêu cậu mới hạnh phúc nhất, dĩ
nhiên, nếu không hợp với hắn cũng không sao, đàn ông chưa lập gia đình còn
nhiều, mình lại tiếp tục giúp cậu giới thiệu, giao cho mình.”
“Xin lỗi đã để cho hai người chờ lâu.”
Hoàng Phú Vinh trở lại vào lúc này khiến Diệp Tư Bình chột dạ ngừng miệng,
hướng về phía Tống Tinh Tinh nháy mắt ra hiệu.
Tống Tinh Tinh cúi đầu cười trộm. Bề ngoài Diệp Tư Bình mang đến cho người ta
cảm giác lạnh lùng, nhưng với cô Tư Bình mới giống một bà mẹ luôn lảm nhảm,
phần quan tâm này khiến tâm tình của cô tốt hơn nhiều.
Bất quá xem mắt rồi kết hôn? Tư Bình muốn cũng quá xa rồi, nhưng là, cô ấy nói
cũng không sai, thật sự cô không nên khóc rối rít như vậy nữa... Nghĩ đến Âu
Dương Vận Hàn, cô liền đau lòng, cô không muốn tiếp tục thống khổ nữa, nhưng
làm thế nào mới có thể quên đây?
Phó Nam nói Tinh Tinh đi thân cận, còn nói cô cùng đối tượng hẹn hò giống như
phát triển rất thuận lợi, người đàn ông kia thường hẹn cô ra ngoài, cơ hồ ngày
nghỉ Tinh Tinh đều ở cùng hắn...
Âu Dương Vận Hàn làm như không thấy chằm chằm nhìn tài liệu chất đầy trên bàn
làm việc, tự nói với mình, hắn thật cao hứng, nghe tin tức ấy, hắn thật cao
hứng, vô cùng cao hứng...
Gặp quỷ, Phó Nam không có việc gì làm hay sao mà gọi điện nói chuyện này với
hắn làm gì? Hắn mím môi, bắt đầu trách Phó Nam lắm chuyện.
Hắn phiền não vò vò tóc, càng ngày càng không hiểu mình, hắn nên thật cao hứng
bởi Tinh Tinh đã không còn mê luyến hắn, bất quá hơn một tháng, cô đã bắt đầu
một đoạn quan hệ mới, thế nhưng hắn... lại đáng chết vô cùng quan tâm!
Quan tâm cái gì? Hắn có cái gì cần quan tâm? Âu Dương Vận Hàn tự hỏi, lại không
có được bất kỳ đáp án nào.
Lúc này, thư ký ở bên ngoài gõ cửa, lại không nghe được bất kỳ lời đáp lại, cô
khốn hoặc lặng lẽ mở cửa, nhìn thấy tổng giám đốc nhìn chăm chăm vào các tài
liệu trên bàn làm việc... Không, là chằm chằm nhìn tài liệu đến... Ngẩn người?!
Thư ký kinh ngạc vô cùng? Đây là tổng giám đốc của cô sao? Trừ công việc, cơ hồ
đối với những chuyện khác hắn đều thờ ơ? Nhìn túi giấy trên tay, cô đoán tổng
giám đốc đang không tập trung.
Thỉnh thoảng thấy biến hóa trên mặt tổng giám đốc cũng không tồi, cô len lén
nghĩ tới, tránh cho cô luôn hoài nghi tổng giám đốc là rô bốt, không có thất
tình tục dục.
Thư ký lại yên lặng đứng tại chỗ một lúc lâu, Âu Dương Vận Hàn vẫn không chú ý
tới cô, cô đành mở miệng: “Tổng giám đốc, ở đây có đồ muốn giao cho anh.”
Âu Dương Vận Hàn đột nhiên ngẩng đầu, che giấu sự lúng túng, ho khan hỏi”Thứ
gì?”
Thư ký đi tới, không có ý định vạch trần.”Hình như là một phong thư gửi cho
tổng giám đốc, tôi đi ra ngoài trước.” Cô cúi người chào cáo lui, thật sự rất
tò mò nét mặt của tổng giám đốc khi xem qua phong thư nhưng đáng tiếc cô không
có can đảm ở lại.
Âu Dương Vận hàn không giải thích được, hắn cầm lên xem, nhìn thấy cái đó đã mở
ra, khẽ nhíu mày. Tại sao thư ký rõ ràng nhìn rồi, cũng không nói cho hắn biết
bên trong là cái gì?
Đem thứ bên trong đổ ra, Âu Dương Vận Hàn dừng động tác trên tay lại, vẻ mặt
cứng lại, tình cảm kỳ dị trong lòng bắt đầu nảy lên, hóa thành sươn