Chỉ Vì Phút Giây Được Gặp Em

Chỉ Vì Phút Giây Được Gặp Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323352

Bình chọn: 7.5.00/10/335 lượt.

n thân không am hiểu gì hay sao? Cô đã không am hiểu gì như vậy mà còn cùng nhóm dự thầu tham

gia dự án quan trọng đến thế sao?

Lần đầu tiên Nhiễm Nhiễm cảm thấy

nghi ngờ về năng lực bản thân. Cô không kìm nén nổi, lén ngồi đánh giá

Trần Lạc từ xa. Anh ta đang làm việc, lông mày hơi nhướng, khóe môi

không nhếch lên làm thiếu đi nụ cười thoảng ấy, vẻ mặt rất chăm chú. Là

trợ lý đặc biệt của ông Hạ Hồng Viễn, dường như tất cả giấy tờ ông Hạ

Hồng Viễn ký đều qua tay anh ta, anh ta còn được ông Hạ Hồng Viễn tín

nhiệm hơn cả những người đã có tuổi ở công ty.

- Cô đang nhìn gì thế? – Trần Lạc bỗng buông lời hỏi cô mà chẳng hề ngẩng đầu lên.

Cô giật thót mình, có chút ngượng ngùng của kẻ nhìn lén người khác bị

bắt quả tang, bối rối tới mức không biết giải thích thế nào cho phải.

Mãi sau cô mới hỏi:

- Trần Lạc, anh làm ở công ty bao lâu rồi?

Ánh mắt Trần Lạc vẫn chăm chú với tập giấy tờ trên bàn, anh ta nghe xong, suy nghĩ giây lát rồi đáp:

- Sắp năm năm rồi.

Nhiễm Nhiễm ngần ngừ một chút, lại hỏi:

- Với một người chẳng có chút năng lực và kinh nghiệm gì như tôi, lại

chẳng hiểu biết gì mà bỗng nhiên tham gia vào nhóm dự thầu thế này, có

phải là sẽ khiến người khác cảm thấy bất công không?

Lần này, Trần Lạc mới ngẩng đầu lên nhìn cô, ánh mắt dịu dàng và điềm tĩnh:

- Thế giới này vốn đã bất công rồi mà. Người chỉ biết oán thán bất công chính là những kẻ không có năng lực, suy nghĩ nông cạn, thế nên không

cần phải để ý đến những lời oán thán của họ.

- Nhưng vẫn có những quy tắc. Vi phạm quy tắc thì sẽ có người dị nghị.

Anh ta mỉm cười, nói:

- Với tình hình của cô thế này, cô hoàn toàn có thể vào các bộ phận. Dù cô vào bộ phận nào, người ở đó cũng sẽ không dị nghị gì. Đây chính là

quy tắc. Đặc biệt là khi cô trở thành người đặt ra quy tắc, họ sẽ càng

không có bất cứ ý kiến gì.

- Nhưng vẫn có những người giống như anh thầm coi thường tôi đúng không? – Cô hỏi có phần bướng bỉnh. Anh ta chẳng hề có chỗ dựa, chỉ hoàn toàn dựa vào năng lực và sự phấn đấu của

bản thân, từng bước có được vị trí như ngày hôm nay.

Trần Lạc im lặng hồi lâu, như thể đang suy xét rất cẩn thận rồi đáp:

- Tôi không coi thường cô. Tôi chỉ ghen tị với cô thôi.

Câu trả lời như vậy khiến cô không khỏi bất ngờ:

- Ghen tị với tôi? Ghen tị với tôi vì điều gì?

- Ừm! – Anh ta khẽ gật đầu, khóe miệng nở nụ cười dịu dàng quen thuộc: - Nếu có thể, tôi cũng muốn được như cô. Khởi điểm cao hơn người khác một chút có gì là không tốt chứ?

Họ đang nói chuyện thì thư ký gọi điện bảo Trần Lạc tới văn phòng của ông Hạ Hồng Viễn ngay. Anh ta vừa

đứng dậy bước ra ngoài vừa mỉm cười hỏi:

- Đầu óc cô lại đang nghĩ

linh tinh gì thế? Có phải dạo này áp lực của cô lớn quá không? Nếu thực

sự cảm thấy vất vả quá thì dừng lại nghỉ ngơi một chút đi.

Nhiễm Nhiễm lơ đãng gật đầu, một mình ngồi lại đó. Càng ngồi cô càng cảm thấy những con chữ trong tập tài liệu trước mặt thật khô khan và vô vị. Cô thực sự không thể tiếp tục đọc gì được nữa. Cô cắn môi, nhét chìa

khóa và di động vào túi xách với tốc độ nhanh nhất rồi viết lại vài dòng để trên bàn cho Trần Lạc, sau đó cô rón rén rời khỏi văn phòng như kẻ

trộm.

Vụ trốn khỏi văn phòng diễn ra một cách vô cùng suôn sẻ,

thoáng cái Nhiễm Nhiễm đã đến bãi đỗ xe. Cô đang đắc ý thì bất ngờ gặp

bà Bành Tinh. Bà Bành Tinh vừa từ trong xe bước xuống, quay lại thấy

Nhiễm Nhiễm cũng vô cùng ngạc nhiên, ánh mắt bà ta trở nên hết sức cảnh

giác, lạnh lùng hỏi:

- Cô lại đến đây làm gì?

Không có ông Hạ Hồng Viễn ở đây, Nhiễm Nhiễm cũng chẳng có hứng đóng kịch làm gì. Nghe bà ta hỏi vậy, cô thủng thẳng đáp:

- Tôi làm việc ở công ty này nên tất nhiên đến để làm việc rồi.

- Cô đã vào làm việc ở công ty rồi sao? – Sau giây phút kinh ngạc,

dường như bà ta bỗng bừng tỉnh ngộ, giận dữ nói: - Tôi đang thắc mắc tại sao ông Hạ Hồng Viễn lại bỗng nhiên thay đổi như thế, quả nhiên là do

mẹ con cô giở trò sau lưng mà.

Nhiễm Nhiễm nhíu mày, cô không

thích con người bà Bành Tinh, thậm chí là rất ghét. Hồi trước, cô cũng

đã từng oán bà Hàn không cố gắng bảo vệ cuộc hôn nhân, để người thứ ba

dễ dàng cướp mất chồng mình, nhưng bây giờ khi đối diện với bà Bành

Tinh, cô bỗng hiểu được phần nào lựa chọn hồi đó của bà Hàn.

Một

người lấy danh nghĩa tình yêu để xen vào cuộc hôn nhân của người khác

như thế, dù khi đó bà Bành Tinh thật sự yêu con người của ông Hạ Hồng

Viễn hay yêu tiền của ông ấy thì bà ta cũng đều là kẻ không có đạo đức.

Khi chồng bạn hờ hững với bạn, mà bạn lại luôn phải gặp tình địch như

vậy thì đúng là một sự sỉ nhục cực kỳ lớn. Người vô cùng kiêu ngạo như

bà Hàn sẽ không thể chịu nổi nỗi sỉ nhục này.

Nhiễm Nhiễm nhìn bà Bành Tinh, lặng lẽ không nói gì.

Bà Bành Tinh thấy thái độ của Nhiễm Nhiễm như vậy thì tưởng cô nhút nhát, yếu đuối, liền cười nhạo:

- Cô về nói cho Hàn Vân biết, trước đây bà ta là bại tướng dưới tay tôi thì bây giờ vẫn không phải là đối thủ của Bành Tinh này đâu. Bà ta dựa

vào cái gì mà đấu với tôi chứ? Là khuôn mặt già nua của bà ta hay là cô

con gái như cô?

Nhiễm Nhi


Old school Swatch Watches