XtGem Forum catalog
Cái Thùng Cơm Sát Vách

Cái Thùng Cơm Sát Vách

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324484

Bình chọn: 10.00/10/448 lượt.

am trái lại khiến anh trở

tay không kịp.

Cô bước xuống từ xe Tống Tử Thành.

Trông cô yêu kiều duyên dáng với đôi mắt đẹp long lanh phản chiếu ánh chiều ta,

như một bông pháo hoa rực cháy tuyệt đẹp. Cô bước xuống, nhìn thấy họ

nhưng chỉ hơi sững sờ, rồi lại cười rộ lên, mặc dù lụ cười lần này có

phần lạnh lẽo.

Cô khoanh tay đứng cạnh xe, lạnh lùng nhìn họ, vẫn không hề nhúc nhích, không hề nói một lời.

Kiều Phong chỉ cảm thấy ánh mắt cô đóng đinh anh tại chỗ. Anh há miệng, định nói, nhưng lại chẳng biết nói gì.

Tô Lạc vẫy Lam Sam:

- Hi, khỏe chứ?

Lam Sam rất không nể mặt mũi mà trả lời cô ta:

- Ừ.

Tô Lạc ngượng ngùng buông tay xuống, sau đó rất tự nhiên đi đến cầm tay Kiều Phong.

Ánh mắt Lam Sam trượt xuống, nhìn thấy họ đang tay trong tay, cô chỉ thoáng lướt qua rồi không thèm nhìn tiếp, quay sang chỗ khác.

Kiều Phong vẫn đang nhìn phản ứng của Lam Sam, chưa kịp thấy đã thấy tay bị cầm, anh mất tự nhiên mà nhíu mày, rút tay về.

Lam Sam quay lưng về phía họ, cô gõ gõ cửa xe, cửa xe rất nhanh hạ xuống,

Tống Tử Thành thò mặt ra, anh gật đầu với hai người kia coi như một lời

chào hỏi.

Lam Sam cười nói:

- Sếp tổng, hôm nay cần phải cám ơn anh rồi.

Tống Tử Thành nhướn mày, nửa đùa nửa thật hỏi:

- Định cảm ơn tôi thế nào đây?

Lam Sam nghiêng đầu cười:

- Mời anh một bữa cơm thì sao?

Tống Tử Thành cũng cười:

- Thật hiếm có hiếm có, vậy tôi phải chọn thật kỹ mới được. Lên xe trước đi.

Lam Sam liền lên xe, không thèm cho Kiều Phong nổi một cái liếc mắt, cô từ

từ đóng cửa kính xe. Chiếc xe màu đen nhanh chóng phóng đi như một gọt

mực – một cách rất tuyệt trần.

Kiều Phong đứng yên tại chỗ, gương mặt buồn bã.

Tô Lạc gọi anh:

- Kiều Phong?

Kiều Phong lẩm bẩm:

- Em muốn ăn gì anh đều có thể nấu cho em ăn được mà.

- Hả? – Gương mặt Tô Lạc kinh hỉ: - Thật thế à?

Lúc này Kiều Phong mới lấy lại tinh thần:

- Cô vừa nói gì cơ?

- Anh nói sẽ nấu cho em vài món ngon.

Anh lắc đầu:

- Không phải nấu cho cô ăn.

Tô Lạc không thể ngờ rằng anh có thể từ chối cô một cách thẳng thắn như vậy, cô hơi nổi giận, nhắc nhở anh:

- Kiều Phong, căn bản là Lam Sam không thích anh.

Giọng nói của Kiều Phong trở nên thiếu thiện chí:

- Không cần cô phải nhắc nhở tôi.

Tô Lạc nghiến răng không nói thêm lời nào. Kiều Phong lại nói:

- Được rồi, việc hỗ trợ dừng lại ở đây là được rồi, luận văn của cô tối nay tôi sẽ phiên dịch rồi gửi sang cho cô.

- Kiều Phong! Anh không thể mời em lên nhà uống cốc nước à?

- Nếu cô thấy khát tôi có thể mua cho cô cốc nước, nhưng tôi không thể mời cô vào nhà được. Nhỡ Lam Sam về cô ấy sẽ càng hiểu lầm thêm về quan hệ của chúng ta.

- Lam Sam sẽ không về đâu, cô ấy vừa đi với sếp của cô ấy rồi, trong mắt cô ấy làm gì có anh.

Kiều Phong tức giận đến xanh mặt:

- Hẹn gặp lại. – Nói xong quay đầu đi thẳng.

Lam Sam ngồi trên xe Tống Tử Thành, ngón tay di chuyển chớp nhoáng trên

điện thoại di động. Cô ngồi dựa vào ghế, nghiêng điện thoại nên Tống Tử

Thành căn bản không thể thấy được cô đang làm gì.

Cô đang chat cùng Tiểu Du Thái.

Lam Sam: Căn bản hình như không dùng cách này được, tớ còn chưa xuất chiêu

thì anh ta đã cùng với tiểu tiện thân Tô Lạc kia người sát người, tay

trong tay mới chó má chứ! Tôi nói muốn đi ăn với sếp mà anh ta cũng

chẳng hề có phản ứng gì, một giọt dấm cũng không thấy!

Tiểu Du

Thái: Cậu tứ từ từ bình tĩnh. Chuyện đó còn phải quan sát vài ngày ,

chưa thể kết luận nhanh chóng thế được. Nhưng mà cậu và sếp tổng của cậu rốt cuộc là có chuyện gì đấy, sao cứ cảm thấy anh ta và cậu có gì đó mờ ám thế.

Lam Sam: Yên tâm đi, mấy ngày nay tớ đã suy nghĩ thông

suốt rồi. Các dấu hiệu đều thể hiện rõ sếp tổng của chúng tớ quả thật

muốn cưa tớ, nhưng anh ta chỉ muốn bao tớ thôi. Thế nên tớ cứ theo gió

mở cờ mà mượn tạm anh ta dùng vài ngày nữa đã, đợi đến khi xong việc với Kiều Phong sẽ nói chuyện rõ ràng với ông sếp này.

Tiểu Du Thái: Không phải anh ta thích cậu chứ?

Lam Sam: Hứ thèm vào, còn ai mà anh ta còn chưa gặp qua đây? Làm sao có thể giống như với tiểu xử nam Kiều Phong được chứ.

Tiểu Du Thái: Kiều đại thần là xử nam ? Làm sao cậu biết?

Lam Sam: Tớ đoán thế.

Tiểu Du Thái: = =

Tiểu Du Thái: Nếu không trước hết cứ ngủ với anh ấy đã, đối với tiểu xử nam

thì cứ dùng thân thể mà đối phó chẳng phải là dễ nhất à?

Lam Sam: Sao cậu lại nghĩ ra cái biện pháp cực kỳ chẳng ra cái dạng gì thế…. Cậu đừng hủy hoại trinh tiết của tớ thế chứ.

Tiểu Du Thái: Như vậy đi, trước hết cậu cứ thăm dò đã, tớ sẽ nghiên cứu một

chút thử xem có cách nào thần không biết quỷ không hay tóm chặt anh ấy,

vậy là đến lúc đó hai người có thể ở bên nhau rồi.

Lam Sam: Không thèm! Cậu là đồ biến thái!

Tiều Du Thái: Cậu hiểu lầm rồi! Ý tớ là cậu cưỡng đoạt Kiều đại thần, tớ cưỡng đoạt Ngô Văn, chúng ta cưỡng đoạt tách biệt nhé….

Lam Sam: Cái này cũng chẳng khác là mấy, cậu cứ nhanh nhanh mà nghiên cứu đi, tó còn phải ăn cơm đây, Bye Tống Tử Thành vẫn

tương đối phúc hậu nên cũng không chọn một chỗ quá đắt tiền. Đi ăn vốn

không phải là ăn gì, mà là ăn cùng với ai nhé