Chẩm Thượng Thư

Chẩm Thượng Thư

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328992

Bình chọn: 8.5.00/10/899 lượt.

àng quay người định bước đi, cánh tay trần lại

bị Tức Trạch nắm chặt, giọng nói khàn đục kìm nén vang lên từ phía sau

lưng: “Trầm Diệp có điểm gì tốt hơn ta?”.

Phượng Cửu đứng sững

tại chỗ, nếu chàng không chê nàng ồn ào, nàng sẽ cảm thấy chắc là chàng

đang ghen, nhưng lúc này, lại không hiểu nổi nữa. Nếu xét về ý nghĩa

trên mặt chữ của vấn đề này… nàng suy nghĩ trong giây lát, thành thật

nói: “Về điều này, ta chưa từng so sánh”.

Nàng chưa từng có suy

nghĩ gì khác với Trầm Diệp, đương nhiên sẽ không so sánh chàng ta với

Tức Trạch. Nhưng đối với Tức Trạch, câu nói này rõ ràng có nghĩa là nàng một lòng chung tình đối với Trầm Diệp, không thèm so sánh Trầm Diệp với những người khác. Bầu không khí trong phòng nhất thời lại vô cùng tĩnh

mịch, giữa những tiếng thở vẫn có thể nghe được tiếng gió ngoài cửa sổ.

Phượng Cửu cảm thấy không hiểu sao cổ họng lại có chút nghèn nghẹn, nàng giật tay ra.

Bỗng nhiên, nàng bị kéo giật xuống, nàng đứng không vững, trượt chân ngã nhào, nước trong bồn tắm bắn tung tóe. Hương thơm

của các loại dược thảo chống cảm hàn phảng phất trước đầu mũi, làn nước

ấm thấm ướt chiếc váy dài của nàng, lớp vải sa mỏng ở cánh tay ướt sũng, dính chặt lên làn da trắng ngần. Phượng Cửu khẽ cử động, kinh ngạc phát hiện ra mình đang ngồi trên đùi của Tức Trạch. Khuôn mặt của Tức Trạch

gần trong gang tấc.

Một mỹ nam tử, mái tóc dài ướt sũng, khuôn

mặt còn đẫm nước, thường ngày ăn vận kín đáo đến nỗi hận một nỗi muốn

quấn kín mít cả yết hầu, lúc này lại để lộ nửa thân trần trên mặt nước,

trong cặp đồng tử màu tối dường như đang ấp ủ một cơn mưa bão, nhưng

thần sắc lại rất bình tĩnh.

Khuôn mặt của Phượng Cửu đỏ ửng như

quả cà chua, ngồi yên trên đùi chàng, không dám nhúc nhích. Đến nước

này, nàng quả thực không theo kịp, không biết chàng có ý gì.

Bàn

tay còn lại của Tức Trạch vuốt ve khuôn mặt nàng, hạ thấp giọng nói:

“Trầm Diệp biết nói lời hay ý đẹp khiến nàng vui lòng? Nói nàng xinh

đẹp, tính cách tốt, lại giỏi giang?”. Chàng dừng lại một chút, đăm đăm

nhìn vào mắt nàng: “Những lời hay ý đẹp mà nàng muốn nghe đó ta chưa

từng nói, cũng không thể nói được. Nhưng ta đối với nàng như thế nào, lẽ nào nàng lại không nhận ra sao?”.

Phượng Cửu khẽ “à” một tiếng, một lát sau lại lên giọng “á” thêm một tiếng nữa.

Từ “à” phía trước, là phản ứng qua loa lấy lệ sau khi nghe chàng nói nhưng đầu óc rối mù chẳng hiểu gì cả, còn từ “á” phía sau, là suy nghĩ một

lát, loại trừ tất cả mọi khả năng, cuối cùng đã hiểu rõ chàng đang nói

gì, lại bị giật mình kinh sợ.

Quanh đi quẩn lại, chàng quả nhiên vẫn có ý đó mà.

Phượng Cửu cố gắng kìm nén sự vui mừng, ngoài mặt vẫn giả bộ điềm tĩnh.

Hồi lâu, Tức Trạch nói tiếp: “Ta chưa từng nghĩ sẽ không kịp, chưa từng

nghĩ nàng sẽ không cần ta nữa”. Chàng nói câu này một cách rất tự nhiên, dường như quả thật là Phượng Cửu vứt bỏ chàng, khiến chàng phải chịu vô vàn nỗi ấm ức.

Phượng Cửu tiếp lời: “Do đó ngài mới ghen, mới chạy ra ngoài dầm mưa?”

Tức Trạch ngẩng đầu lên nhìn trần nhà: “Ta đang nghĩ xem nên làm như thế

nào, kết quả vẫn chưa nghĩ ra nên làm như thế nào. Có lẽ trừ khử Trầm

Diệp cũng là một cách, nhưng có lẽ sẽ khiến nàng đau lòng”.

Phượng Cửu vui mừng nói: “May mà ngài vẫn còn nghĩ tới việc liệu ta có đau

lòng hay không nên mới không lỗ mãng trừ khử Trầm Diệp”.

Tức

Trạch lạnh lùng nói: “Mặc dù nàng khiến ta đau lòng, nhưng ta là một

đấng nam nhi, có thể khiến nàng cũng phải đau lòng được sao”.

Phượng Cửu hít ngược một hơi: “Ngài còn nói là ngài không biết nói những lời ngọt ngào”.

Tức Trạch chán nản nói: “Đó đã được coi là một lời ngọt ngào sao?”.

Trong lúc nói chuyện, nước tắm trong bồn đã hơi nguội, Phượng Cửu cảm thấy

tâm trạng của Tức Trạch dường như cũng đã ổn định hơn, bạo gan trèo ra

khỏi bồn tắm, Tức Trạch mệt mỏi tựa lưng vào thành bồn, không ngăn cản

nàng, cũng không nói thêm gì nữa.

Phượng Cửu đứng bên ngoài bồn

tắm, nhìn xuống Tức Trạch. Sự chênh lệch về độ cao này khiến nàng có

thêm dũng khí, trong lòng đầy ắp cảm khái và cảm động rằng cuối cùng

đường tình duyên của mình cũng được suôn sẻ, sự câu nệ và e dè trong bồn tắm ban nãy lập tức tiêu tan, bộ dạng vô cùng ghen tuông của Tức Trạch

khiến nàng cảm thấy thật đau lòng. Nhưng ai bảo chàng trước đây lại cứng đầu không chịu thừa nhận chứ?

Dùng pháp thuật làm nước tắm nóng

lên, nàng thần thần bí bí tiến lại gần, khe khẽ nói bên tai Tức Trạch –

người đang nhắm mắt dưỡng thần trong bồn tắm: “Chàng ghen đến mức này là cũng thôi được rồi đấy, em có nói là em thích Trầm Diệp ư?”. Đôi mắt

của Tức Trạch bỗng mở to. Nàng đặt tay lên vai chàng, giống như đang vỗ

về con trẻ: “Chiều nay chẳng qua chỉ là hiểu nhầm thôi, em thích chàng

như vậy, sao có thể không cần chàng được chứ”. Nói xong hôn lên má chàng một cái, trong lòng cảm thấy vô cùng ngọt ngào. Tức Trạch còn chưa kịp

phản ứng, nàng đã hắt hơi một cái, cảm thấy ớn lạnh khi lớp vải sa mỏng

ướt sũng dính sát vào người, vội vàng bước qua tấm bình phong để thay

váy áo.

Đêm nay, Phượng Cửu vô cùng khâm ph


Old school Swatch Watches