pacman, rainbows, and roller s
Cặp Đôi Xui Xẻo

Cặp Đôi Xui Xẻo

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321574

Bình chọn: 8.5.00/10/157 lượt.

ủ ý gì không hay.

“Sao, sao thế?” Bị nhìn đến nỗi rợn da gà, Giang Dục Phương vô thức mà lùi hai bước, vẻ mặt đề phòng.

Hic! Người này nhìn cô như thế, sẽ không phải là tên bại hoại bên ngoài nhìn lịch sự, bên trong lại biến thái chứ?

Phát hiện đột nhiên cô nổi lên sự đề phòng, đầu tiên Trình Khải ngẩn

ra, sai đó hình như nghĩ ra điều gì, không khỏi cười rất thú vị. “Cô

khẩn trương cái gì? Tôi bảo đảm tôi không phải là người xấu!”

“Người xấu đương nhiên sẽ không nói mình là người xấu…” Nhỏ giọng lẩm bẩm.

“Ê! Không lịch sự!” Lần này đổi lại là hắn liếc xéo cô mà phản đối,

trịnh trọng giải thích. “Tôi chỉ đang nghĩ đến một chuyện.”

“Nghĩ cái gì mà phải nhìn chằm chằm người ta như thế?” Trợn mắt lại, cô tràn đầy nghi ngờ.

“Tôi đang nghĩ…” Hắn vuốt cằm, cười gian xảo: “Cô pha cà phê có ngon không?”

“Hả… Chưa bị ai chê, tôi nghĩ chắc cũng tạm!” Người này làm sao thế, tự nhiên đưa ra câu hỏi trên trời không hà?

“Biết nấu ăn không?” Tiếp tục hỏi một cách gian xảo.

“Biết, biết chứ!” Vẻ mặt hoài nghi, cảm thấy anh ta càng hỏi càng kì quái.

“Vậy…” Hai tay nhiệt tình đặt lên vai của cô, Trình Khải cười hết sức

chân thành: “Có hứng thú đến chỗ tôi làm việc không?”

Cô bị lừa rồi!

Cô thực sự bị lừa rồi!

10 giờ sáng, kéo hai túi nguyên liệu nấu ăn mới mua từ chợ vào công ty, Giang Dục Phương không nhịn được mà buồn bã nghĩ thầm.

Hu hu… Hai tuần trước, vì nhất thời tò mò mà cô đi theo tên đàn ông

đáng ghét kia đến công ty tham quan, lúc đó mới ngạc nhiên mà phát hiện

thì ra hắn chính là tên cầm đầu của Tập đoàn đầu tư Tiệp Khải – nghe đồn có bản lĩnh sửa dở thành hay, trở nên có tiếng tăm trong giới thương

nghiệp vài năm gần đây như bạn thân cô đã nói.

Lúc ấy, dưới

tình huống hết sức kinh ngạc, lại bị miệng lưỡi trơn tru của hắn cùng

tiền lương rất cao hấp dẫn, nhất thời choáng váng mà ngu ngốc nhận lời

mời của hắn, vào công ty làm trợ lí. Kết quả… hối hận không kịp!

Nhìn cô bây giờ mà xem, công việc chính là nữ giúp việc cùng bà bếp,

mỗi ngày có thể dành ra hai tiếng đồng hồ để làm việc thực sự của một

trợ lí là đã mừng thầm rồi!

“Có trợ lí của công ty nào mà mỗi

ngày phải đi chợ mua đồ ăn chứ? Các anh nói đi! Nói đi chứ!” Càng nghĩ

càng căm tức, cả người cô nhếch nhác mà chống nạnh đứng trước cửa công

ty, hung hăng tức giận hỏi mấy tên đàn ông đang vùi đầu nghiên cứu tin

tức vốn liếng của các công ty trên thị trường chứng khoán, hoàn toàn

không có vẻ khách sáo cùng dè dặt của nhân viên mới.

Trên thực

tế, bởi vì hai tuần nay cùng ăn cùng ở, cô sớm đã rất thân thiết với năm tên đàn ông này. Biết rất rõ mặc dù bọn họ có nhiều thói quen cùng rất

cổ quái, nhưng chỉ cần hiểu một chút là đảm bảo mỗi người đều rất “ngoan ngoãn”, rất dễ ở chung.

Nghe tiếng, năm tên đàn ông bên trong

không hẹn mà cùng ngẩng đầu nhìn về phía cô, sau đó lại không có lương

tâm mà cười phá lên.

“Dục Phương, hôm nay em lại bị nước thối

gì phun trúng sao?” Tên vô lương tâm thứ nhất – Khâu Thiệu thần không

thể nén cười mà hỏi, cảm thấy mỗi ngày trên đường cô đi làm đều có những chuyện xui mới lạ xảy ra quả thực là một chuyện rất kỳ lạ.

Ngẫm lại, hôm qua là giẫm phải phân chó, hôm kia là xe chết máy giữa

đường, hôm kia nữa là thang máy bị trục trặc, cô bị nhốt trong đó mà kêu cứu, hôm trước trước nữa là… Haiz, tóm lại một câu… xui ngập đầu không

kịp đếm!

“Mình nghe thấy…” Tên vô lương tâm thứ hai – Lâm Viên

Quân bước lên trước, ngửi tới ngửi lui trên người cô, cuối cùng nở một

nụ cười làm người ta thấy gai mắt mà tuyên bố đáp án: “Mùi cá tanh!”

“Xì… thật đáng thương!” Tên vô lương tâm thứ ba – Vương Nghị Đình vốn

rất muốn có lương tâm mà nén cười nhưng rốt cuộc vẫn không nhịn được mà

cười phì ra.

“Mình hết sức nghi ngờ phong thủy của công ty

chúng ta có vần đề!” Tên vô lương tâm thứ tư – Từ Thiếu Nguyên dùng ánh

mắt chế nhạo quét tới người cô và một “tín đồ xui xẻo” khác, cảm thấy

trong một công ty nho nhỏ chỉ có sáu người mà đã có hai người cực kỳ xui xẻo, tỷ lệ này lớn kinh người, quả thực là có vấn đề.

“Này!”

Nhận lấy ánh mắt trêu chọc, Trình Khải trừng mắt phản đối bởi vì mình

cũng thuộc “bộ tộc xui xẻo” nên khá đồng cảm với tình trạng thê thảm của cô, lập tức bước lên hỗ trợ. “Anh xách mấy thứ này xuống bếp, em đi

thay quần áo trước đi!”

Nhận lấy hai túi nguyên liệu nấu ăn

lớn, hắn nhìn cô gái cả người ướt sũng, còn tỏa ra mùi cá tanh, mặc dù

hơi buồn cười nhưng vẫn cố nén lại.

“Mấy anh thật là vô lương

tâm mà, không an ủi người ta thì thôi, còn cười người ta nữa, mấy anh có phải là con người không?” Đau buồn mà hét lên, Giang Dục Phương đang

rất thảm hại, căm hận mà chạy nhanh vào căn phòng bên trong, chỉ muốn

nhanh chóng thay bộ quần áo ướt sũng trên người, ai ngờ phía sau lại

vang lên tiếng cười lớn của đám đàn ông vô lương tâm kia.

Hu hu… Cô xui xẻo là thật, người ta cười thì cũng không có tư cách nói gì được.

Vọt vào phòng, bởi vì thường xuyên gặp chuyện xui nên Giang Dục Phương

đã sớm quen để sẵn ở công ty một bộ quần áo sạch sẽ, quả nhiên hôm