
bỏ dây buông tóc đi ngủ. Mới vừa đi đến chân cầu thang, thanh âm của Cinderella liền từ phía sau truyền tới : “Vì sao cái gì cô cũng không hỏi?”
Vẫn nói ra. Ở trong lòng Sriranda thở dài.
“Vì sao cô không hỏi xem tôi vì cái gì thành cái dạng này? Cô không muốn
biết trong vũ hội đã xảy ra chuyện gì sao? Vì sao cô không hỏi kết quả
tôi câu dẫn vương tử thế nào? Chẳng lẽ một chút cô cũng không tò mò?”
Thanh âm của Cinderella trong căn phòng yên tĩnh nghe vào lại có chút
khí thế bức người.
Sriranda chà chà chân phía dưới, đáp : “Đó là chuyện của cô.”
“Nhưng không phải cô đề nghị tôi làm sao?” Cinderella đến trước mặt cô, cản trở đường đi của cô, ánh mắt chăm chú nhìn cô.
Cô lại vô tâm tiếp tục truy cứu vấn đề này cùng cô ấy, thở dài nói :
“Tôi lặp lại lần nữa, đây đều là chuyện của cô, vô luận cô thành công,
hay là thất bại, đều không có liên quan gì đến ta. Tôi muốn đi ngủ ,
đừng chặn đường.” Nói xong, đẩy Cinderella ra, thẳng lên lầu.
Cinderella trầm mặc trong chốc lát, nhưng rất nhanh hô : “Tôi nói cho cô biết, tôi sẽ thành công ! Tôi nhất định sẽ thành công !”
“Phải không? Chúc mừng cô.”
“Nếu tôi nói tôi thành công thì chuyện thứ nhất muốn làm là đem nhóm người
các cô đuổi ra khỏi nhà, cô còn có thể cho rằng chuyện này cùng cô không quan hệ sao?”
Sriranda ngừng bước chân.
Cinderella lộ ra một tia mỉm cười đắc ý, tiếp tục nói : “Tôi sẽ không cho các
người sống tốt . Mọi khuất nhục tôi hưởng qua, sẽ nhất nhất trả lại cho
các người. Tôi muốn các người hối hận, hối hận vì đã có ý muốn vứt bỏ
cha tôi, hối hận đã đối đãi với tôi như vậy, hối hận vì tất cả các việc
làm sai trái của các người……”
“Phải không?” Thanh âm của Sriranda lười biếng , nghe vào không hề có thành ý,“Như vậy cố lên đi.”
Cinderella bị chọc giận, đằng đằng xông lên lâu, cầm chặt cánh tay của cô,“Đừng
nói giỡn! Cô nghĩ rằng tôi là đang nói giỡn với cô mà thôi sao? Tôi nói
cho cô, tôi thật sự !”
“Tôi biết cô thật sự .”
“Vậy cô còn…… Cô còn……” cô nói không được nữa.
Dù sao vẫn là cô gái dịu ngoan ngoan ngoãn, thật vất vả đóng giả bộ dáng
độc ác đe dọa người khác, nhưng chưa nói được vài câu lại bị đánh hồi
nguyên hình. Nhìn biểu tình biến hóa trên mặt cô, Sriranda có chút muốn
cười, cuối cùng lại thở dài, vươn tay đem mấy cọng tóc hỗn độn trên mặt
Cinderella một lần nữa để lại trong vương miện,“Yếu đuối như vậy, ngay
cả ngoan độc cũng không học được. Nếu cô không thể kiên cường thì sẽ
không ai che chở được cho cô, nhớ kỹ điểm này.”
Có lẽ là thanh âm của cô quá mức nhu hòa, có lẽ là động tác của cô ôn nhu khó gặp, Cinderella trừng lớn ánh mắt, ngây người.
“Đừng một chút đã nghĩ ỷ lại người khác. Thượng đế cho con người ta chân, là
vì để cho con người ta có thể đứng thẳng, cho người ta tay, là vì khi té ngã có thể tự đứng lên. Cô có tay có chân, thử tự mình đứng lên xem.”
Sriranda rút tay về, tiếp tục lên lầu. Cô nói có chút nhiều, cô đem tất
cả thứ này quy kết đều là vì sắp rời đi.
Có lẽ, tối nay sẽ
là một lần cuối cùng cô nhìn thấy Cinderella, một lần cuối cùng nói
chuyện với cô ấy, như vậy, nói chút thiệt tình cũng có thể.
Ngay tại lúc cô đi đến một góc mắt thấy sẽ biến mất trong tầm mắt của Cinderella, Cinderella đột nhiên che mặt mình khóc lên.
Cô khóc thương tâm như vậy, khóc làm cho người ta không thể không để ý tới.
Sriranda cảm thấy đầu mình bắt đầu mơ hồ đau.
“Kỳ thật, kỳ thật…… Tôi nói dối, một chút nắm chắc tôi cũng không có……” Hai chân Cinderella mềm nhũn, quỳ rạp xuống bậc thang, khóc không thành
tiếng,“Vương tử, anh, anh dường như cũng không thích tôi…… Tôi cùng anh
nhảy suốt ba buổi tối, cái gì anh cũng đều không có hỏi! Không có hỏi
tôi thích nhất ăn cái gì, không có hỏi tôi hứng thú cái gì, không có hỏi tôi vì cái gì sẽ xuất hiện ở trong hoàng cung, cũng không có hỏi vì cái gì mỗi lần tôi rời đi đều vội vàng như vậy…… Nếu đối với một người mà
mình cảm thấy hứng thú sẽ không có khả năng im lặng không hỏi như vậy!
Thậm chí anh ấy đến bây giờ cũng không biết tên của tôi!”
Sriranda giật mình, ngoái đầu nhìn lại.
“Hơn nữa, anh ấy tuy rằng khiêu vũ cùng tôi, nhưng thường xuyên có vẻ không
yên lòng. anh ấy khen tôi xinh đẹp, nhưng chưa từng nói qua thích tôi……
Hôm nay tôi cố ý khi chạy trốn để lại chiếc giầy thủy tinh, tôi cùng
đang đánh đố, nếu anh ấy cầm giầy tìm tôi, ta liền thắng, nhưng, tôi rất sợ hãi, sợ hãi cái gì anh cũng không làm……”
Thì ra Haera
thật sự không thích Cinderella…… anh sở dĩ ở trước mặt mọi người biểu
hiện thâm tình chân thành đối với cô, chẳng lẽ thật sự chỉ là vì muốn
ngụy trang để chạy trốn thôi sao? Làm cho vương hậu nghĩ rằng anh có ý
kết hôn, thả lỏng cảnh giác?
Sriranda đột nhiên nhớ
tới Waby. Vũ hội ngày đầu tiên, vương tử vì muốn chọc cô vui vẻ, trước
mặt mọi người làm cho Waby bị xấu mặt…… Khi liên hệ hai việc này cùng
một chỗ liền mơ hồ hiện ra manh mối nào đó — vương tử, vì đạt tới mục
đích , sẽ không thèm quan tâm lợi dụng người khác.
Cho dù người khác sẽ bởi vậy mà bị thương tổn.
Mà ánh mắt xanh thẳm của nhìn qua lại thánh khiết như