Polly po-cket
Chị Kế Của Lọ Lem

Chị Kế Của Lọ Lem

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323704

Bình chọn: 7.00/10/370 lượt.

uồn cười, loại

tiết mục cũ kĩ này dùng trên người cô thật là lãng phí. Trời biết, cô

cùng vương tử căn bản không phải loại quan hệ như họ tưởng. Vương hậu

liếc Haera không nói lời nào ở một bên một cái, tiếp tục nói : “Sau khi

cha ngươi mất, mẹ ngươi gả cho Owen · Nicole, mà trước mắt ông ta đầu tư thất bại,sắp phá sản.”

Sriranda thoải mái thừa nhận : “Đúng vậy. Tất cả đều là sự thật, vương hậu bệ hạ.”

Vương hậu tựa hồ không nghĩ tới cô thừa nhận tự nhiên như thế, trầm mặc một

hồi mở lại mở miệng, ngữ khí nhu hòa một chút : “Đối với chuyện hôm nay

mang cô vào cung, ta cảm thấy thực có lỗi — cô hẳn là biết người chúng

ta muốn tìm, kỳ thật cũng không phải là cô.”

Sriranda tiếp

lời của bà : “Tôi nghĩ tôi đã biết nên làm thế nào . Nếu không ngại có

thể phái xe ngựa đưa tôi trở về không? Từ buổi sáng đến bây giờ cái gì

tôi cũng đều chưa có ăn qua, không dối gạt vương hậu bệ hạ, hiện tại tôi cảm thấy có chút đói, rất nhớ món pho mát tự tay mẹ làm.”

Vương hậu tươi cười vừa lòng, gật gật đầu : “Đó là tất nhiên. Người tới, đưa Sriranda tiểu thư về nhà.”

Haera bất mãn hô : “Từ từ! Mẹ……”

Vương hậu nâng một bàn tay lên, ngăn lại lời nói tiếp theo của anh, cũng đưa

một ánh mắt hướng thị vệ ở một bên, một vị kỵ sĩ lập tức tiến lên nói

với Sriranda : “Xin đi theo tôi, tiểu thư.”

Sriranda một

lần nữa đổi lại giầy của mình, xoay người đi theo vị kỵ sĩ kia rời đi,

trước khi đi liếc mắt nhìn Haera một cái, Haera nhìn cô cười cười, trong ánh mắt có thâm ý khác.

Ở trên hành lang, một nam tử tuổi trẻ nghênh diện đi tới, thấy Sriranda thì ngẩn ra.

Cho đến khi Sriranda đi ra khỏi phòng, anh ta mới quay đầu hỏi thị vệ ở một bên : “Sao lại thế này? Cô gái kia vì sao lại xuất hiện ở trong này?”

Thị vệ cung kính trả lời : “Hồi Ron đại nhân, vương tử mệnh lệnh tìm kiếm

chủ nhân hai thủy tinh, cô ấy là người duy nhất mang vừa hài này cho đến bây giờ.”

Ron vội vàng xoay người, nhìn phương hướng cô rời đi, con ngươi trở nên phức tạp.

Mà bên kia, Sriranda ngồi trên xe ngựa, khi tin tưởng bên trong xe chỉ có

một mình cô, không có người có thể thấy hành động của cô mới từ trong

đai lưng lấy ra một chiếc chìa khóa vàng khéo léo, bên ngoài bọc một tờ

giấy.

Đây là lúc vừa rồi Haera giả bộ muốn giúp cô mang hài thì vụng trộm nhét vào trong tay cô, mà cô thì thừa dịp xoay người mang hài nhét vào trong đai lưng.

Mở tờ giấy ta, bên trong viết :

“Đến Florence chờ ta.

ps : Đây là chìa khóa tủ bảo hiểm số 2306 ở ngân hàng thánh Johann. Tiền bên trong là để sở dụng trên đường đi. Chúc may mắn.”

Sriranda đem tờ giấy lúc trước lấy ra lần nữa, cùng tờ giấy này so sánh một

chút, chữ viết trên hai tờ giấy giống nhau như đúc, xem ra đây mới là

bút tích thực của vương tử.

Như vậy, ghi chú trên quyển sách kia là ai viết đây?

Cô cầm chìa khóa lên, ánh mắt lóe sáng không ngừng, có chút sầu lo, có

chút cảm khái, lại có chút hưng phấn, nhưng càng nhiều là vui sướng. Vô

luận như thế nào, có chút tiền này thì kế hoạch đi xa của cô liền có thể tiếp tục .

Có thể tận mắt kiến thức cảnh quan văn hóa các

nơi. Có thể học được vài thứ có ích. Có thể rời xa phân tranh hỗn loạn

nơi đây. Có thể cẩn thận suy nghĩ một chút — đến tột cùng mình muốn cuộc sống thế nào.

Đôi tay chậm rãi nắm chặt, nắm chặt lấy chiếc chìa khóa vàng kia như nắm lấy tia nắng sớm tương lai của mình.

Hai mươi phút sau xe ngựa đứng ở trước cửa nhà.

Sriranda xuống xe, nói lời cảm tạ với xa phu, đang muốn vào cửa thì khóe mắt lơ

đãng thấy một bóng người lén lút đứng ở bên kia tường vây, vừa thấy cô

liền vội vàng lui thân ẩn dấu.

Cô cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng không nghĩ nhiều liền bước vào phòng trong.

Lidya cùng Nicole đều ngồi trên sô pha ở đại sảnh chờ tin tức, vừa thấy cô

trở lại liền vội vàng hỏi : “Thế nào thế nào? Nhìn thấy vương tử không?

Vương tử muốn kết hôn với con/em không?”

“Hài người cảm

thấy chuyện này có khả năng sao?” Sriranda châm chọc rồi đáp,“Hai người

đều biết, người bọn họ chân chính muốn tìm căn bản không phải là tôi.”

Lidya cùng Nicole đều lộ ra vẻ mặt thất vọng, một lần nữa ngồi trở lại sô

pha. Nicole buồn bực thở dài nói : “Thật khó khăn mới mang vừa cái con

quỷ hài kia, kết quả vẫn không được…… Vương tử cũng thực khó khăn, không phải cô gái kia liền không thể . Mẹ, con cảm thấy cái cô gái thần bí

kia hẳn là yêu tinh, bằng không sao có thể đến vô ảnh đi vô tung như thế ? Mẹ nói có đúng không ?”

Khi cô liên tiếp nhàm chán phỏng đoán thì Sriranda đã thẳng lên lầu, đang muốn về phòng mình lại phát

hiện Cinderella đang ngồi ở trước cửa phòng, xem ra là đang chờ cô.

Bất quá ngẫm lại cũng đúng, đối với chuyện về hài thủy tinh thì vị chánh

chủ này khẳng định có một đống lớn câu hỏi muốn biết từ miệng người giả

dạng như cô. Sriranda mở cửa ra đi vào, sau đó nói vọng lại : “Muốn nói

cái gì thì mau vào đi.”

Cinderella đứng lên, theo vào phòng.

Sriranda lấy mũ ra, bỏ đi áo khoác, sau đó ngồi vào trước bàn trang điểm buông tóc.

Trong suốt quá trình Cinderella một mực yên lặng nhìn cô, qua hơn nữa ngày mới mở miệng nói : “