80s toys - Atari. I still have
Cá Nước Thân Mật

Cá Nước Thân Mật

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323704

Bình chọn: 9.00/10/370 lượt.

u Nhi của ta.” Hắn rụt mông lại, rồi lại đột nhiên húc vào bên trong hoa tâm, “Trong tiểu huyệt của ngươi thật ấm áp, thật ẩm ướt, cũng mút ta thật chặt.”

“Ưm.. .hưm..” Một lần lại một lần, nàng đón nhận từng chặp công kích của hắn, mãi cho đến khi nàng đã mất hết sức lực, tựa như hoa dịch không đang không ngừng trào ra kia đang bắt đầu xói mòn, vô lực lấy khuỷu tay chống đỡ thân thể.

Thấy thân mình của nàng đang trượt xuống, bàn tay hắn nhanh chóng đỡ lấy tấm thân mảnh mai kia, làm cho thứ thô dài nóng rực của mình càng có thể đụng đến nơi sâu nhất trong hoa dũng của nàng.

Giờ phút này, động tác của hắn y như một con sư tử mất đi khống chế, tần suất vào ra càng lúc càng cao, làm cho tiểu huyệt của nàng không ngừng rung động tiếng nước.

“A..” Hoa huyệt của nàng bị hắn húc cho mẫn cảm đến cực điểm. Hơn nữa, quy đầu kia lại còn ma sát nơi hoa tâm mảnh mai nhất của nàng, khiến cho nàng đạt tới đợt cao trào thứ hai, “Nhạc Thủy ca ca, a a...”

“Kêu to hơn nữa đi!” Hắn dùng lực hết sức nhấn sâu mình chen vào trong cơ thể nàng, thủy huyệt nàng bị thứ thô dài của hắn nhồi cho sưng đỏ.

“Ưm.. .a.. .Dừng..” Nàng lắc đầu quầy quậy, muốn cự tuyệt cơn thủy triều khoái cảm mà hắn đang cấp cho mình.

Lúc này đây, thân thể nàng như là đang bị biển sâu bao phủ lấy, khoái cảm ở trong huyệt sâu bạo thoát ra ngoài. Toàn thân nàng run rẩy mạnh hơn cả ban nãy.

“Nhạc Thủy ca ca, ta không chịu nổi nữa rồi, ngươi tha cho ta đi, a..” Nàng muốn chạy trốn, nhưng bàn tay hắn lại nắm chặt lấy tấm lưng mảnh mai của nàng, kéo cặp mông xinh đẹp của nàng lại va chạm vào thứ thô dài nóng rực của hắn.

“Tiêu Du Nhi, hãy chờ ta một lát.” Hắn căng chặt khớp hàm, thứ nóng rực to dài kia không ngừng tăng tốc xoay tròn vào ra.

Nàng đã đạt tới cao trào, tiểu huyệt co rút không ngớt

Nơi hoa bối đang phun ra nuốt vào thứ nóng rực to dài cùa hắn cũng kịch liệt mở đóng miệng, mật dịch trong hoa huyệt nàng cũng không ngừng tuôn ra rửa sạch thứ rực nóng thô to kia.

“A.. .a..” Nàng chỉ cỏ thể vô lực quát to. Cao trào nhanh chóng bao phủ toàn thân nàng. Thế nhưng hắn vẫn còn rất sung sức, mạnh mẽ mà chà đạp thân thể của nàng.

“Tiểu Du Nhi, ta cũng sắp đến rồi..” Hơi thở của hắn càng lúc càng dồn dập, lực húc vào cũng cảng lúc càng mau.

Mãi đến nàng cúi rạp xuống giường, thân mình một lần lại một lần run rẩy, nàng mới cảm giác được tốc độ của hắn đã chuyển từ dồn dập sang thong thả.

Vài cái húc cuối cùng, thứ nam tính của hắn vùi mình toàn bộ vào trong cơ thể của nàng, lỗ nhỏ trên đầu nó bắt đầu co rút, rồi nó phóng ra thứ dịch nhầy ấm áp dính ngấy đầy cả giường nàng.

Sau khi hỏa hoa phân tán xong, bữa tiệc tuyệt vời này cũng đã khép lại.

Thượng Quan Tiểu Du vẫn luôn nghĩ rằng Phong Nhạc Thủy là của mình.

Trừ khi có một ngày, nàng muốn thả hắn đi, nếu không, đến

cả chuyện sống chết của hắn, nàng cũng có thể thao túng trong tay.

Đúng thế! Nàng không chỉ bá đạo, không biết phân biệt phải trái đúng sai, lại còn cậy vào việc mua hắn về

bằng mấy đồng bạc lẻ mà muốn níu giữ hắn ở lại bên người

mình.

Nhưng mà lâu ngày, tình cảm mà nàng dành cho

hắn cũng đã dần dần thay đổi, nó như bị biến chất lên men,

cũng lại khiến nàng nhất thời không thể hiểu rõ.

Đó là một thứ tình cảm vô cùng phức tạp, một thứ tình cảm

không hề nằm trong phạm vi có thể hiểu rõ của nàng.

Tuy nhiên, nàng lại biết rất rõ một việc:

Nàng cực kỳ chán ghét những người con gái khác tiếp cận hắn.

Nhất là cái tên Phượng Tiểu Khuynh chết tiệt giờ lại đang ngồi cười ung dung trong phòng khách của phủ Thượng Quan này.

"Ngươi tới đây làm gì?" Thượng Quan Tiểu Du vừa nhìn thấy đối

thủ một mất một còn thì ngay lập tức mở miệng không chút

khách khí.

"Ta muốn bàn một vụ làm ăn lớn với đại

cô nương." Phượng Tiểu Khuynh trấn định nói, "Đúng lúc ngươi cũng

ở đây, cùng bàn bạc đi."

Nàng hừ một tiếng, muốn biết đối phương đang định giở trò hề gì.

Không bao lâu sau, cả Phong Nhạc Thủy thêm Thượng Quan Tiểu Nguyệt,

bốn người liền ngồi ở trong phòng khách uống trà.

Trong số đó, chỉ có Thượng Quan Tiểu Nguyệt và Phượng Tiểu Khuynh là đang nói chuyện.

"Phượng cô nương đến phủ Thượng Quan là có mục đích gì vậy?" Thượng Quan Tiểu Nguyệt khoái nhân khoái ngữ hỏi thẳng luôn cái

câu hỏi mà mọi người ở đây ai cũng đều tò mò muốn biết.

Hừ! Nàng cũng muốn biết! Hừ lạnh tận dưới đáy lòng, Thượng

Quan Tiểu Du căm tức nhìn tròng trọc vào Phượng Tiểu Khuynh.

"Đại cô nương là một con người hào sảng, chỉ cần đổi phương

trả ra mức giá hợp ý, nhất định đại cô nương cũng sẽ đang tâm

bỏ được cả những thứ mình yêu thích. Chính vì vậy, hôm nay ta

đến để bàn với ngươi một vụ giao dịch." Phượng Tiểu Khuynh cười

ngọt nói.

"Ồ?" Thượng Quan Tiểu Du cũng cười hơ hớ lên, "Xưa nay phủ Phượng và phủ Thượng