Polly po-cket
Chị Kế Của Lọ Lem

Chị Kế Của Lọ Lem

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323312

Bình chọn: 9.5.00/10/331 lượt.

không có nhận rõ? Hoặc là nói, rõ ràng từ chuyện anh làm với Waby liền nhìn ra manh mối, mà cô

lại thủy chung không có chân chính đi tìm hiểu.

“Haera vương

tử là người giàu ý tưởng của những nhà không tưởng, theo góc độ nào đó

mà nói, anh ta so với tôi càng thêm tùy ý làm bậy…… Rất nhiều thời điểm, anh ta chỉ biết hành động, nhưng không thể gánh vác hậu quả……”

Những đánh giá của Isaac đối với anh sâu kín vang lên, đồng thời đi vào còn

có một câu khác : “Mười bốn năm sớm chiều ở chung, làm cho toàn bộ

khuyết điểm của tôi bại lộ không thể nghi ngờ, bởi vậy, ở trước mặt em,

tôi không hề có hình tượng đáng nói.”

Kỳ thật anh nói rất đúng, cô đối với anh cũng không công bằng.

Cho nên khi cô nhìn anh thì cũng chỉ nhìn thấy toàn là khuyết điểm. Mà khi

nhìn Haera lại chỉ nhìn thấy tất cả ưu điểm, chẳng sợ chúng nó kỳ thật

chỉ là phù hoa.

Cô phạm vào sai lầm nghiêm trọng cỡ nào.

Cô thậm chí còn cổ vũ Cinderella theo đuổi vương tử……

Nếu lúc trước cô chưa nói vậy, nếu cô đem tất cả kế hoạch của cô với Haera

nói hết cho Cinderella, nếu sớm cảnh giác một chút, có phải sẽ không

phát sinh tấn bi kịch này hay không?

Trong lúc nhất thời, cô ảo não đến tột đỉnh.

Môi Hugo động vài cái, muốn nói lại thôi, nhưng bàn tay nắm tay cô vẫn không có buông ra.

Chuyện phía sau cô cùng anh đều không có đoán trước được, nhân trận bi kịch

này, vận mệnh của bọn họ rốt cục cũng hoàn toàn liên kết lại cùng nhau.

Ngoài cửa sổ, một đoàn mây đen kéo đến che lấp ánh trăng. Nó tưởng rằng nó vĩnh viễn sẽ nhớ rõ những lời nói của người đó.

Người đó nói qua một ngàn năm sau bọn họ sẽ gặp lại, dùng một phương thức hoàn toàn mới bắt đầu một lần nữa.

Vì thế nó tìm kiếm, nó chờ đợi, nó thủ hộ, nó làm bạn.

Nó thấy cây nguyệt quế, còn có cô gái dưới tán cây.

Nó vẫn nghĩ là nó đã tìm được rồi.

Nhưng cô gái có mái tóc đen, mắt đen trên cửa sổ lầu hai lại làm cho nó hoảng hốt khó tả.

Nếu Cinderella không phải Daphne thì……

__________________________________________________

Tiếng chim chóc ríu rít từ bên ngoài truyền vào phòng, mới sáng sớm rời

giường, Melanie khoác một chiếc áo choàng mỏng lên người rồi ra mở cửa

ban công để tận hưởng không khí mới mẻ, khi đang vươn thắt lưng, ánh mắt chợt nhìn về phía hoa viên dưới lầu lại nhất thời ngây dại.

“A, thượng đế!” Mười giây sau, cô vội chạy vào phòng, lay lay Sriranda đang ngủ say trên giường, gấp giọng gọi : “Sisi, mau tỉnh lại, mau dậy nhìn

xem!”

Sriranda đành phải mang theo cơn buồn ngủ đi theo

Melanie ra ban công, bên dưới hoa viên, vài người hầu đang vội vàng đem

những chậu hoa rực rỡ cuối cùng dựa theo hình dạng chữ cái xếp lên bãi

cỏ màu xanh lục, bởi vì cũng gần hoàn thành nên dễ dàng nhìn ra hàng chữ bọn họ đang xếp–

“Sriranda, hãy tha thứ cho ta.”

Không cần nói cũng biết là do Isaac phân phó bọn họ làm như vậy , cũng chỉ có vị đại thiếu gia kia mới có thể làm cái chuyện nhàm chán đó.

Bởi vì cái tin tức xấu Hugo mang đến ngày hôm qua mà cả đêm cô chưa thể ngủ yên, thật vất vả ngủ say một chút lại bị Melanie đánh thức, mà lại là

vì đến xem cái chuyện nhàm chán này, sắc mặt Sriranda trở nên khó coi,

nhíu mày xoay người trở về phòng.

“Thế nào thế nào? Sisi, nhìn một màn này, trong lòng có cảm thụ gì?”

“Lần sau lại vì cái chuyện nhàm chán này mà phá giấc ngủ của em, em sẽ trở

mặt với chị.” Cô đá dép lê khỏi chân, quyết định bò lại giường tiếp tục

ngủ.

Lúc này cửa phòng lại vang lên. Melanie đi ra mở cửa,

một bồi bàn đẩy xe thức ăn buổi sáng lên tiếng : “Buổi sáng tốt lành,

tiểu thư, đây là bữa sáng của các ngài.”

“Chúng tôi không kêu bữa sáng a.”

“Đây là Isaac thiếu gia bảo chúng tôi đưa tới.”

Melanie quay đầu nhìn Sriranda một cái, trên mặt người phía sau hoàn toàn không có biểu tình gì, vì không muốn để bồi bàn phải chờ lâu nên cô đành phải tiếp nhận xe thức ăn, nói : “Cám ơn, ngươi đi xuống đi.”

Đóng cửa, đem xe đẩy vào tiểu sảnh, lấy lớp khăn phủ phía trên ra, một mùi

hương thơm nứt sộc vào mũi. Bên trong là hai phần chân giò hun khói,

canh ngô, trứng cuộn ô mai cùng trứng cá hấp, còn có một ly sữa cùng hai ly nước cam vắt.

Nói là chuẩn bị bữa sáng cho hai người, nhưng thấy thế nào cũng là cố ý chuẩn bị cho Sriranda.

Ngoài ra, còn có một bó hoa sen, chính giữa là một đóa hoa ông lao (clematis).

Cô nhịn không được cười nói : “Sisi, xem ra vị Isaac thiếu

gia này thật sự rất có thành ý, em liền tha thứ cho việc anh ta lừa chết gạt em đi.”

Ngày hôm qua, sau khi Sriranda chạy trốn, cô

cùng Eric ở lại đó tìm hiểu rõ ràng mọi việc xảy ra, vừa cảm thấy tức

giận lại thấy buồn cười, hai người này thật đúng là oan gia, ghép chung

một chỗ rất thú vị , làm cho người ta rất chờ mong tình huống phát triển sau này.

Mà Sriranda cũng không phụ sở vọng của cô, hừ lạnh

một tiếng,“Loại chuyện không cần động đến da tay liền có hạ nhân bận rộn chuẩn bị thay mình cũng gọi là thành ý sao? Melanie, chị cũng thật

khoan dung.”

“Như vậy a,” Melanie đảo mắt,“ Vậy chị đi gọi người đến đem phần thức ăn này đi.”

“Không cần thiết.”

“Hả?”

Sriranda một bên vén tóc, một