Snack's 1967
Cây Tỏi Nổi Giận

Cây Tỏi Nổi Giận

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324572

Bình chọn: 7.5.00/10/457 lượt.

ười đàn bà cấu cho anh ta một cái vào mặt. “Nói như cứt ấy, anh có đẻ

đâu mà biết đau hay không đau! Oái đau quá mẹ ơi!…”

Bác sĩ nói: “Hai người là một cặp báu vật sống, ân ái phu thê!”

- Mắt sẹo lấy mồm thỏ, chẳng ai chê ai! – Người đàn ông nhỏ con nói.

- Đ. mẹ anh! Đẻ đứa này xong, tôi sẽ ly hôn!… Ôi mẹ ơi!…

Bác sĩ đưa chị ta vào phòng sản, bảo người chồng: “Anh đợi ngoài này!”

Người chồng đứng ngoài mấy phút rồi trở lại xe, cởi rọ mõm, cho con ngựa trắng ăn. Con ngựa hắt hơi rất to rồi cúi

xuống ăn. Bốn người đàn ông tụm lại một chỗ. Người đàn ông nhỏ con móc

bao thuốc mời mọi người. Cao Dương tuy không nghiện nhưng cũng cầm một

điếu. Khói thuốc làm anh bị sặc. Người đàn ông nhỏ con hỏi: “Oâng anh

người thôn nào?”

- Chính là cái thôn ở phía nam – Nam thôn.

- Thôn ông anh có một gia đình họ Phương phải không?

- Có.

- Cô con gái của gia đình ấy không ra gì! – Người đàn ông nhỏ con tỏ vẻ căm phẫn.

- Anh nói Kim Cúc phải không? Kim Cúc là một cô gái hiền lành rất mực – Cao Dương nói.

- Anh đừng nói nữa! – Vợ Cao Dương nói

- Rất mực hiền lành kia à? – Người đàn ông nhỏ

con bĩu môi – Cô ta thoái hôn làm tan vỡ ba cặp vợ chồng, cậu Tào Văn ở

thôn tui bị luôn bệnh tâm thần.

Cao Dương nói: “Kim Cúc thôn tui cũng rất đáng

thương bị đánh một ngày không biết bao nhiêu trận. Người kia không tương xứng với cô ấy.”

Người đàn ông nhỏ con lo lắng: “Xã hội bây giờ không biết như thế nào! Con gái đánh nhà chồng!”

Người trên xe nét mặt rất trẻ nhưng tóc thì bạc phơ, nói: “Xem phim chỉ học cái xấu. Bây giờ phim ảnh dạy đám trẻ những trò lưu manh.”

- Tào Văn cũng là một anh ngốc – Một người đàn

ông nói – Có ông cậu làm quan là chỗ dựa, lo gì không lấy được vợ? Việc

gì phát điên!

- Nữ ít quá! Mười bảy mười tám tuổi đã có chủ – Người đàn ông tóc bạc nói – Các vị bảo phụ nữ đi đâu? Chỉ thấy từng đàn từng lũ đàn ông độc thân. Không thấy phụ nữ sống độc thân, ngay cả

những người đui què sứt mẻ người ta cũng tranh nhau lấy.

Cao Dương ho một tiếng, bụng rất căm thù người

đàn ông tóc bạc. Anh lạnh nhạt: “Người ta không nên cười nhau. Trẻ con

trong bụng mẹ, chưa đẻ thì ai biết mặt ngang mũi dọc thế nào? Chưa chừng cái quái thai hai đầu cũng nên!”

Người đàn ông tóc bạc không nhận ra ẩn ra ý

trong câu nói của Cao Dương. Oâng ta lại tiếp tục nói vừa hỏi mình vừa

hỏi người: “Đàn bà đi đâu hả? Đều ra thành phố chăng? Đàn ông thành phố

không thích đàn bà nhà quê. Kể cũng lạ, súc vật nuôi trong nhà, trâu,

bò, lừa, ngựa, thậm chí cả chó, đẻ ra vạch đuôi thấy là con cái thì vui

mừng hớn hở, nếu là con đực thì ỉu sìu. Nhưng với con người thì hoàn

toàn ngược lại, đẻ ra thằng cu thì vui mừng hớn hở, đẻ ra cái hĩm thì

thở ngắn thở dài, con trai lớn lên không lấy được vợ thì thở dài ngắn

than!

Trong phòng sản vọng ra tiếng khóc trẻ con, người đàn ông nhỏ con đang cho ngựa ăn, ngập ngừng tiến lên, hai chân trĩu nặng.

Bác sĩ mở cửa: “Người đàn ông nhỏ con, vợ anh sinh cho anh một công tử!”

Anh chàng nhỏ con lớn thêm ngay được hai tấc.

Anh ta chạy ào vào phòng sản bế con ra đặt trong thùng xe, dặn người đàn ông tóc bạc: “Người anh em trông hộ tui con ngựa không cho nó quậy, để

tui vào cõng mẹ thằng nhỏ ra.”

Cao Dương nghe những người phụ nữ trên xe bàn tán: “Người ta coi đào được nhân sâm!”

- Dám thẳng lưng mà đứng trước mặt nam giới.

Người đàn ông nhỏ con cõng vợ ra, bàn chân thối hoặc của chị ta kéo lê trên mặt đất, một chiếc giày tuột ra. Người đàn

ông tóc bạc nhặt giúp chiếc giày.

Người đàn bà nằm xuống thùng xe nói: “Anh phải giữ lời đấy nhé!”

Người đàn ông nhỏ con nói: “Giữ lời, giữ lời!”

- Mua cho tui một áo khoác bằng vải nilon!

- Mua áo khoác nilon, hai hàng cúc sắt!

- Mua cho tui một đôi tất nilon!

- Mua hai đôi, một đỏ, một xanh.

Người đàn ông nhỏ con thu vén thức ăn của con

ngựa, cầm lấy roi, quay đầu xe chắn ngang mặt những con trâu, lừa và

ngựa. Lông con ngựa trắng lấp lánh như bằng bạc. Anh ta họ ngựa, lấy

thuốc lá chia cho ba người. Cao Dương nói: “Tui không biết hút, phí điếu thuốc!” Anh ta cất giọng sang sảng: “Hút đi, chỉ điếu thuốc thôi mà,

anh em trong bụng rất vui, chẳng lẽ đại ca không vui với anh em?”

- Vui, vui!… - Cao Dương cầm lấy điếu thuốc.

Vợ người đàn ông tóc bạc vào trong phòng sản.

Người đàn ông nhỏ con nói: “Các vị đại ca, các vị đều đẻ con trai, con

trai cũng như cá chim ngoài biển, phải có đàn! Bốn đứa con trai hôm nay

sinh cùng ngày tháng, lớn lên cho chúng kết nghĩa anh em.”

Người đàn ông nhỏ con vung roi đánh bốp một tiếng, vui vẻ giục ngựa chạy. Tiếng vó roan rã trong ánh trăng mông lung.

Vợ ông đầu bạc sinh con gái.

Vợ người đàn ông khác sinh một quái thai.

Cao Dương một mình đưa vợ vào phòng sản, một

mình lững thững trong sân nhà hộ sinh. Trăng đã lên đến đỉnh đầu, ánh

trăng chùm lên những đóa kim hoa. Vợ anh nghiến răng không kêu, phòng

sản im phăng phắc, ngoài sân chỉ còn anh và con lừa, anh thấy trong lòng bâng khuâng, bèn đi về những khóm Kim hoa.

Anh đứng trước những bông Kim hoa, ngửi mùi

hương quái dị, nhìn những cánh hoa như muốn