Insane
Bướm Trắng Trong Tay Hổ Giấy

Bướm Trắng Trong Tay Hổ Giấy

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322340

Bình chọn: 9.00/10/234 lượt.

ức

giận, được không? Thiếp về sau sẽ không bao giờ làm như vậy nữa……”

Bộ dáng điềm đạm đáng yêu của nàng làm

cho tâm của hắn càng mềm“Ta về sau sẽ cùng Ngọc muội bảo trì khoảng

cách, sẽ không bị nàng quấn quít lấy.”

Hắn không phải là người mù, đương nhiên cũng biết, hắn mơ hồ phát hiện ra tâm tư của Dương Ngọc Mai đối với

hắn, hắn không phải đứa ngốc, dây dưa rõ ràng như vậy, hắn không phải

không có cảm giác. Nhưng là đầu hắn nghĩ mãi không có phương pháo để cự

tuyệt nàng ta

Nương tử của hắn sử dụng ra chiêu này, làm cho hắn vừa tức, lại bất đắc dĩ, đối với nàng, hắn mãi mãi cũng không có cách!

“Bất quá, nàng cũng phải cùng cái Mộ

Chi Kì kia bảo trì khoảng cách, không cần biết hắn là cái gì biểu ca của nàng, ta chính là không thích các ngươi cùng một chỗ.”

Yến Huyền Tiêu nghiến răng tức giận nói, nghĩ đến bộ dáng thân mật của bọn họ, cho dù là giả, hắn vẫn thực là khó chịu.

Lời của hắn, làm cho nàng nở nụ cười, khuôn mặt tuyệt mỹ làm cho hắn hoa cả mắt “Được, đều nghe lời chàng.”

Nàng ôn nhu nói, dịu dàng ngoan ngoãn tiến vào trong lòng hắn.

“Ừ!” mềm mại của nàng làm cho hắn vừa

lòng nở nụ cười, “Đúng rồi, hà bao này nàng xem như bảo bối, như thế nào nỡ ném nó ra cửa?”

Yến Huyền Tiêu vươn tay lụm lại tiểu hà bao. Màu sắc của hà bao nhìn ra có điểm cũ, nhưng hắn biết nàng vẫn

thường hay bê hà bao bên hông, “Hà bao này, sẽ không phải là của Mộ Chi

Kì đưa đi?”

Nếu phải, hắn tuyệt đối vứt bỏ nó!

“Mới không phải.” nghe hắn nói, nàng nở nụ cười, nàng tháo ra dây thừng, rồi đổ ra một vật trên mu bàn tay

“Chàng xem đây là cái gì?”

“Này……” Yến Huyền Tiêu ngây ngốc, ngẩn cả người, lấy một viên ra ngắm “Cái này không phải…… Kẹo hồ lô sao?”

Nhìn kỹ, hắn nhận ra chắc hẳn viên kẹo này đã để rất lâu.

“Nhớ rõ sao? Năm năm trước chàng dã

từng đi vào trong phòng thiếp, đưa thiếp một chuỗi kẹo hồ lô.” Khi đó,

nàng chỉ ăn một viên, còn lại luyến tiếc ăn, liền đem kẹo hồ lô phơi

nắng, hảo hảo mà bảo tồn ở trong hà bao.

Hắn đương nhiên nhớ rõ, chính là không nghĩ tới nàng sẽ lưu trữ lại……

Nàng dương cánh môi, chậm rãi nói “Khi

đó, thiếp thân thể rất kém cỏi, luôn phải nằm ở trên giường, cho nên

nhìn đến chàng khỏe mạnh như vậy, thực ghen tị, không nghĩ tới chàng lại đột nhiên đưa cho thiếp một chuỗi kẹo hồ lô, thiếp cảm thấy chàng rất

thú vị, từ ghen tị biến thành tò mò….”

Sau đó, nàng thói quen mỗi ngày đều phải nhìn đến hắn. Nhìn nhìn…… Nhìn đến lòng cũng đem tặng hắn.

Nghe lời của nàng, Yến Huyền Tiêu có điểm choáng váng, nhìn kẹo trên tay, lại nhìn đến mặt ôn nhu như nước, tươi cười của nàng.

Cánh môi mang theo nụ cười ôn nhu, nhìn chăm chú vào đôi mắt lộ vẻ nồng đậm yêu say đắm của hắn, đem lòng của

hắn hóa thành thủy.

“Điệp nhi của ta, nàng trộm tâm của ta

nha!” Hắn cúi đầu, hôn nàng, ách thanh nói nhỏ. “Nàng như vậy, bảo ta có thể nào không thương?”

Mà hắn, đã sớm muốn hãm sâu trong đó, vạn kiếp bất phục! “Tiêu……”

Nghe được Yến Huyền Tiêu nói yêu nàng, Ngu Điệp Hương vừa mừng vừa sợ, muốn hỏi tiếp, nhưng môi nóng ẩm ướt lại

dán thiếp lên nàng, lưỡi dài cạy ra cái miệng nhỏ nhắn, tiến quân thần

tốc, chơi đùa trong miệng đàn hương của nàng.

“Ừ……”

Bị hôn sâu, liền hóa lên một tiếng ngâm khẽ, tay mềm mại sớm quấn lên cổ của hắn, phấn lưỡi nhiệt tình

cùng hắn giao triền, hút lẫn nhau, giảo ra sợi tơ dâm lãng.

Yến Huyền Tiêu ôm lấy nàng, đem nàng

đặt trên bàn, đẩy ra hai chân của nàng, dục vọng cứng rắn cách quần áo

khẽ cọ nơi mềm mại của nàng

Bàn tay to cũng đi theo thô lỗ kéo quần áo trên người nàng, đem cái yếm màu hồng kéo ra, dùng khe hở giữa ngón

cái và ngón trỏ nâng một bên vú.

Mang theo lòng bàn tay thô ráp cọ xát hoạt nộn miên nhũ, dùng vuốt ve, ngón tay lôi kéo nhũ lôi hồng nhạt.

Mà miệng nóng bỏng vẫn tiếp tục cùng

nàng giao triền, kịch liệt hút, làm cho nước bọt chảy xuôi, đem ở dưới

cằm hai người biến thành trơn ướt không chịu nổi.

Một tay nâng lên chân phải của nàng,

làm cho thân thể nàng đi về phía trước, thân thể mềm mại kề sát hắn, hạ

thể hai người cũng dán một chỗ thật thân mật.

Lại di động cái mông rắn chắc, làm cho sưng nam tính lửa nóng trước sau va chạm nàng hạ thân mềm mại.

“Ừ…… A……” Mẫn cảm chân tâm bị hắn va

chạm truyền tới trậng ngứa ngấy. Hoa dịch từng giọt từng giọt thấm ra,

làm vải dệt mỏng manh ẩm ướt.

Đóa hoa phấn nộn kề sát làm ẩm ướt vải

dệt, thậm chí cũng làm cho vải dệt trước người hắn nhiễm ướt một mảnh,

ẩm ướt kia làm cho hắn thấp giọng nở nụ cười.

“Điệp nhi của ta, nhanh như vậy liền ẩm ướt sao?” Yến Huyền Tiêu lẩm bẩm, há mồm cắn lấy một cái nhũ lôi đỏ

bừng, đầu lưỡi mềm mại , nhẹ nhàng liếm.

Đem nhũ lôi hồng nhạt liếm ẩm ướt, lại há mồm hút, thỉnh thoảng dùng răng nanh cắn nhẹ nhũ nhụy đỏ sẫm.

Mà ngón tay cũng không buông tha nơi

mềm mại, năm ngón tay khép lại, vừa thu lại nắm chặt, làm càn vân vê nhẹ tuyết nhũ, lôi kéo nhũ tiêm, hoặc xoay tròn, hoặc vuốt ve, đi theo là

môi hắn, đùa bỡn đến hai luồng tuyết nhũ sưng đỏ lên.

“Ô a……” Cảm giác tê dại theo trước ngực truyền tới, mang tới từng trận khoái cảm, tình dục run