
mẹ cũng chỉ tùy tiện nói thôi, con xem con bao nhiêu, vẫn còn rất trẻ, chưa đến lúc
sinh con dưỡng cái đâu?”
Tần Tuyên Tuyên không nói lời nào. Tình yêu Đỗ Mộ Ngôn với cô không thể
nghi ngờ, nhưng vì sao chuyện sinh con hắn cứ kiên trì như vậy? Nếu hắn
có thể nói cho cô một nguyên nhân, cô cũng không phải không sinh thì
không được.
Thời điểm Tần Tuyên Tuyên về nhà mẹ đẻ không nói cho Đỗ Mộ Ngôn, nhưng sợ hắn lo lắng, ở nhà cô để lại tờ giấy.
Khi buổi tối Đỗ Mộ Ngôn về nhà trong nhà tối om, nhìn thấy cô để tờ giấy sau, đơn giản không biết làm vẻ mặt gì.
Đỗ Mộ Ngôn xấu xa: Em về nhà mẹ đây, anh đừng tới tìm em, anh đến em cũng
không mở cửa đâu! Cho dù ba mẹ em mở cửa cho anh,em cũng không quay về
với anh!
Nhìn tờ giấy này, Đỗ Mộ Ngôn quả thật nghĩ đến mình làm hư Tuyên Tuyên. Nhưng sao hắn lại hưng phấn như thế này?
Đương nhiên Đỗ Mộ Ngôn lập tức chạy đến nhà Tần Tuyên Tuyên, chính xác đúng
như tờ giấy ghi, hắn loáng thoáng nghe thấy Tần Tuyên Tuyên nói với ba
mẹ cô không được mở của cho hắn, nhưng rất nhanh cánh cửa được mở ra,
thấy vẻ mặt Đường Vi không biết làm sao.
“Mộ Ngôn, con đã đến rồi. Mau vào đi. Đứa nhỏ Tuyên Tuyên này thật sự là càng lớn càng không hiểu chuyện, con đừng để ý.”
“Mẹ, không sao đâu. Việc này là con không đúng, Tuyên Tuyên bực mình với con là đúng.Bây giờ cô ấy đang ở trong phòng sao?” Đỗ Mộ Ngôn tươi cười ôn
hòa, hoàn toàn bộc lộ mình là ông chồng tốt cưng chìu vợ tận trời cao.
Đường Vi thở dài một tiếng nói: “Nó thấy mẹ vội tới mở cửa, liền đem bản thân nhốt trong phòng, không chịu đi ra.”
“Không việc gì, con đi xin lỗi, khuyên nhủ cô ấy.” Đỗ Mộ Ngôn cười nói.
Đỗ Mộ Ngôn gõ cửa phòng Tần Tuyên Tuyên, bên trong có tiếng chạm nhau,
chợt nghe Tần Tuyên Tuyên hét: “Anh đi ra,em không về với anh!”
Đỗ Mộ Ngôn nói: “Tuyên Tuyên, mở cửa. Chúng ta nói chuyện một chút.”
“Em không mở!”
Đỗ Mộ Ngôn khụ một tiếng, đè thấp thanh âm nói: “Tuyên Tuyên, nếu em muốn
nói chuyện với anh thông qua cánh cửa? Anh ngược lại không sao. .....”
Cách cửa cũng có thể nghe ra Đỗ Mộ Ngôn có ý xấu, Tần Tuyên Tuyên nhớ tới
hắn mỗi lần nói như vậy là hạn cuối, thật sợ hắn trước mặt cha mẹ cô nói mấy câu ghê tởm, đành phải xoay người đứng dậy mở cửa cho hắn.
Vừa thấy cửa mở, Đỗ Mộ Ngôn nhanh chóng lách người đi vào, Tần Tuyên Tuyên giật mình kêu lên nhưng không đóng lại kịp.
“Ai kêu anh vào?” Tần Tuyên Tuyên bực tức nói.
Đỗ Mộ Ngôn nhún nhún vai, không để ý Tần Tuyên Tuyên giãy dụa ôm cô, dịu
dàng dỗ nói: “Tuyên Tuyên, anh làm gì sai, em nói cho anh biết, anh sửa, chúng ta về nhà được không?”
“Không phải em chưa nói, em nói đến nửa tháng rồi. ” Tần Tuyên Tuyên hừ nói.
Đỗ Mộ Ngôn ôm chặt cô, thật lâu không nói chuyện.
Đợi không thấy hắn lời ngon tiếng ngọt nói chọc cười, Tần Tuyên Tuyên đang
thắc mắc, lại nghe Đỗ Mộ Ngôn nói: “Tuyên Tuyên,thật sự anh rất yêu
em.Anh sợ khi có con, về sau của trong mắt em không có anh, chỉ có đứa
nhỏ. ”
Tần Tuyên Tuyên ngẩn người, đồng dạng trầm mặc hồi lâu mới dùng thanh âm
nhẹ nhàng nói: “Nói cho cùng đứa nhỏ giống em giống anh. Đến lúc đó
không chừng so với em anh còn thương con hơn, khi đó người ghen là em
mới đúng.”
Đỗ Mộ Ngôn không nói tiếp, Tần Tuyên Tuyên đợi một lát, nhẹ giọng nói:
“Thật ra...... Thật ra thì em cũng chưa muốn sinh ngay lúc này.Nhưng
chúng ta nên có kế hoạch.”
“Được rồi.” Đỗ Mộ Ngôn rốt cục chịu thua,“Vậy chúng ta...... Năm năm sau sinh con.”
“Năm năm? Lâu quá !Khi đó em ba mươi, thành sản phụ cao tuổi mất!” Tần Tuyên Tuyên nghiêm túc phản đối.
Kỳ thật Đỗ Mộ Ngôn nghĩ thầm là mười năm, lo lắng Tần Tuyên Tuyên không
đồng ý mới sửa miệng nói năm năm, không nghĩ tới cô vẫn phản ứng lớn như vậy, nghĩ vậy hắn chỉ có thể lùi lại,“Vậy bốn năm.”
“Không được, quá lâu, một năm!”
“Một năm quá ngắn, ba năm.”
“Ba năm quá dài, một năm !”
Vừa nghĩ tới chính mình chỉ còn lại không đến ba năm thế giới hai người, Đỗ Mộ Ngôn rất không vui, hắn tiếp tục mặc c ả,“Vậy hai năm, không thể
ngắn nữa. ”
Tần Tuyên Tuyên tính tính bản thân hai năm sau cũng mới hai mươi sáu, đúng là thích hợp làm mẹ, thì đồng ý.
“Mẹ nói nửa giờ sau ăn cơm.” V ấn đề thảo luận ổn thoả, trong lòng Đỗ Mộ
Ngôn thoải mái, quan sát xung quanh, làm bộ như lơ đãng mở miệng,“Nhưng
hiện tại anh đói bụng, làm sao bây giờ?”
“Em lấy ít đồ ăn vặt cho anh lấp bụng.” Tần Tuyên Tuyên đang vui vẻ, không nghĩ nhiều.
Đỗ Mộ Ngôn ôm cô không chịu buông tay,“Anh muốn ăn...... Là em.”
Tần Tuyên Tuyên mặt đỏ lên, dùng sức trừng hắn,“Ba mẹ em ngay bên ngoài!”
“Anh biết.” Đỗ Mộ Ngôn mỉm cười,“Nhưng chúng ta chưa bao giờ làm ở phòng em. ..... Anh rất muốn thử một lần.”
Hai người trước khi kết hôn thiếu chút nữa thì rạn nứt, trong thời gian rất ngắn Đỗ Mộ Ngôn mỗi lần đến nhà Tần Tuyên Tuyên đều cố gắng khuôn phép, ngày đó kết hôn bọn họ mới lần đầu tiên tiếp xúc thân mật.
“Trong đầu anh chỉ có vài thứ kia thôi sao?” Tần Tuyên Tuyên tức giận nói.
“Tuyên Tuyên, em chiều theo ý anh được không?” Đỗ Mộ Ngôn vô lại nói.
“Không được!”
“Tuyên Tuyên, Tuyên Tuyên ngoan......”
“Khô