Chỉ Vì Phút Giây Được Gặp Em

Chỉ Vì Phút Giây Được Gặp Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323611

Bình chọn: 8.5.00/10/361 lượt.

o vài đồ dùng thường ngày. Ngoài bất ngờ ra, Nhiễm Nhiễm còn cảm thấy bối rối.

Cô ngây người đứng ngoài nhà tắm nhìn anh lôi những thứ như khăn mặt,

bàn chải đánh răng, dao cạo râu... xếp vào đó.

- Nếu đã muốn

sống cùng nhau, anh thấy thà sớm còn hơn muộn. Em nghĩ sao? - Thiệu Minh Trạch ngẩng đầu nhìn Nhiễm Nhiễm trong gương, giọng nói vẫn bình thường như đang bàn luận công việc.

Nhiễm Nhiễm nuốt nước bọt một cách khó khăn, gật đầu.

Thiệu Minh Trạch lại ngoái đầu liếc nhìn cô, sau đó nhếch khóe môi nở nụ cười có mà như không, khoanh tay nhìn cô, hỏi:

- Nhiễm Nhiễm, em căng thẳng lắm đúng không?

Nhiễm Nhiễm gật đầu, rồi lại vội lắc đầu.

Thiệu Minh Trạch thấy cô phản ứng như vậy thì càng chắc chắn phán đoán của mình. Anh nhướng mày hỏi:

- Đây là lần đầu tiên em chung sống với bạn trai à?

Nhiễm Nhiễm ngẫm nghĩ rồi cười ranh mãnh, đáp:

- Bạn em từng nói với em, tuyệt đối không được kể tình sử bản thân với

một nửa hiện tại của mình, dù anh ta có tỏ ra phong độ hay hiểu biết đến chừng nào.

- Không sai. Rất có lý. - Thiệu Minh Trạch gật đầu, quay người tiếp tục sắp xếp đồ dùng.

Nhiễm Nhiễm bị anh khơi dậy tính tò mò, chần chừ giây lát, cô hỏi thăm dò:

- Trước đây, anh có chung sống với bạn gái không?

Thiệu Minh Trạch cười với Nhiễm Nhiễm qua gương, dùng câu trả lời vừa rồi của cô để trả lời:

- Vừa có người nói với anh rằng, tuyệt đối không được kể tình sử bản thân với một nửa hiện tại của mình.

Nhiễm Nhiễm bị một vố gậy ông đập lưng ông, không kìm được lườm anh:

- Cũng tốt. Ngộ nhỡ tình sử của anh quá huy hoàng, em thật sự sợ rằng mình sẽ không chịu nổi mất.

Thiệu Minh Trạch từ từ tắt nụ cười, quay sang nhìn cô một cách nghiêm túc rồi nói:

- Nhiễm Nhiễm, trước đây anh từng có một người bạn gái. Bọn anh... đã

chung sống một thời gian. Sau đó, vì một số chuyện mà chia tay. Sau đó

nữa, vì luôn bận việc, anh cũng chẳng có người bạn gái nào chính thức

cho đến khi tình cờ gặp em.

Nhiễm Nhiễm nghe, mỉa mai nói:

- Chẳng có bạn gái chính thức, vậy tức là cũng có vài người không chính thức.

Thiệu Minh Trạch bị giọng nói chua lét của cô làm cho phì cười:

- Này! Nhiễm Nhiễm, em đang ghen đấy à?

Nhiễm Nhiễm lơ đãng nhún vai. Cô không cho rằng tiếp tục bàn về chủ đề

này là một chuyện vui, thế là cô xoay người đi vào bếp và hỏi Thiệu Minh Trạch:

- Tối nay thích ăn gì?

Thiệu Minh Trạch vẫn ở trong nhà tắm, đang thử nước ấm ở vòi hoa sen, nghe vậy chỉ đáp:

- Tùy em. Em cứ làm đơn giản thôi. Anh tắm trước đã.

Nhiễm Nhiễm thật sự làm một bữa tối đơn giản là bát mỳ ăn liền với rau

cải. May mà Thiệu Minh Trạch cũng không phải là người kén ăn nên đánh

chén ngon lành mà chẳng hề oán thán nửa lời. Sau đó, anh lại chủ động

mang bát đi rửa. Khi anh từ trong bếp bước ra, Nhiễm Nhiễm đã ôm laptop

ngồi trên sofa. Thấy anh đi đến, cô ngẩng lên nói:

- Đó! Bàn làm việc nhường cho anh đấy.

Thiệu Minh Trạch có mang laptop đến nhưng bây giờ anh không muốn làm

việc. Thế là anh ngồi bên Nhiễm Nhiễm, liếc mắt vào màn hình máy tính

của cô, hỏi:

- Giấy tờ đấu thầu dự án ngoại ô phía nam à?

Nhiễm Nhiễm gật đầu, ánh mắt vẫn không rời khỏi màn hình:

- Dịch Mỹ soạn đấy. Em muốn xem kỹ lại một chút, xem rốt cuộc họ cao siêu ở điểm gì?

- Ừm, không tồi. Một học sinh chăm chỉ! - Thiệu Minh Trạch vừa nói vừa

vươn tay ra phía sau rồi đặt lên vai cô một cách tự nhiên, dùng đầu ngón tay vuốt ve gáy cô, chầm chậm chầm chậm.

Ám thị ấm áp thế này,

Nhiễm Nhiễm có thể nhanh chóng hiểu ra. Toàn thân cô bỗng chốc cứng đờ,

đầu mũi vướng vít mùi cơ thể anh, thanh mát, chính là mùi của người vừa

tắm trong nhà tắm của cô, nhưng dường như còn có thêm chút gì đó, có một cảm giác mạnh mẽ trỗi dậy nơi lồng ngực khiến tim cô đập nhanh một cách mất kiểm soát, má cô dần đỏ ửng.

Dường như Thiệu Minh Trạch

không hề cảm thấy sự bối rối của cô, ngón tay anh vẫn lướt trên da thịt

cô, dần dần đi xuống dưới, cuối cùng lưu luyến trên xương quai xanh của

cô, ngón tay gõ nhẹ như đánh đàn, không quá chậm cũng không quá nhanh,

nhịp nhàng như nước chảy mây trôi.

Nhiễm Nhiễm bỗng thấy hận sự yên

lặng và điềm tĩnh của Thiệu Minh Trạch. Cô hậm hực gập máy tính lại,

quay sang nhìn, nhưng lập tức bị rơi ngay vào đôi mắt sâu thẳm tựa biển

của anh. Đôi mắt đen, sâu nhưng có sức hấp dẫn khủng khiếp. Nhiễm Nhiễm

như người bị mê hoặc, nộ khí tràn đầy lồng ngực lập tức tan biến. Cô chỉ biết ngây người nhìn anh, nhìn khuôn mặt anh càng lúc càng gần cho đến

khi đôi mắt đó chạm vào bờ mi cô. Ngay sau đó, đôi môi cô đã bị anh bịt

chặt.

Một tay anh đỡ gáy cô, bàn tay kia áp vào má cô, sau khi

thử thăm dò môi cô, anh lại dùng đầu lưỡi tách hàm răng của cô ra và nhẹ nhàng luồn vào, dịu dàng thâm nhập. Nhiễm Nhiễm ngần ngừ giây lát nhưng dưới sức mê hoặc của anh, cô đã bắt đầu đáp lại.

Đây là nụ hôn sâu

đầu tiên của họ, thế nên cả hai đều chú ý quan sát rất kỹ phản ứng của

đối phương, thận trọng thăm dò, từ từ châm đốm lửa nhỏ để cuối cùng thổi bùng lên ngọn lửa lớn, thiêu đốt thần trí của họ. Anh bế cô lên khỏi

sofa đi về phía giường. Đó là ch


XtGem Forum catalog