
ng Kì, có
thể tiếp nhận một đoạn tình cảm mới, hắn mới có thể tiếp tục theo đuổi
cô. Rõ ràng rất muốn ôm cô, hôn lên mỗi tấc da thịt ấy, hiện tại hắn lại chỉ có thể liều mạng nhẫn nại….Trời mới biết hắn phải kiềm chế khó khăn đến nhường nào!
Tay phải đặt trên bàn bỗng dưng nắm chặt thành quyền, dọa Diệp phó tổng
đang báo cáo sợ tới mức dừng lại, suýt nữa tông cửa bỏ chạy……Đỗ tổng
không vừa ý hắn sao? Không lẽ hắn sắp bị sa thải?
Tần Tuyên Tuyên ngồi ở phòng khách im lặng chờ đợi không hề hay biết trong
phòng hội nghị bên kia đang xảy ra một cơn bão táp trong yên lặng, mắt
thấy đã qua thời gian hẹn gặp, mà người bên kia vẫn chưa có dấu hiệu
liên lạc, Tần Tuyên Tuyên đứng ngồi không yên. Có lẽ tổng tài của Minh
Khải là tới thị sát tình hình, không biết bọn họ sẽ phải họp bao lâu. Cô cố tình hỏi thăm đôi chút, ít nhất phải biết thời gian cụ thể, để bản
thân còn có chút hy vọng. Vừa mới bước ra khỏi phòng khách, chỉ thấy cửa phòng họp ở cuối hành lang mở ra, Đỗ Mộ Ngôn dẫn đầu đoàn người đi tới.
Tần Tuyên Tuyên theo bản năng lùi lại phía sau, lại cảm thấy nếu làm như
vậy thì thật không tốt, cũng không lễ phép, Đỗ Mộ Ngôn hiển nhiên đã
nhìn thấy cô, cô không thể làm gì khác đành phải đứng lại.
‘’Tần tiểu thư, tại sao cô lại ở đây?’’ Đỗ Mộ Ngôn đi đến bên cạnh Tần Tuyên
Tuyên thì dừng lại, vẻ mặt lạnh đạm hỏi thăm. Nét mặt cũng ánh mắt hắn
khi đối diện với cấp dưới cũng không có gì khác biệt, thậm chí còn mang
theo một tia lãnh ý, thật giống như Tần Tuyên Tuyên chỉ giống như một
người quen bình thường mà thôi.
Biểu hiện của hắn như vậy làm cho cả người cô đều thả lỏng. Đôi mặt với vẻ
ôn hòa trước kia của hắn khiến cho cô không được tự nhiên, thì cô càng
thích hắn hiện tại đem cô đối xử như người xa lạ, dù sao, bọn họ vốn
chính là không quen thân, hắn cùng ba cô có qua lại, chứ đâu có quan hệ
gì với cô đâu.
‘’ Tôi có chút công việc ở đây.’’ Tần Tuyên Tuyên cũng không có nói rõ, cô không muốn để cho Đỗ Mộ Ngôn nghĩ rằng cô là muốn dựa vào ấn tượng với
hắn mà đi cửa sau.
‘’Vậy sao?’’ Đỗ Mộ Ngôn nhẹ nhàng đáp lại, tầm mắt liếc qua phía sau.
Các lãnh đạo lớn nhỏ vốn đi theo hắn lập tức có người chảy mồ hôi lạnh đi
ra, nói: ‘’ Cô chính là nhân viên công ty thiết kế Tụ Mĩ Tần Tuyên Tuyên tiểu thư sao? Thật ngại quá để cho cô phải chờ lâu.’’
‘’Không có việc gì, cũng không phải là quá lâu.’’
Bị đủ loại ánh mắt nhìn chằm chằm, Tần Tuyên Tuyên không được tự nhiên kéo kéo khóe miệng. Ánh mắt bọn họ nhìn cô thật kì lạ, tràn ngập tìm tòi
nghiên cứu, hiển nhiên là đang đoán quan hệ của cô cùng Đỗ Mộ Ngôn,
nhưng hắn đối với cô xa lạ như vậy, bọn họ không có cách nào đoán được
đi?
Đỗ Mộ Ngôn liếc mắt nhìn người đang nói chuyện một cái, phát hiện chính
mình không biết tên anh ta, trong phòng hội nghị lúc nãy mỗi người cũng
đã tự giới thiệu qua, căn bản là Đỗ Mộ Ngôn không có chú ý nghe, cho nên ngoại trừ tổng giám đốc mới Trịnh Thành, hắn một người cũng không biết
tên.
Trong lòng Đỗ Mộ Ngôn mãnh liệt áp chế ý nghĩ này, chỉ thản nhiên nói một câu: ’’ Mọi người cứ nói chuyện đi.’’
Sau đó, hắn vững vàng bước đi.
Lý Tái làm trợ lý, đương nhiên có thể thay thế Đỗ tổng biểu đạt sự xem
trọng đối với các nhân viên của Minh Khải, hy vọng bọn họ trong tương
lai vì công ty sử dụng tài năng của mình tạo nên những thành quả lớn
hơn. Nói xong hắn liền vội vàng đuổi kịp Đỗ tổng, xoay người nhịn không
được liếc mắt nhìn Tần Tuyên Tuyên một cái.
Có một số việc liên quan đến Đỗ tổng đều qua tay hắn, cho nên Lý Tái rất
rõ ràng, Đỗ tổng đối với Tần Tiểu thư này có một loại tâm lý gần như cố
chấp. Hắn đi theo Đỗ tổng nhiều năm như vậy, chưa từng gặp người phụ nữ
nào có thể làm cho ngài tốn nhiều tâm tư đến vậy, nhưng kỳ lạ chính là,
Đỗ tổng rõ ràng muốn có Tần tiểu thư như thế, gần đây lại làm ra bộ dáng không quan tâm, ngài không hề sang cao ốc bên cạnh tìm Tần tiểu thư,
gặp mặt cũng chỉ là một bộ dáng lạnh lùng thản nhiên, làm cho hắn không
hiểu rõ rốt cuộc ngài đang nghĩ cái gì. Nhưng hắn cực kỳ rõ ràng, tình
cảm cố chấp của Đỗ tổng đối với Tần tiểu thư chưa bao giờ thay đổi, hôm
nay ngài bỏ hết mọi công việc trong tay, vội vàng chạy đến đây, nói là
muốn nghe báo cáo công tác, nhưng hắn đi theo bên người Đỗ tổng nhiều
năm như vậy, như thế nào không thấy được vẻ phong độ ngày thường của
ngài? Cho nên hắn đoán, Đỗ tổng tới nơi này, chẳng qua chỉ là có thể
quang minh chính đại gặp Tần tiểu thư một lần, nhưng vừa gặp cô, vì cái
gì lại bày ra bộ dạng như người xa lạ, đây không phải là việc hắn có thể đoán được. Từ trước đến nay tâm tư Đỗ tổng đều rất kín đáo, hắn không
nên suy đoán bừa bãi thì hơn.
Ánh mắt của Lý Tái phóng tới quá mức quỷ dị, Tần Tuyên Tuyên cau mày nhìn
lại, nhưng chỉ thấy anh ta đang vội vàng đuổi kịp bóng dáng Đỗ Mộ Ngôn,
cô có cảm giác vô cùng kì lạ, chợt nghe thấy người vừa nãy đứng ra khách khí nói: ’’ Tần tiểu thư, tôi là trưởng phòng phòng hành chính Ngiêm
Hàn, chúng ta tới văn phòng của tôi nói chuyện đi.’’
‘’Được, Ngiêm trưởng phòng.’’ Tần Tuyên Tuyên hoàn hồn