
trên áo làm cho càng thêm trắng, song cặp chân mày màu đen đã khiến anh trông
cứng rắn hơn, quan trọng nhất là anh sở hữu một đôi mắt dù cho không cười cũng
như đang đưa tình, nó và khóe môi hơi kín đáo ấy kết hợp với nhau tạo ra một
cảm giác hài hòa mâu thuẫn đến kỳ diệu.
Anh
đứng ngay trung tâm của một tốp người, nói cười vui vẻ tự nhiên với người xung
quanh, mỗi một cử chỉ của anh đều nói lên anh là một người trường kỳ đứng giữa
tiêu điểm. Nếu không phải vì nét non nớt mới mẻ trên gương mặt của anh, và
Quách Vinh Vinh bên cạnh không ngừng khẳng định chưa bao giờ nhìn thấy nhân vật
này trong trường, Trang Nhàn cơ hồ đã tưởng rằng đứa dè dặt vừa khờ khạo vừa sợ
sệt như mình trông còn giống tân sinh viên hơn người kia.
Suốt
một đêm, ánh đèn sáng như ban ngày trong trung tâm hoạt động của học viện làm
cho Trang Nhàn vốn đã mang triệu chứng cảm lạnh càng thêm chóng mặt, màu vàng
sáng rực không ngừng xuất hiện trong mơ giống như ánh mặt trời chói chang nhất
của ban trưa; còn có miếng khăn giấy anh dùng để lau tay, màu trắng tinh khiết.
Ai cũng
nói đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn, nhưng, người nhìn vào đôi mắt của anh còn
chưa kịp thấy rõ phong cảnh bên trong thì trái tim của bản thân đã âm thầm mở
ra rồi.
Hôm
sau, Quách Vinh Vinh mang về cho Trang Nhàn liều thuốc cảm, và cả tên gọi của
anh.
Anh tên
Hàn Thuật.
Ấn
tượng về Hàn Thuật trong trí nhớ của Trang Nhàn đều do Quách Vinh Vinh - người
săn được nhiều thông tin nhất - nói lại với cô, và những lần cô ngẫu nhiên hay
“trông như ngẫu nhiên” lướt ngang qua anh trong sân trường. Nó giống như một
bức tranh sơn dầu, ban đầu chỉ có vài nét phác họa, dần dần được chấm thêm sắc
màu, rồi sống động hẳn lên, hệt như hình dáng mà cô trông chờ.
Trang
Nhàn là một cô gái rụt rè và hướng nội, cô xinh đẹp, có đôi mắt to, tóc dài đen
óng ả, hoàn toàn là hình tượng người tình trong mộng của các chàng trai độ tuổi
này. Lúc vừa bước vào đại học, người theo đuổi cô nhiều như cá trong hồ, song
hầu hết không phải đứng nhìn từ xa thì là vừa tiếp xúc không lâu đã tuyên bố bỏ
cuộc. Nguyên nhân lớn nhất là vì tính cách của Trang Nhàn, cô quá rụt rè, cô
hay trở nên lắp bắp ở trước mặt những người chưa quen thân, khi đi ngang những
nơi đông đúc, cô không biết phải để tay ở đâu cho phải; cô sợ phải nhìn vào mắt
của đối phương, cô không giỏi biểu đạt cảm xúc của mình. Những nam sinh thích các
cô gái yên lặng dễ xấu hổ sau một thời gian tiếp xúc với cô cũng đều bỏ cuộc vì
quá nhàm chán, dần dà rồi những người dũng cảm thử thách cũng ít đi, và danh
hiệu “Mỹ nhân khúc gỗ” của Trang Nhàn cũng lan truyền khắp trường, bay ra ngoài
trường. Ngay cả Quách Vinh Vinh khi đùa giỡn với những người bạn khác cũng cười
bảo người bạn này của mình “Xinh thì xinh thật, nhưng không có linh hồn”.
Trang
Nhàn rất ngưỡng mộ người bạn cùng lớp kiêm cùng phòng của mình, Quách Vinh Vinh
vừa năng động vừa giỏi giang, cô là bí thư chi đoàn của lớp, là cán bộ của học
viện, trụ cột của hội văn học, cô rất sôi nổi, cô dám nói dám làm, luôn luôn
biết rõ hướng đi của mình. Trang Nhàn biết mình mãi mãi cũng không thể trở
thành cô gái như Quách Vinh Vinh, hoặc giả đây cũng chính là lý do khiến cô và
Quách Vinh Vinh thân thiết đến thế chăng, dẫu rằng miệng lưỡi của Quách Vinh
Vinh chẳng nhượng ai, Trang Nhàn cũng thường xuyên bị hiếp đáp, song điều đó
cũng không ảnh hưởng đến tình bạn của hai cô gái.
Nam
sinh xuất sắc trong học viện pháp luật không phải là hiếm, song Hàn Thuật vẫn
cứ thường xuyên được nhắc đến. Anh từng là “tài nguyên” trong những buổi thảo
luận của không ít thiếu nữ sau khi ký túc xá tắt đèn. Anh có bạn gái không? Anh
thích con gái như thế nào? Anh chơi thân với ai? Ai đó trong khoa nào đó lại ân
cần với anh?
“Ngọa
đàm” của thiếu nữ là những chủ đề ngày một phong phú và mờ ám, bao giờ cũng
vậy, luôn luôn có những chàng trai như anh vào vai chính trong những đề tài như
thế.
Hàn
Thuật ham chơi không phải là một bí mật, anh không thần bí như những chàng trai
xuất sắc khác. Trái lại, anh rất năng động, luôn có sức lực không bao giờ cạn
kiệt, anh dường như có hứng thú với bất kỳ vật nào việc nào mới mẻ, anh thích
vui nhộn, cũng thích chung nhóm xôm tụ, vào học chưa đến một năm, đi khắp cả
trường đâu đâu cũng có bạn của anh. Hội cầu lông, hội bóng rổ, hội văn học,
đoàn hợp xướng, hiệp hội công nghệ thông tin, đâu đâu cũng có mặt anh, mọi hoạt
động lớn nhỏ đều có hình bóng của anh, anh được lòng mọi người cả trong mắt
giáo viên hay bạn học. Song, người quen biết anh tuy nhiều, chơi thân lại rất
ít; anh không cố tình giữ khoảng cách với phái nữ, người khác đối tốt với anh
anh đều tiếp nhận, nếu ai hẹn ra ngoài chơi, chỉ cần không phải đi chơi riêng
thì anh rất ít khi từ chối, nhưng càng là như thế thì thế giới tình cảm của anh
càng thêm mờ mịt, những đối tượng “có thể” được xếp dài thành một danh sách,
duy chỉ không có một người nào là thật.
Quách
Vinh Vinh là cô gái hiếm có không xem Hàn Thuật ra gì, ngày anh vừa gia nhập
vào hội văn học, Q