XtGem Forum catalog
Cô Dâu Nhỏ Của Tổng Giám Đốc

Cô Dâu Nhỏ Của Tổng Giám Đốc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322563

Bình chọn: 10.00/10/256 lượt.

, tôi đều

chấp nhận, có phải bà muốn tôi rời khỏi Trác Dương, không thành vấn đề,

về sau tuyệt đối không anh ấy nửa, chỉ cần bà lập tức dừng lại những

hành động hạ lưu này."

Lạc Yến cười, đã sớm biết nha đầu này nhất

định sẽ đầu hàng, người trọng tình trọng nghĩa luôn rất dễ bị người đùa

bỡn trong lòng bàn tay.

"Rất thẳng thắng, tốt, vậy tôi cũng nói

thẳng, tôi muốn cô khiến Trác Dương chết tâm! Không chỉ là cô vĩnh viễn

không gặp nó nửa, mà là muốn nó đối với cô hoàn toàn chết tâm."

"Bà

rốt cuộc muốn tôi làm sao nửa? Từ giờ không gặp anh ấy nửa còn chưa đủ

sao?" Sở Nhan ở bên đầu kia điện thoại hoàn toàn mất kiềm chế mà gào

thét.

Lạc Yến vẫn là không nhanh không chậm nói "Dĩ nhiên không đủ,

dù cô không gặp nó, nó vẫn sẽ không quên cô, không phải sao? Tôi bất kể

cô muốn làm sao, chỉ cần Trác Dương đối với cô hoàn toàn chết tâm là

được."

"Chỉ cần bà lập tức dừng lại những hành động thấp hèn kia, yêu cầu của bà tôi sẽ hết sức hoàn thành." Sở Nhan nghẹn ngào, giọng nói

khàn khàn tràn đầy mệt mỏi.

"Tốt, một lời đã định."

Lạc Yến hài

lòng cúp điện thoại, vì vậy mà chặt đứt một tình yêu ngây thơ trong

trắng, một tay đem con trai mình cùng Sở Nhan cùng nhau đẩy vào vực sâu

vạn kiếp bất phục. Giáo đường thần thánh, vô số bạn bè thân thiết đang chờ hôn lễ của cô, thành thật chúc phúc.

Nắm lấy cánh tay Sở Cảnh Thiên cha cô, trên tay đang cầm một bó cô dâu Hồ

Điệp Lan màu trắng, Sở Nhan theo tiếng nhạc hôn lễ tiến vào bên trong,

từ từ đi về phía thánh đường.

Bó hòa Hồ Điệp Lan thanh nhã trên đôi tay mềm mại của cô phiêu diêu huyền ão, giống như đang gọi hạnh phúc đến.

Người ta nói, Hồ Điệp Lan có ý nghĩa là "Hạnh phúc dần dần đến", nhưng con

đường cô đang đi đến, có thật sự là con đường hướng đến hạnh phúc sao?

Cả giáo đường người nào cũng mỉm cười chăm chú theo dõi hôn lễ, đang mong

đợi nhân vật chính ngày hôm này có thể lấy được hạnh phúc.

Chỉ có chính cô biết, hạnh phúc của cô đã sớm vào cái đêm mưa đó, bị chính cô tự tay mai táng.

Mỗi một bước cô đi, đau lòng liền sâu hơn một phần.

Con đường dài đó, cuối cùng cũng đã đi tới cuối, huống chi là thảm đỏ phủ lên con đường cũng rất ngắn mà?

Cha sứ đang đứng ở trước thánh đường, Sở Cảnh Thiên đem tay của con gái

giao vào tay Lâm Chí Kiệt, trên mặt là tràn đầy vui sướng.

Cách

cái khăn che mặt, Sở Nhan mông lung nhìn thấy trên mặt Chí Kiệt niềm vui sướng không che giấu được, đau lòng lặng lẽ hiện lên, cô thở dài cúi

đầu.

Là cô có lỗi với Chí Kiệt, người trong lòng vợ anh lại không phải là anh, nhất định sẽ làm anh bị tổn thương sâu vô cùng.

Đã đến nước này, trong lòng của cô vẫn còn đang nhớ tới người không nên nhớ đó.

Trác Dương, anh sao rồi ? Anh có còn trách cô nửa hay không vẫn, có oán cô

không? Anh có hiểu là cô có điều bất đắc dĩ hay không?

Bỗng chốc, hốc mắt cô dâng trào nước mắt, mơ hồ cho cái hạnh phúc giả tượng trước mắt.

Thật may là, cách một tầng cái khăn che mặt, cô với mọi người như cách thành hai cái thế giới, không có người nào có thể nhìn thấy sầu não, nhớ

thương trong mắt cô.

Trác Dương sẽ không tha thứ cho cô nửa rồi!

Sự thật này làm cho cô tại chính trong hôn lễ của mình lã chã nước mắt

chực khóc, không tìm được nửa phần sự vui vẻ hạnh phúc nên có cửa một cô dâu mới.

" Tiên sinh Lâm Chí Kiệt, anh có nguyện ý chấp nhận

tiểu thư Sở Nhan trở thành ngươi vợ hợp pháp của anh hay không, và cam

kết bất luận lúc hạnh phúc hay khổ đau, tật bệnh hay nghèo khó, vẫn thủy chung yêu cô, tôn trọng cô, đến chết cũng không thay đổi?"

Chí Kiệt liếc mắt nhìn cô dâu ở bên cạnh, cầm tay căng thẳng của cô, không oán không hối ưng thuận cam kết: "Tôi nguyện ý!"

Sở Nhan lo sợ không yên ngẩng đầu lên, trên mặt Chí Kiệt là sự thâm tình

yêu thương làm cho lòng cô se lại, dưới khăn che mặt nước mắt thống khổ

chảy xuống.

Cha sứ trên mặt mang theo nụ cười từ ái chuyển sang

cô dâu, dịu dàng hỏi: " tiểu thư Sở Nhan, cô có nguyện ý tiếp nhận tiên

sinh Lâm Chí kiệt trở thành ngươi chồng hợp pháp, cũng cam kết bất luận

lúc hạnh phúc hay đau khổ, bệnh tật hay nghèo khó, vẫn thủy chung yêu

anh, tôn trọng anh, đến chết cũng không đổi hay không?"

Ánh mắt

của Sở Nhan chuyển động qua lại giữa cha sứ và Chí Kiệt, nhưng "Tôi

nguyện ý" ba chữ này làm thế nào cũng không nói ra được.

Trong

lòng cô, giáo đường là nơi thần thánh, là nơi chứng giám cho hôn nhân,

công chúa cùng hoàng tử là tại nơi này được mọi người chúc phúc, tìm

được hạnh phúc của nhau. Muốn cô ở trong giáo đường, trước mặt Thiên

chúa nói dối, không, cô không làm được!

Cảm nhận được sự do dự

của cô, Cha sứ đề cao âm lượng hỏi lần nữa, Chí Kiệt cũng không hề chớp

mắt mà nhìn chằm chằm vào cô, sức lực nắm tay cô càng lúc càng lớn.

Các tân khách cảm nhận được không khí khác thường, bắt đầu bàn luận xôn xao.

"Nhan Nhan!" Tôn Huyên đứng dậy, cơ hồ không nhịn được nửa từ chỗ ngồi đi

đến, chất vấn con gái vì sao trong thời điểm này lại do dự.

Sở Nhan quay đầu nhìn về phía mẹ mình, phát hiện trên mặt mọi người hiện lên sự nghi ngờ.

Ai ngờ Chí Kiệt cũng trong lúc