Búp Bê Khiêu Vũ Với Ai

Búp Bê Khiêu Vũ Với Ai

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322392

Bình chọn: 9.5.00/10/239 lượt.

rộn ràng. Một lúc lâu sau, cô đi đến trước tủ giày trước cửa,

dọn dẹp tầng trên cùng.

Sau này sẽ sống cùng với anh.

Sau này còn cùng anh dùng chung một chiếc bát, dùng chung một đôi đũa,

dùng chung bồn cầu, thậm chí còn hít thở cùng một bầu không khí, ngắm

cùng một khung cảnh.

Xuân Phi liếc nhìn Hạ Sâm Triệt, anh khoanh chân ngồi trên ghế, vừa xem

vở ghi chép vừa xem thế giới động vật. Khi nhìn thấy những chú chim nhỏ

đang tranh giành thức ăn trong tổ, anh bật cười.

Anh đúng là một người bí ẩn.

Mùi thơm của hương lúa bay vào trong xe. Mái tóc dài của Xuân Phi bay bay trong gió, bay xuống mặt của cô bạn Tiểu Thái đang ngồi cạnh.

Các bạn nữ trên xe vẫn đang phấn khích vì chuyến dã ngoại trên núi. Các

bạn nam càng hứng thú với cuộc sống bên ngoài. Tiểu Thái dụi mắt, bên

ngoài cửa sổ là màu vàng óng mênh mông không bến bờ.

Mấy chiếc xe bus lượn vòng trên đường núi. Con đường nằm giữa các rặng

núi, nhìn từ xa, trông giống như một con rồng trắng đang leo núi. Những

đồng lúa xa xa đắm mình trong màu vàng nhàn nhạt. Càng lên đến đỉnh núi

thì không khí càng trong lành. Dường như không khí xuyên qua những tầng

mây mềm mại, mang theo hơi bạc hà mát lạnh.

Xuân Phi vừa xuống xe liền ngồi bên đường nôn thốc nôn tháo.

Một bạn nữ giễu cợt nói:

- Cô sinh học nói mang thai thì mới nôn nghén.

Tiểu Thái gườm gườm nhìn cô ta và nói:

- Đúng là đồ không biết gì, đó là say xe.

Hàng năm trường cấp ba của học viện Giai Kỳ đều có hoạt động. Năm nay,

vì học sinh lớp 10 phải tập quân sự ở sân vận động. Vì thế học sinh lớp

11, lớp 12 đến vùng núi dã ngoại rèn luyện ba ngày. Vì số học sinh rất

đông nên các lớp học bị tách ra, phân đến hơn chục nơi khác nhau. Học

phí mỗi năm của trường quý tộc là năm mươi nhìn tệ, nếu không có chi phí đặc biệt một chút thì cũng không được.

Những anh chị lớp mười hai đã có kinh nghiệm từ năm ngoái. Giáo viên đời sống yêu cầu họ chăm sóc những em lớp dưới chưa có kinh nghiệm. Thế là

không ít em lớp dưới nhờ các anh lớp trên căng bạt làm trại khiến các

chị “có kinh nghiệm” tức đến nghiến răng nghiến lợi.

- Xuân Phi, lại đây căng bạt, mình tìm được một chỗ rất ok. Tiểu Thái

đứng dưới một cây hoa. Đó là một cái cây không biết tên, chỉ thấy những

bông hoa nở rộ rất đẹp mắt.

- Mình đến đây. Xuân Phi xách đôi giày thể thao chạy tới. Ba lô của Tiểu Thái nhét các loại đồ ăn vặt. Tuy nhiên so với những nữ sinh khác thì

chưa là gì. Phần lớn bọn họ đi dã ngoại mà cứ như là chuyển nhà vậy.

Vali lớn vali nhỏ, nhìn mà thấy rùng mình, hoàn toàn quên lời dặn dò của giáo viên đời sống – chỉ cần mang theo những đồ dùng cần thiết đơn

giản.

Đối với họ, quần áo, kem dưỡng da, đồ ăn, MP4…đều là những thứ cần thiết không thể thiếu.

Một chiếc xe bus vừa dừng lại, hai nữ sinh bước xuống, một cô gái xinh

đẹp với đôi chân thẳng tắp trong chiếc quần bò kéo vali, một cô kéo bạt. Cô gái đó nhìn thấy có người đang căng bạt dưới gốc cây, liền vứt bạt

xuống đất, chạy lại và nói:

- Này, hai em kia, lúc nãy bọn chị đã nhắm trước chỗ này rồi, hai em tránh ra.

- Nhưng bọn em đã căng bạt rồi. Chị đến chỗ khác được không ạ? Tiểu Thái rất thích cái cây này, nói gì cũng không muốn nhường nó cho người khác.

- Không được, bọn chị đã nhìn thấy chỗ này trước rồi. Cô ta vẫy tay về

phía cô gái đang kéo vali - Kỷ Vi, mau lại đây, chúng ta ở đây.

Cô gái tên là Kỷ Vi đi không biết đang ngoảnh đầu lại nhìn cái gì. Xuân

Phi thấy cô ta rất quen, nhưng không nhớ là đã gặp ở đâu. Nhưng chẳng

bao lâu cô đã nhớ ra, bởi vì Hạ Sâm Triệt đang bước tới, giúp cô ta xách vali.

Xuân Phi cười, kéo vali về phía đỉnh núi. Tiểu Thái không tranh luận với cô gái kia nữa mà vừa gọi Xuân Phi vừa ức chế kéo bạt chạy theo.

- Vì sao lại nhường cho cô ta? Định cậy lớn tuổi mà lên mặt chắc? đáng ghét!

- Cậu có biết tên gọi khác của cây hoa đó không?

- Là gì?

- Cây hút muỗi.

- Thật hay giả?

- Ừ.

- Sao lúc nãy cậu không nói? Muốn cùng mình làm mồi cho muỗi à?

- Mình mang nước hoa chống muỗi. Giọng nói của Xuân Phi tràn ngập niềm vui -Nhưng họ không mang.

Ngọn núi này được khai thác là nơi chuyên dành cho các

cuộc cắm trại. Khám phá cuộc sống và cảnh sắc núi non cơ bản chỉ là hình thức. Đầu bếp chính trong nhà ăn của trường cũng đi theo, cùng lắm là

mấy nam sinh đi lấy nước giếng. Nữ sinh nhìn thấy sâu róm hoặc châu chấu nhảy ra khỏi bụi cỏ thì đều hét toáng lên rồi chạy tán loạn.

Những người trong hội học sinh chuẩn bị cho buổi đốt lửa trại tối nay.

Nghe nói đây là hoạt động thường niên, các học sinh sẽ nắm tay nhau đi

quanh đống lửa và hát.

Tiểu Thái đã chui vào trại giặt quần áo. Cô ấy đã chuẩn bị sẵn sàng để

chiếm vị trí cạnh hội trưởng hội học sinh. Xuân Phi soi đèn pin đọc bài, chẳng bao lâu các con côn trùng nhỏ bay đầy đèn pin. Cô đặt ngón tay

trước đèn, những con côn trùng này liền bám vào ngón tay cô.

Những sinh mạng nhỏ bé đáng yêu.

- Xuân Phi, cậu rất giống với những người mắc bệnh thần kinh. Mình rất

sợ nửa đêm cậu lên cơn thu hút một đàn côn trung vào trại cắn chết mình.

- Lúc ngủ, mỗi người chún


XtGem Forum catalog