Cá Nước Thân Mật

Cá Nước Thân Mật

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323320

Bình chọn: 10.00/10/332 lượt.

đần độn,

thế cho nên, nàng không chú ý đến bất cứ sự việc gì trong phủ, cũng càng không

chú ý đến màu đỏ chói mắt kia.

Thế ra, gã nô bộc của phủ Phượng đã

nói thật, Phong Nhạc Thủy muốn cưới cháu gái của Mạc má má?

Nàng cắn môi, cảm thấy không hề cam

lòng chút nào, nàng chạy một mạch đến căn phòng phía nam.

Còn chưa đến gần, nàng đã nghe được

tiếng bàn tán xôn xao của một đám các cô nương trẻ tuổi, nghe ríu rít như chim

sẻ.

Nàng chạy vụt vào phòng như một cơn

lốc xoáy. Thứ đầu tiên lọt vào mắt nàng là chiếc mũ phượng cùng cái khăn voan

đang đặt trên bàn, cùng với đó, cả căn phòng đều được trang hoàng một màu đỏ

tươi.

"Bát, bát cô nương. . ." Mấy

người tỳ nữ ở đây nhìn thấy sát khí của chủ tử thì ai nấy đều bị dọa đến, đứng

túm tụm hết vào một chỗ.

Nhất là người con gái xinh đẹp đang

ngồi ở trước bàn kia, lại càng hoảng sợ, phút chốc, cặp mắt đáng yêu kia rớm nước,

trông vô cùng đáng thương.

Nàng biết cô gái này, đây chính là

cháu gái của Mạc má má.

"Ngươi. . ." Thượng Quan

Tiểu Du trừng mắt nàng, "Ngươi sẽ gả đến phủ Phượng thật đấy ư?"

Cô gái ngập ngừng một lát, đầu tiên

là lắc đầu, sau, lại gật đầu.

"Đúng, hay không đúng?"

Nàng tức giận gầm nhẹ.

"Đúng." Tiểu cô nương sợ

hãi, run rẩy nhìn nàng.

Thượng Quan Tiểu Du siết chặt nắm

tay, tính tình thô bạo khiến cho nàng muốn đập vỡ hết thảy mọi thứ đang ở trên

bàn, tuy nhiên, rốt cục nàng vẫn nhịn xuống cơn giận ấy, phất tay áo vội vã rời

đi.

Đã

xác nhận đúng là cháu gái Mạc má má sẽ gả vào phủ Phượng, nàng chuyển hướng, đi

về phía cổng chính, tính nàng là chuyện gì cũng phải hiểu rõ ngọn ngành, thế

cho nên, kiểu gì nàng cũng phải hỏi cho ra bằng được.

Vì thế, nàng lại chạy sang phủ

Phượng, đúng lúc đó, thật vừa khéo, một gã sai vặt vừa mới dán xong chữ hỉ. Lúc

đang định xoay người đi vào trong phủ, hắn bị nàng kéo lại, bị bắt dừng chân.

"Ai za! Bát cô nương. . ." Nam nữ thụ thụ bất tương thân cơ mà!

"Phong Nhạc Thủy giờ đang ở đâu? Nói mau!" Mặc kệ những điều nhìn thấy ban nãy có là sự thật hay không, nàng nhất định phải tìm được hắn, hỏi

cho ra nhẽ.

"Việc này. . ." Gã sai vặt cũng đã nghe được

phong phanh về chuyện của nàng và Phong Nhạc Thủy. Hiện tại, chuyện của

hai người đang được cả thành Phượng Thiên bàn tán xôn xao.

Bát cô nương của phủ Thượng Quan to gan lớn mật, dám xin yêu cả tên tổng quản. . .

Bốp! Gã sai vặt còn chưa hiểu rõ đầu cua tai nheo thì bỗng một nắm đấm đập ngay vào trong hốc mắt bên trái của hắn.

"Ối, bát cô nương, cô. . ."

"Nói nhanh lên, nếu không, một giây sau, sẽ là mắt phải của ngươi luôn đấy." Nàng cuộn chặt nắm đấm, quơ trước mặt hăm dọa hắn.



sai vặt lùi về sau vài bước, run giọng nói: "Phong tổng quản, hắn. . .

hắn không ở trong phủ, hắn đã đi mua vải ở thành Tây từ thanh thần rồi."

Không ở trong phủ? Nàng nhíu mày, thu lại nắm đấm của mình.

Cửa hàng vải ở thành Tây chứ gì! Thượng Quan Tiểu Du quyết định, trước tiên nàng sẽ đi đến đó, sau đó, nàng sẽ gặp hắn hỏi cho rõ ràng.

★ ☆ ★ ☆ ★

Thượng Quan Tiểu Du tức tốc chạy đến cửa hàng vải ở tại thành Tây. Lúc này, trước cửa hàng, một đám hương thân phụ lão đang châu đầu vây xem

đầy náo nhiệt.

Đẩy mấy người ra, nàng chen vào trước cửa. Trước mắt nàng, Phong Nhạc Thủy đang đứng yên để thợ may đo thân thể cho hắn.

Nhìn thấy cảnh này, con tim nàng nát vấy.

Hắn thật sự muốn kết hôn cùng cháu gái của Mạc má má ư?

Vậy còn nàng thì sao? Hắn bảo nàng làm gì bây giờ?

"Ô?" Phượng Tiểu Khuynh cũng cùng đi đến cửa hàng vải này cùng Phong

Nhạc Thủy. Nàng đã tinh mắt thấy được Thượng Quan Tiểu Du. Thế là, nàng

buông công tác trong tay, đi đến trước mặt Thượng Quan Tiểu Du.

Thượng Quan Tiểu Du chẳng còn lòng dạ nào mà đấu võ mồm cùng Phượng

Tiểu Khuynh, từ nãy tới giờ, nàng luôn nhìn chằm chằm vào Phong Nhạc

Thủy.

Phong Nhạc Thủy cũng đã nghe được tiếng xì xào bàn tán ở bên ngoài. Vừa nhìn thấy Thượng Quan Tiểu Du, mặt hắn tràn đầy kinh

ngạc, sau đó, hắn buông thứ đồ đang cầm trong tay ra.

Nàng

vốn nghĩ, hắn đang muốn bước đến nói chuyện với nàng, ai dè, hắn lại đi

theo chiều ngược lại, đi vào trong cửa hàng. Ngay cả gặp mặt nàng, hắn

cũng không muốn.

"Phong Nhạc Thủy!" Nhìn thấy cảnh này, tim

nàng rớm máu. Đau quá, đau quá. . . Thế nhưng, nàng vẫn mất hết cốt khí, lật đật chạy theo hắn.

Bất đắc dĩ, nàng bị Phượng Tiểu Khuynh chặn lại, không thể tiếp tục đuổi theo hắn.

"Tránh ra!" Nàng trừng mắt Phượng Tiểu Khuynh, giọng điệu nghe lạnh như băng.

"Ta không cho ngươi tiếp cận Phong Nhạc Thủy nữa đâu." Lần này, Phượng Tiểu Khuynh sắm vai kẻ xấu, bộ dạng xấu xa kia bày ra trông vô cùng

chân thật.

"Ta có chuyện muốn nói với hắn." Thượng Quan Tiểu Du nghiến răng ken két, "Ta muốn gặp hắn, ngươi tránh ra!"

"Ngươi hãy rủ lòng thương mà cho phủ Phượng chúng ta mấy ngày yên bình đi mà, đợi cho hôn lễ kết thúc. . ." Phượng Tiểu Khuynh không hề hay

biết, những lời này hệt như lửa đang cháy mà đổ thêm dầu, khiến cho con

sư tử trong người Thượng Quan Tiểu Du bắt đầu lồng lộn.

"Ngươi im đi!" Nàng trừng mắt Phượng Tiểu Khuynh, "Hắ


Lamborghini Huracán LP 610-4 t