
ng cũng chưa lập tức nói chuyện.
Tống Kì không nói lời nào, Tần Tuyên Tuyên đương nhiên cũng không chủ động
mở miệng, chẳng qua là nhìn ra ngoài cửa sổ xe, nhìn xe hòa vào dòng xe
cộ trong giờ cao điểm, xung quanh dường như trong nháy mắt an tĩnh lại,
thậm chí có thể nghe thấy tiếng trái tim mình đang đập.
Mắt thấy xe đã đi được nửa đường, Tống Kì rốt cuộc mở miệng: ’’ Tuyên Tuyên…..em tha thứ cho anh được không?’’
Ngón tay Tần Tuyên Tuyên giật giật, tầm mắt không di chuyển vẫn hướng ra ngoài cửa sổ, dường như không nghe thấy gì.
Thanh âm Tống Kì có chút vội vàng: ’’ Tuyên Tuyên, đêm hôm đó anh đến quán
bar uống rượu, đó là bởi vì anh sợ, sợ rằng đứa bé kia là của anh, thì
chúng ta liền kết thúc…..Nhưng những hình ảnh kia, anh thật sự cái gì
cũng không biết, nhất định là có người cố ý hãm hại, Tuyên Tuyên,
em….cho anh một cơ hội đi’’
Có người cố ý hại hắn?
Trong đầu Tần Tuyên Tuyên phảng phất hiện lên một thân ảnh mơ hồ, giây tiếp
theo cô cảm thấy thực buồn cười, cũng không nhìn Tống Kì, chính là ngẩn
ngơ nhìn bên ngoài, nhẹ giọng nói: ’’ Học trưởng, nếu là chuyện khác,
anh chỉ cần hơi chút dỗ dành, em liền tha thứ……Nhưng chuyện này em thực
không chấp nhận nổi, chỉ cần nhớ đến những hình ảnh ngày hôm qua, em
liền sinh ra cảm giác chán ghét, em không có biện pháp….thực sự không có biện pháp nào tha thứ cho anh.’’
Xe bỗng nhiên chấn động, Tống Kì đột nhiên bẻ tay lái, đem xe dừng tại ven đường.
‘’Tuyên Tuyên, anh biết anh sai rồi, anh về sau không bao giờ đến quán bar uống rượu nữa. Tuyên Tuyên, em tha thứ cho anh đi.’’Tống Kì nắm chặt tay
lái, gắt gao nhìn cô, hai mắt đỏ bừng, dáng vẻ thấp kém khẩn cầu. Bởi vì hắn thực sự thích cô, cho nên không muốn cứ thế buông tay.
Tần Tuyên Tuyên cảm thấy mũi có chút đau xót, vội vàng chuyển hướng ngoài cửa sổ.
Luôn luôn chú trọng bề ngoài,Tống Kì lúc nào cũng gọn gàng phong độ, có chút giận chính mình đã khiến hắn thành ra như vậy, Tần Tuyên Tuyên cảm thấy vô cùng đau lòng, nhưng hiện tại, nhất thời mềm lòng chỉ khiến cho đôi
bên đều đau khổ, cô không thể quên được đoạn video ngày hôm qua mình
nhìn thấy, cô và Tống Kì, thực sự không thể ở cùng nhau.
‘’ Tống Kì, em không thể chịu được việc bạn trai mình trong khi quen nhau
còn phát sinh quan hệ với người phụ nữ khác.’’ Tần Tuyên Tuyên hạ tầm
mắt, nghẹn ngào nói,’’ Cho dù anh không phải cố ý, em chỉ nhìn kết quả,
em không có cách nào tha thứ cho anh, chúng ta chia tay đi. Tống Kì, cảm ơn hai tháng qua anh đã chăm sóc cho em, về sau….anh đừng tìm em nữa.’’
Tần Tuyên Tuyên nhảy xuống xe, phía trước cách đó không xa chính là cao ốc Thiên Vũ.
‘’Tuyên Tuyên!’’
Tống Kì xuống xe đuổi theo hai bước, lại nản lòng dừng lại, xoay người một quyền đánh vào xe.
‘’Tuyên Tuyên….Tuyên Tuyên…’’ Hắn thì thào lẩm bẩm tên cô, chân mất hết sức lực ngồi sụp xuống. Hắn không hiểu mọi chuyện vì sao lại như vậy, duy nhất
rõ ràng chính là, hắn mất đi Tuyên Tuyên…..Hắn không cam lòng! Nhất định là có người hãm hại hắn, những bức ảnh kia, không phải là sự thực. Là
ai? Là ai phải làm như vậy? (Tác giả: ta nè con) Đúng rồi, ngày đó hắn
nghe thấy….Đỗ tiên sinh.
Tống Kì bất ngờ đứng dậy, liếc mắt nhìn tòa cao ốc Thiên Vũ một cái, lên xe, dung sức giẫm chân ga.
Lúc Tần Tuyên Tuyên tới văn phòng, cô đã điều chỉnh tốt cảm xúc của mình,
ít ra người ngoài còn không nhìn ra cô vừa mới chia tay bạn trai mà tinh thần sa sút. Cô cũng không muốn phải nghĩ nhiều đến chuyện này nữa, chỉ muốn dồn hết mọi thứ cho công việc.
Ngày hôm qua đã liên hệ được với hai công ty hẹn gặp mặt nói chuyện, Tần
Tuyên Tuyên lại gọi điện xác nhận một lần nữa, xác định hôm nay có thể
gặp mặt, cô báo cho Tương Giai một tiếng rồi ra khỏi công ty trong ánh
nhìn kỳ lạ của cô ta. Tương Giai biết Đan Quyên đem danh sách thuộc
thành phố N cho Tần Tuyên Tuyên phụ trách, dù sao tình hình thực tế ở
thành phố N cô cũng nắm rõ, vì vậy cũng không để ý, Tần Tuyên Tuyên muốn thử sức cũng tốt, dù sao cũng không có khả năng có tiến triển lớn.
Vốn dĩ Tần Tuyên Tuyên hẳn nên đi cùng nhân viên phòng thiết kế, thay đối
phương giải thích một vài vấn đề có tính chuyên môn, tuy nhiên bản thân
cô cũng là người học ngành thiết kế, xem như là một người có hai tác
dụng, vì vậy không cần thiết phải gây phiền phức cho bộ phận bên kia. Cô vẫn luôn giữ liên lạc với Phương Phán Phán, biết được đoạn thời gian
gần đây nhân viên phòng thiết kế đều bận tới mức hận không thể phân
thân.
Tần Tuyên Tuyên đã liên hệ qua với hai công ty,họ đều yêu cầu thiết kế sân
khấu, một bên muốn triển lãm sản phẩm cho công ty đá quý, một bên lại
muốn tổ chức sân khấu chúc mừng công ty đồ dùng cho trẻ em tròn một năm
thành lập ở ngoài trời, đây đều là cuộc làm ăn nhỏ, nhưng đối với người
mới như cô mà nói, nếu có thể thành công kí hợp đồng, cũng là một khởi
đầu không tệ. Dù sao cho tới bây giờ, cô còn chưa kí được hợp đồng nào
đây.
Tần Tuyên Tuyên tới công ty đồ dùng trẻ em trước, cùng người phụ trách thảo luận một tiếng, khi ra về cô căn bản xác định, phía bên này không được. Thời