
̀y bà không về! ="=|||
- Em nghĩ có người đến cứu em sao??? Đừng có mơ!!!!
- Yá!!!!!!!!!!!!!!!!
*************Sunflower
2 ngày sau, đó là một ngày mát mẻ, trời quang mây tạnh...
Giữa bầu trời quang đãng đột nhiên có một tia sét
giáng xuống làm tôi muốn trẹo quai hàm, Cổ Ngân Châu mang
thai!!!!!!!!!!
Mẹ của tôi ơi!
2 ngày sau, đó là một ngày mát mẻ, trời quang mây tạnh...
Giữa bầu trời quang đãng đột nhiên có một tia sét giáng xuống
làm tôi muốn trẹo quai hàm, Cổ Ngân Châu mang thai!!!!!!!!!!
Mẹ của tôi ơi!
...
- Tôi...tôi tới thăm Ngân Châu!
Đứng trước mặt Tiêu Duẫn, tôi ngại ngùng mở lời.
- Tới thăm chứ không được lôi vợ tôi đi cái chốn
khỉ ho cò gáy nữa nghen! Cô ấy đang mang trong mình con của tôi
đó!!!
- Biết rồi!-Tôi không chút thiện cảm đối lại. Hứ!
************Sunflower
- Ngân Châu! Bà thấy trong người có khỏe không???
- Khỏe!-Nó đáp. Nhưng gương mặt thì có vẻ âu sầu muốn chết.
- Bà định đặt tên cho nó là gì??? Bà muốn nó là trai hay gái???
- Gì cũng được!-Nó chán nản.
- Bà sao vậy? Haizzz...Nếu...nếu bây giờ con tôi
còn thì hay quá!!!-Tôi ủ rũ. Nó quay đầu nhìn tôi chằm chằm.
Hai đứa cứ như vậy nhìn nhau mãi, không ai nói câu gì.
**************Sunflower
Buổi tối. Tôi dán mặt vào laptop chơi game. Anh
giống như là oan hồn không biết từ khi nào đã lượn ra phía sau
tôi. Vòng tay một tay siết eo tôi, một tôi chạm vào ngực tôi.
- Anh đừng có phá. Tránh ra mau!!! Thua là em đánh anh đó nha!!!-Tôi không màng tới việc anh làm mà tiếp tục chơi.
- Haizzz...Em xem, Ngân Châu ngay cả con cũng có rồi!!! Em à! Mau mau kiếm cho anh một đứa đi.
Tôi nhấn nút Pause để dừng game, quay sang nói với anh:
- Anh đừng có hòng dùng mấy lời đường mật ngọt ngào ấy mà dụ dỗ em. Em không dễ dàng mắc mưu vậy đâu nha!!!
- Anh đâu có dụ dỗ em đâu!!! Em khờ quá!!! Đây là
nhà anh, phòng anh, em cũng là vợ anh, em chạy đi đâu hả??? Có
chạy cũng không thoát nổi đâu à nha!!!-Bàn tay anh di chuyển dần
dần xuống dưới...
- Anh...anh...anh làm gì vậy a???
- Khoan đã!!! Em..em vào nhà vệ sinh một chút. Ra
nhanh thôi!!!-Tôi kiếm cớ, không đợi anh nói ừ đã phóng thẳng
vào WC.
- Nguyệt!!!...
...5' sau...
Tôi cười ha hả phía sau cửa WC bắt đầu âm mưu, trưng bày bộ mặt nuối tiếc bước ra nhỏ giọng nói với anh:
- Anh! Em...em...đến tháng rồi!
Khà khà!!!
- Gì?????? Haizzzzz....
ẦM!!!! Anh tức giận đá một phát vào chân bàn rồi kế đó đi
nhanh vào nhà tắm. Há! Chắc là tắm nước lạnh cho "hạ hỏa"
chứ gì!!! Hihi...Chịu khó nhé!!!
Tôi cười toe toét, mở máy tính chơi game tiếp. Thì phát hiện
một chuyện, sao nhân vật tôi đang chơi lại chết ngay đơ thế này??? Rõ ràng tôi đã dừng game rồi mà!!!! Huhu...
Trong nhà tắm vọng ra tiếng nói:
- Em yêu! Quên nói cho em biết, khi nãy anh chơi game, chơi chưa
quen nên nhân vật của em bị chết rồi!!! Xin lỗi em nhé!!!
Yá!!!!!!!!!!!! Lâm Thế Ưu!!!
*************Sunflower
Thực ra là...nếu không muốn bị ai kia (Cái người làm nhân vật game online của tôi chết ngay đơ í!!!) đè xuống hành cho một đêm sống dở chết dở thì phải giả bộ
thôi. Hừ!!! Có trách thì trách ai kia ác độc, không biết thương
hoa tiếc ngọc í!!! Blè.
...
- Em yêu!!!-Anh bước ra, liếc tôi một cái, tôi chột dạ tiếp tục nhìn vào máy tính, không dám nhìn anh.
Tay anh tiếp tục làm xằng làm bậy trên người tôi. Lẽ nào anh phát hiện rồi? >__<|||
- A! Anh à, em đến tháng rồi nha!!!
- Vậy sao??? Hử???... Chứ không phải em học theo Ngân Châu bày trò quỷ ư???
-...-Á khẩu không thốt nổi nên lời. Hix! Đúng là trứng không thể khôn hơn vịt mà!!!
************Sunflower
1h sáng...
- Oaoaoaa...Anh đừng tới đây a!!!! Em mệt lắm rồi!!!-Tôi ôm chăn khóc lóc, đúng là ác quỷ mà!!!
- Sao thế??? Hử??? Anh đâu có ăn thịt em đâu mừ!...
Hừ!!! Vậy mà không ăn thịt??? "Làm" từ lúc 12h tới bây giờ mà nói không ăn thịt ư???
- Đừng!!! Em buồn ngủ rồi!!! Để cho em ngủ đi a!!!-Tôi nài nỉ.
- Thì có gì đâu!!! Em muốn ngủ thì cứ ngủ đi! Anh không có ép em thức cùng anh mà!!!
- Không được!!! Không ngủ được!!! Anh cứ ở trên người em lăn qua lăn lại như vậy thì em ngủ kiểu gì chứ!!! Huhu...
- Hihi^^ Anh "chăm chỉ" như vậy thì sẽ nhanh chóng có baby thôi à!!!
- Ờ! Ờ!!! "Chăm chỉ" bấy nhiêu là đủ rồi!!! Em muốn ngủ!!!! Hix!
Anh tới gần, nâng cằm tôi lên. Mặt tôi trắng như là chuột bạch.
- Còn dám gạt anh hay không???
- Không! Không!!! Chém chết cũng không dám nữa!!!
- Vậy mới ngoan chứ!!!
-...
Tôi còn tưởng đến đây là chấm dứt, nào ngờ, anh vẫn còn kịch
liệt "vận động" thêm 15' nữa mới chịu n