pacman, rainbows, and roller s
Biến Yêu Thành Cưới

Biến Yêu Thành Cưới

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325415

Bình chọn: 8.5.00/10/541 lượt.

ẩm Ngưng cô sợ nhất là dùng cái cách nói chuyện như những người xa lạ để nói với những người vốn đã rất thân thuộc với mình, vì thế cô cố gắng làm ra vẻ gần gũi, mong muốn tâm trạng mình có thể vui vẻ một cách tự nhiên, giảm tối đa cảm giác xa lạ.

“Ngày nào cùng như ngày nào, không hẳn là bận, cũng không hẳn là thú vị.”

Dương Nhất Sâm đứng dậy rót trà cho cô, động tác hết sức tao nhã, khiến cô lại nghĩ tới thời học cấp ba, các bạn nữ trong trường đều thích gọi anh là “hoàng tử”, quả nhiên anh đúng là một người đàn ông tao nhã.

Cô không phải là một người tao nhã như vậy, đương nhiên không thể lĩnh hội được cái thú thưởng trà này, thứ đồ uống vừa đắng vừa chát, thật sự chẳng biết là ngon ở đâu. Cũng may là hiện tại cô không còn nói những lời thẳng thắn đả kích người khác nữa.

Cô chậm rãi nhấp một ngụm trà đắng chát, nhưng lúc nuốt vào lại cảm thấy ngòn ngọt. Cô thích cái cảm giác này, tựa như câu “khổ tận cam lai” vậy, nó nhắc nhở chúng ta rằng, nỗi đau khổ hiện tại chẳng qua cũng chỉ là vì hạnh phúc sau này mà thôi.

“Bố mẹ có khỏe không?” Nghĩ tới hai người lớn, vẻ mặt Dương Cẩm Ngưng cũng tươi tắn hơn lên nhiều.

Dương Nhất Sâm vẫn luôn quan sát kỹ sắc mặt của cô, cho dù cô có trang điểm kỹ thế nào thì vẫn có kẽ hở. Nhưng nụ cười kia của cô cũng phần nào khiến anh yên tâm.

“Đều rất khỏe, giống như trước.” Anh hít sâu, “Bố mẹ nói, người già suy nghĩ cũng sẽ đơn giản hơn, chỉ hy vọng con cái có thể khiến họ yên lòng.”

“Bố mẹ nói vậy là đang ngầm nhắc nhở anh, đã đến lúc lo chuyện đại sự cả đời anh rồi đấy.”

Dương Nhất Sâm nhìn cô, chậm rãi quay đầu đi.

Bên ngoài cửa sổ, trên hàng cột điện, những con chim nhỏ đứng thành hàng dài, chúng cứ bay tới chỗ này một lúc, rồi lại bay tới chỗ kia một lúc, nhưng nhất quyết không chịu rời đi.

Anh nhìn chúng một lúc lâu mới định thần trở lại: “Có lẽ, đúng là nên suy nghĩ rồi.”

Nghe anh nói vậy, cô bất chợt cảm thấy chua xót.

Thời cấp ba, có một lần cô và bạn học đi ăn cơm, trên đường quay về phòng học, người bạn ấy đột nhiên kéo cô chỉ vào một đôi nam nữ, hỏi cô thấy diện mạo người con trai kia thế nào. Sau khi nghe cô trả lời, bạn học kia mới cười nói, cậu ta trước đây là từng theo đuổi mình, nhưng cô ấy không chấp nhận, hiện giờ khi thấy cậu ta đã hẹn hò với một người con gái khác lại đột nhiên có chút chua xót. Nhưng cô bạn ấy cũng khẳng định rằng mình căn bản không có tình cảm với cậu ta, chỉ là vô tình bắt gặp cảnh tượng này nên mới có chút buồn lòng mà thôi.

Hiện tại cảm giác của Dương Cẩm Ngưng cô, có lẽ cũng chính là như vậy.

Người đàn ông đã từng rất tốt với mình, cuối cùng cũng sẽ có một ngày anh ta tốt với một người phụ nữ khác như thế.

Cô cúi đầu: “Vậy bố mẹ nhất định sẽ rất vui.” Cô lại uống một ngụm trà, cảm thấy mùi vị này cũng không đến nỗi nào.

“Vậy còn em, em vui không?”

“Gì cơ?”

“Anh hỏi…” Có lẽ vẫn nên đổi sang vấn đề khác thì hơn, “Em hiện giờ có vui vẻ không?”

“Vẫn tốt, vẫn như bình thường thôi, sao thế?”

Dương Nhất Sâm nhìn chằm chằm cô: “Từ bao giờ chúng ta đã không thể mở lòng ra với nhau được như vậy?”

Nghe anh nói vậy, cô có chút khó chịu, nhưng lại không biết nên nói thế nào: “Sao lại nói em thế! Anh hẹn em ra ngoài lẽ ra nên nói chuyện của anh mới đúng.”

Dương Nhất Sâm sửng sốt: “Anh hẹn em ra ngoài?” Anh khẽ nhíu mày, “Không phải em nhắn tin cho anh, nói tâm trạng không tốt, muốn anh cùng em ra ngoài sao?”

Dương Cẩm Ngưng lúc này cũng cảm thấy kỳ lạ, cô tròn mắt nhìn Dương Nhất Sâm, sững sờ: “Sao lại như vậy?” Nhất định là có người cùng lúc hẹn bọn họ ra đây, nhất định là ai đó đã lên kế hoạch. Cô mơ hồ có cảm giác bất an.

Dương Nhất Sâm cũng có suy nghĩ giống cô, nhưng quan sát bốn phía cũng không thấy ai khả nghi, cũng không có ai lén lút chụp ảnh bọn họ ở đây, không gian nơi này hoàn toàn trống trải không có gì che lấp cả.

Chuyện này thực sự đã làm ảnh hưởng tới tâm trạng của hai người.

“Chúng ta quay về thôi!”

Dương Cẩm Ngưng cau mày, cho dù thế nào cũng nên cẩn thận một chút, nhất là khi cảm giác bất an này càng lúc càng mãnh liệt. Dương Nhất Sâm cũng gật đầu đồng ý, sau đó lập tức gọi thanh toán.

Tất cả mọi chuyện rốt cuộc xảy ra như thế nào, trong trí nhớ của Dương Cẩm Ngưng chỉ còn lại một đoạn rất ngắn. Lúc ấy, cô ngồi trong xe Dương Nhất Sâm, xe vừa đi được một quãng thì đột nhiên có một chiếc xe khác lao thẳng đến, cô căn bản không kịp phản ứng, cũng không biết phải làm thế nào. Sau đó, Dương Nhất Sâm cấp tốc chuyển hướng lái, nhưng anh đột nhiên như phát hiện ra cái gì, quyết định chọn một hướng khác.

Sau đó, một âm thanh rất lớn vang lên. Dương Cẩm Ngưng chỉ cảm thấy đầu mình vô cùng đau, không biết là đụng phải cái gì. còn Dương Nhất Sâm đã ngã nhào trên người cô.

Mùi máu tươi nồng nặc, khiến cô muốn nôn mửa.

Cận kề cái chết như vậy, nhưng cô đột nhiên hiểu ra cái gì. Anh cấp tốc chuyển hướng lái là vì muốn giảm thiểu khả năng thụ thương của cô xuống mức thấp nhất.



Dương Cẩm Ngưng ngồi bên ngoài phòng phẫu thuật, ánh mắt cô nhìn chằm chằm vào tấm biển ngoài cửa ghi rõ “Phòng phẫu thuật”, tâm tư