XtGem Forum catalog
Cố Chấp

Cố Chấp

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324104

Bình chọn: 9.00/10/410 lượt.

lại một chút lý trí cuối cùng.

“Nào, gọi chú.” Đỗ Mộ Ngôn động tác trên tay không ngừng, nhưng chỉ chớp mắt

một cái thỏa mãn cô sau, càng làm cho cô trống rỗng hơn.

Cuối cùng Tần Tuyên Tuyên cũng không giữ được,“...... Chú...... Chú chú......”

Đỗ Mộ Ngôn thỏa mãn cười, động thân như cô mong muốn.

Ngày hôm sau,Tần Tuyên Tuyên không thèm để ý bản mặt Đỗ Mộ Ngôn cả ngày, mặc kệ hắn dỗ như thế nào đi chăng nữa, cô vẫn chiến tranh lạnh với hắn

suốt một ngày.

Cho đến khi Đỗ Mộ Ngôn nghiêm mặt nói một câu như vầy.

“Tuyên Tuyên, nếu em cảm thấy thiệt, cùng lắm thì buổi tối anh gọi em là dì.”

Rốt cục Tần Tuyên Tuyên không gắng gượng được, xì một tiếng nở nụ cười, hai người chiến tranh lạnh đến đây là chấm dứt.

Sau khi kết hôn, dĩ nhiên Tần Tuyên Tuyên sống với Đỗ Mộ Ngôn, nhưng mà bởi vì cách nhà không xa, cô thường thường mang theo Đỗ Mộ Ngôn cùng về nhà ăn cơm. Từ nhỏ đến lớn cô chưa từng xa nhà, từ nhà trẻ đến đại học đều ở vùng này, bởi vậy đối với gia đình hết sức quyến luyến. Đỗ Mộ Ngôn cũng hiểu cô, thường xuyên về nhà với cô.

Hôm nay, sau khi mọi người ăn cơm xong, Tần Tuyên Tuyên và Đường Vi đi rửa

chén, mà Đỗ Mộ Ngôn thì ở phòng khách nói chuyện với Tần Quốc Đống, xem

tivi.

“Tuyên Tuyên, hai con chuẩn bị...... Khi nào thì muốn đứa nhỏ ?” Đường Vi nhìn xem bên ngoài, nhỏ giọng hỏi.

Tần Tuyên Tuyên đỏ mặt lên,“Mẹ, bọn con vừa mới kết hôn mấy tháng.”

Đường Vi cười cười nói: “Tuyên Tuyên, con xem hiện tại tuổi mẹ cũng lớn, mẹ

Mộ Ngôn lại qua đời sớm, tương lai nếu con sinh đứa nhỏ quá muộn, mẹ

cũng không giúp được gì. Con sinh đứa nhỏ sớm, thì mẹ mới còn sức bồng

cháu giúp con.”

“Mẹ!” Tần Tuyên Tuyên không hài lòng,“Cho dù, cho dù con sinh em bé, con cũng không muốn làm cho mẹ vất vả? Đến lúc đó tự con chăm bé, không thì thuê người cũng được.”

“Nói gì thế? Mình có thể chăm tại sao phải thuê người? Con yên tâm mẹ cũng

không yên tâm. Hơn nữa công việc của con thì sao? Con cứ yên tâm, mẹ

cũng không phải bà già nhà quê không hiểu bi ết, chắc chắn mẹ sẽ mua

sách hướng dẫn về học hỏi, rất nhiều sách nghiên cứu về chăm sóc trẻ

mà.” Đường Vi nghiêm trang nói.

“Mẹ, thật đúng là không nhận ra nha, mẹ đừng có gấp. Con ra ngoài nói chuyện với ba đây.” Tần Tuyên Tuyên lau sạch cái bát cuối cùng, nhanh như chớp bếp trốn khỏi phòng.

Trên đường quay về mái ấm ngọt ngào của hai người, Tần Tuyên Tuyên không tự chủ được nhớ tới lời nói Đường Vi trong phòng bếp.

Cô bỗng nhiên ý thức được, trước giờ cô không đề cập đến kế hoạch sinh đứa nhỏ với Đỗ Mộ Ngôn, nhưng...... Hình như hắn không muốn đứa nhỏ? Nếu cô nhớ không lầm, hai người mỗi một lần vận động trên giường, nếu không

mang bao,thì hắn ra bên ngoài.

Nghĩ đến mấy cảnh tượng đó, Tần Tuyên Tuyên lại không tự chủ được xấu hổ, nhưng vấn đề này, cô lại ghi nhớ trong lòng.

Vào lúc ban đêm, lúc Tần Tuyên Tuyên tắm rửa có chút không tập trung, chờ

tắm xong chuẩn bị đi ra, mới phát hiện trong phòng tắm khăn tắm và áo

ngủ đều không thấy!

Thân thể trống không tìm nửa ngày, cô mở của hướng ra ngoài hô: “Mộ Ngôn, anh lấy một cái khăn tắm lại đây giúp em.”

Đỗ Mộ Ngôn giờ phút này đang nằm cứng đơ trên giường chơi máy tính, nghe

vậy lơ đãng đáp một câu,“Không phải trong phòng tắm cũng có quần áo của

anh sao?”

Tần Tuyên Tuyên lui về phòng tắm, quả nhiên sau cánh cửa thấy “Quần áo”mà Đỗ Mộ Ngôn nói.

Một chiếc áo sơmi trắng của hắn.

Nếu bây giờ Tần Tuyên Tuyên còn không hiểu là Đỗ Mộ Ngôn giở trò quỷ, thật đúng là xem thường mấy tháng kết hôn với hắn.

Lựa chọn giữa không mặc gì và mặc đồ của hắn, chắc chắn cô sẽ chọn cách sau.

Nghe được động tĩnh, Đỗ Mộ Ngôn ngẩng đầu lên.

Hắn đem cái máy tính ném qua một bên, yên lặng nhìn Tần Tuyên Tuyên nhăn

nhó, ánh mắt nóng rực như muốn đem cô ăn sống nuốt tươi.

Áo sơmi Đỗ Mộ Ngôn mặc ở trên người Tần Tuyên Tuyên, vừa vặn đến giữa đùi

cô. Bên trong áo sơ mi trống không, nước thấm qua lớp vải, loáng thoáng

lộ ra da thịt trắng noãn bên dưới lớp áo. Nửa kín nửa hở như vậy.So với

hở hết càng thêm hấp dẫn.

Đỗ Mộ Ngôn thở dốc nặng nhọc dần.

Tần Tuyên Tuyên đứng ở cuối giường, trợn mắt nhìn Đỗ Mộ Ngôn,“Anh đúng là đồ hư hỏng!”

Đỗ Mộ Ngôn trên giường ngồi dậy, mỉm cười,“ Đây không phải hư hỏng, cái này gọi là tình thú.”

Hắn hướng Tần Tuyên Tuyên vẫy tay, ý bảo cô lại đây.

Tần Tuyên Tuyên quay đầu hừ một tiếng, bộ dáng không muốn quan tâm hắn.

Đỗ Mộ Ngôn nhíu mày, làm như giật mình,“Được rồi.”

Vừa dứt lời, hắn liền nhanh nhẹn đi về phía Tần Tuyên Tuyên.

Tần Tuyên Tuyên sợ hãi kêu một tiếng, xoay người bỏ chạy.

Phòng lớn như vậy, Tần Tuyên Tuyên vừa mới chạy vài bước, trên lưng thấy

nặng, cả người đã bị Đỗ Mộ Ngôn theo sau ôm ở trong lòng.

“Tiểu bảo bối của anh,em cảm thấy thoát khỏi lòng bàn tay anh được sao?” Hắn

nhẹ nhàng liếm vành tai của cô, cúi đầu ở bên tai cô khẽ rên.

Tần Tuyên Tuyên chỉ cảm thấy thân thể nháy mắt nhũn ra trong nháy mắt, trên mặt trên người tràn ngập cảm giác khô nóng.

Đỗ Mộ Ngôn khẽ cười một tiếng, xoay người khom lưng bế ngang cô, vòng

quanh giường một vòng rồi mới đặt c