XtGem Forum catalog
Cố Chấp

Cố Chấp

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324814

Bình chọn: 7.5.00/10/481 lượt.

hông cần thiết phải kể hết cho họ nghe.

“Tần Tuyên Tuyên, thật ra cô rất có bản lĩnh nhỉ, ngay cả Đỗ tổng cũng phải

bị thương vì cô, chậc chậc.” Tả An Lôi ngoài cười trong không cười chậm

rãi nói.

“Đúng lúc đó anh ta ở cạnh tôi, chỉ là đúng lúc mà thôi. Nếu đổi lại là cô,

anh ta cũng nhất định sẽ cứu.” Tần Tuyên Tuyên nói, thật ra cô cũng

không tin lắm vào chuyện đó, nhưng mà nhìn vào tính cách của Đỗ Mộ Ngôn

thì chắc là anh ấy sẽ cứu đúng không…

Lời này làm cho Tả An Lôi vui vẻ lên, cô nhíu mày chơi đùa ngón tay của

mình, nói chậm rì rì: “Nói cũng đúng, Đỗ tổng cứu cô, có lẽ cũng chỉ là

phong độ thân sĩ mà thôi.”

Lời nói này của Tả An Lôi, có người đồng ý lại có người khinh thường, nhưng người không đồng tình với cô ta cũng không nói ra mồm, chỉ dùng vẻ mặt

để biểu lộ suy nghĩ thật của mình mà thôi.

“Thật đúng là thích lừa mình dối người.” Phương Phán Phán theo mọi người vây

quanh Tần Tuyên Tuyên dùng giọng điệu không tốt than thở một câu.

Tả An Lôi dù không nghe rõ nhưng cũng biết là Phương Phán Phán chẳng nói

lời gì hay ho nên trừng mắt nhìn cô nói: “Cô nói gì cơ?”

Phương Phán Phán há mồm định nói lại bị Tần Tuyên Tuyên kéo áo ngăn lại, cô

nghẹn nửa ngày mới không cam lòng nói: “Tôi nói là cô nói rất đúng.”

Tuy biết Phương Phán Phán chắc chắn không nói câu này, nhưng do cô ta đã

chịu thua nên Tả An Lôi cũng lười tiếp tục truy cứu nữa, vẫy vẫy tay với mọi người, “Được rồi, đã đến giờ làm, mọi người mau về chỗ của mình đi.

Bây giờ quả thật đã đến giờ làm mà mọi người cũng không muốn làm trái lời

trước mặt Tả An Lôi nên mặc dù muốn hỏi Tần Tuyên Tuyên thêm vào tin tức bên trong hơn nhưng vẫn tản ra.

Tần Tuyên Tuyên thở phào nhẹ nhõm, cũng bắt đầu giải quyết công việc của

mình, một tuần không đi làm khiến cảm giác tiêu thụ trước kia tan biến

không còn một mảnh, cô lại phải đi tìm cảm giác một lần nữa.

Sắp đến giữa trưa, Mạc Như Tùng cũng đến văn phòng, thấy Tần Tuyên Tuyên đi làm thì hắn lập tức ân cần hỏi han nói bóng nói gió một hồi, biết được

tình trạng của Đỗ Mộ Ngôn đang tốt dần lên thì hắn lộ ra vẻ mặt buông

lỏng, còn nói lần sau lúc Tần Tuyên Tuyên đến thăm Đỗ Mộ Ngôn thì nhớ

dẫn hắn theo để thăm hỏi một chút. Đối với quan hệ của Đỗ Mộ Ngôn và Tần Tuyên Tuyên thì Mạc Như Tùng biết nhiều hơn người khác một chút, cho dù Tần Tuyên Tuyên không kể tỉ mỉ mọi chuyện xảy ra trong vụ nổ nhưng Mạc

Như Tùng cũng mơ hồ đoán được vài điều.

Giờ nghỉ trưa, Tần Tuyên Tuyên lên mạng tìm kiếm một chút, không còn thấy

tin tức xấu liên quan đến mình nữa thì trái tim mới buông lỏng, cô biết

Đỗ Mộ Ngôn thật sự san phẳng mấy phóng viên hôm đó rồi.

Nhưng mà, mấy hôm nay chỉ cần nghĩ đến chuyện đó thì cô vẫn thấy sợ hãi như

cũ. Lúc trước cô chỉ muốn thử đón nhận Đỗ Mộ Ngôn mà thôi, cô không nghĩ tới sẽ có nhiều chuyện phiền phức xảy ra như vậy. Nếu giờ cô đã thích

Đỗ Mộ Ngôn thì những phiền toái nho nhỏ đó sẽ không phải là vấn đề,

nhưng dù sao giờ cô vẫn chưa thích hắn nên tất cả những phiền phức nho

nhỏ này đều sẽ là chướng ngại vật chặn đường của cô.

Nhưng vì trước đó đã đồng ý cho Đỗ Mộ Ngôn một cơ hội để theo đuổi nên giờ cô không thể nói với Đỗ Mộ Ngôn là vì sợ phòng viên đuổi theo nên cô muốn

thu hồi lại lời hứa của mình đúng không?

Cả một ngày, Tần Tuyên Tuyên thật sự không vui vẻ. Nhóm đồng nghiệp nhiệt

tình hơn trước kia, thường đến tìm hiểu chuyện ngày hôm đó nhưng cũng

đều bị cô khách khí có lệ trả lời.

Sắp đến giờ tan tầm, cô nhận được điện thoại của Đỗ Mộ Ngôn, hỏi cô có thể

đến thăm hắn sau giờ tan tầm không? Nghe sự mong chờ trong giọng nói của hắn, Tần Tuyên Tuyên nhất thời mềm lòng không từ chối được, chỉ có thể

thở dài ra khỏi Thiên Vũ Đại Hạ, chuẩn bị gọi xe đến viện.

Ai ngờ cô vừa bước ra khỏi công ty thì trước mặt bỗng nhiên lóe lên một

bóng người, không đợi cô hỏi thì đối phương đã mở miệng nói nhanh: “Tần

tiểu thư, cô khỏe, tôi là phóng viên của “nhật báo Ngô thị.” Có một việc vô cùng quan trọng tôi muốn nói với cô, không biết cô có thời gian

không?”

Sắc mặt Tần Tuyên Tuyên khẽ biến đổi, “Rất xin lỗi, tôi có việc gấp.” Nói xong cô lách người muốn tránh hắn ra mà đi.

Nhưng dĩ nhiên đối phương không dễ dàng buông tha cô rồi, đưa tay ngăn cô lại nói: “Tần tiểu thư, tôi không phải muốn phỏng vấn cô, mà là chuyện có

liên quan đến Đỗ Mộ Ngôn, cô phải biết.”

Nghe được tên Đỗ Mộ Ngôn, Tần Tuyên Tuyên nao nao, lập tức lùi ra sau nửa

bước, trong lòng sinh ra tia đề phòng, “Tôi và Đỗ Mộ Ngôn không quen

thân, có gì mà phải biết chứ?”

“Tần tiểu thư, tôi biết bây giờ Đỗ Mộ Ngôn đang theo đuổi cô, cô thật sự

muốn cùng một chỗ với hắn khi không hiểu biết gì về hắn hay sao?” Đối

phương hỏi.

Tần Tuyên Tuyên chần chừ một lát, nếu cô thích Đỗ Mộ Ngôn thì nhất định sẽ

tin tưởng hắn, nói không chừng sẽ không cho người này cơ hội nói chuyện, nhưng sâu trong đáy lòng cô vẫn có nghi ngờ lo lắng với biểu hiện của

Đỗ Mộ Ngôn, chẳng qua hắn đã cứu cô vài lần nên cô cố đè nén suy nghĩ

này mà thôi, bởi vậy cô hơi tò mò người này muốn nói gì về Đỗ Mộ Ngôn.

Nhìn ra Tần