Insane
Cô Dâu Nhỏ Của Tổng Giám Đốc

Cô Dâu Nhỏ Của Tổng Giám Đốc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322521

Bình chọn: 7.00/10/252 lượt.

phủ.

Lần này, anh nhất định phải nắm thật chặc cái hạnh phúc này trong tay, tuyệt sẽ không để cho cô dễ dàng chạy đi.

Trời đất quay cuồng ở bên trong, Sở Nhan vẫn nhắm chặt hai mắt, không dám mở ra.

Cảm giác cả trời đất này đều xoay tròn ở đây, cực kỳ giống tình cảnh ngày đó cô đồng ý lui tới với Trác Dương.

Làm bộ như giờ khắc này người ôm cô, vẫn là anh, làm bộ như người sắp sửa

đeo nhẫn cho cô, cũng là anh, trong lòng của cô tràn đầy chua xót không

nói được ra khỏi miệng, không tiếng động , trong lòng cô vô cùng rối

loạn, lòng chua xót làm cô muốn rơi lệ.

Không nghĩ tới, sau khi đi một vòng lớn, tất cả lần nữa trở lại đúng nơi khỏi đầu.

Sở nhan không khỏi bắt đầu hoài nghi, có lẽ chuyện đêm giáng sinh đó, cái

ôm hôn dưới nhành tầm gửi đó tất cả đều là ảo giác, ký ức trong mấy

tháng này tất cả đều là từ mình tưởng tượng.

Nhưng nổi đau trong tim, lại rõ ràng nói cho cô biết, tất cả tình yêu say đắm cùng sầu bi mà cô

đã trãi qua trong ba tháng ngắn ngủi này, cũng đã không thể trở lại được nửa.

* * *

Hai người dự định một tuần sau kết hôn, là sự kiên trì cửa Sở Nhan, vì vậy hôn lễ dưới sự chủ trì của gia trưởng hai nhà Lâm

Sở, nhanh như chớp đã chuẩn bị xong.

Sau khi tinh toàn chi tiết

chuyện hôn lễ ở Lâm gia xong, đêm đã khuya, hai người nhà Lâm gia vốn

định giữ Sở Nhan ở lại Lâm gia một buổi chiều, nhưng cô lại khéo léo cự

tuyệ

Chí Kiệt rất chu đào đưa Sở Nhan về nhà, ai ngờ mới vừa ra đường trời liền bắt đầu mưa, mưa rơi càng ngày càng lớn.

Sở Nhan dựa vào cửa sổ xe giả vờ ngủ say, không muốn nói chuyện.

Ở Lâm gia cô vẫn cố gắng mỉm cười, hai bên cơ mặt của cô giờ rất mỏi và cứng ngắc.

Chí Kiệt tận tình săn sóc cô, mở máy sưởi, sợ cô bị lạnh.

Xe rất nhanh đã đến Sở gia thì phía trước chợt xông ra một bóng dáng, giang hai cánh tay ngăn xe lại.

Chí Kiệt vội vàng đạp thắng, xe dừng ngày trước mặt người kia.

"Nhan Nhan. . . . . ." Chí Kiệt kinh hãi nhìn phía trước.

"Sao vậy?" Trải qua chuyện kích động này, Sở Nhan cũng mở mắt ra, nhìn về phía hơi nước tràn ngập ngoài xe.

Bóng dàng kia cao thẳng ngạo khí, sao lại nhìn quen mắt như vậy?

Không phải là Trác Dương chứ?

Đèn xe chiếu lên trên mặt anh, chứng thật quả nhiên là anh!

Toàn thân anh ướt đẩm, hạt mưa không ngừng đánh vào trên người cùng trên mặt anh.

Cái gì cô cũng không nói được, cũng chỉ biết cách cửa kính chắn gió, nhìn

vào sự cuồng phong bạo vũ của anh, ánh mắt của cô không biết từ lúc nào

đã bắt đầu ướt át, trái tim chấn động lặng lẽ dâng trào cảm xúc nhớ

nhung.

Bất chấp tất cả chạy xuống xe, cô đi tới trước mặt anh, mặt đối mặt nhìn anh.

Những giọt mưa không ngừng rơi xuống, đánh vào trên mặt của cô, làm cho cô

gần như mở mắt không được, nhưng cô lại cố gắng muốn nhìn rõ anh.

Mới vài ngày không gặp thôi, mà anh đã tiều tụy đến nổi khiến cô gần như nhận không ra.

Trong lòng hoảng hốt, cô cảm thấy Trác Dương đang khóc, mượn nhưng giọt mưa để che giấu, trong đêm mưa to này thật tình rơi lệ.

Lòng cô, đau ê ẩm thắt lại đau đớn, trong hốc mắt ngưng tụ giọt lệ đau sót.

"Anh là ngu ngốc sao, mưa lớn như vậy tại sao còn đứng ở chỗ này?" Cô rống

anh, may mắn là nhưng giọt mưa lạnh như băng đã che giấu đi những giọt

nước mắt chua sót chứng cớ của việc cô đau lòng vì yêu anh.

"Anh không biết như vậy rất nguy hiểm sao, nếu như bị xe đụng thì làm thế nào?"

Trác Dương vẫn yên lặng không nói lời nào.

Chí Kiệt lúc nảy còn trên xe đã cầm cây dù đi tới, che trên đầu cô."Lên xe hẳng nói đi, mưa lớn như vậy."

Sở Nhan lại không nhúc nhích.

Thở dài, anh để cái ô vào giữa hai người bọn họ, khiến Trác Dương cùng với

Sở Nhan đều không bị mưa lớn xối đến, hoàn toàn không chú ý tới mình.

Giống như đã trãi qua một thế kỷ vậy, Trác Dương lên tiếng, giọng nói khàn khàn mang theo nồng đậm đau đớn.

"Có phải thật vậy hay không?"

Sở Nhan mở to mắt."Cái gì?"

"Mẹ anh nói cho anh biết, em sẽ kết hôn với Lâm Chí Kiệt, có phải thật vậy hay không?"

Anh không thể ngờ tới, anh vì cô mắt mưa bị bệnh, bị mẹ mạnh mẽ ép buộc nằm nghĩ mấy ngày, nhưng sáng sớm hôm nay, lại nhận được tin tức, là cô

muốn kết hôn với vị hôn phu cũ kia.

Tại sao? Ai có thể nói cho anh biết?

Anh nghĩ mình cuồng dại chờ đợi, cuối cùng sẽ có thể đổi lại sự chấp nhận

trở về của cô, nhưng ai biết đợi được chính là cái tin dữ là cô muốn kết hôn!

Người phụ nữ mình yêu mến muốn kết hôn, chú rễ lại không phải là anh!

Trác Dương anh tại sao lại rơi vào hoàn cảnh như vậy chứ?

Xem ra lời nguyền rủa của Liễu Phỉ rốt cuộc đã trở thành sự thật, Trác

Dương anh đã gặp được người phụ nữ khiến cho anh tan nát cõi lòng! Anh

thành tâm hiến dâng tình yêu của mình, đối với cô lại không đáng giá một đồng, còn bị vứt bỏ thê thảm như giày cũ.

"Nói cho anh biết có phải thật vậy hay không?" Anh tức giận rống to.

Sở Nhan cắn môi, mắt đỏ, không nói được lời nào nhìn vẻ mặt Trác Dương bị thương, tâm cũng rơi xuống đáy vực sâu.

"Đúng, Nhan Nhan sẽ kết hôn với tôi." Chí Kiệt không chịu nổi bộ dạng khổ sở của Sở Nhan, không nhịn được chen miệng.

"Câm miệng! Tôi đang nói chuyện với cô