
đang nghĩ tới điều gì, thần sắc ảm đạm đôi
chút: "Bây giờ cậu đang chìm trong biển tình, nên mới nghĩ vậy, mới cảm
thấy đối phương là tất cả đối với mình, chờ một hai năm qua đi, sẽ thấy
khác ngay." Cậu ta dừng một chút, rồi tiếp lời: "Tớ không có ý muốn chia rẽ quan hệ của hai người, hiện giờ Yến Tư Thành quả thực đối xử với cậu rất tốt, ai cũng phải công nhận, nhưng nếu như anh ta đối tốt với cậu
mười năm như một, thì mới thực sự là kẻ chung tình."
Yến Tư Thành đúng thật luôn đối xử tốt với nàng mười năm như một mà, tuy không phải với tư cách tình nhân...
"Nếu như Yến Tư Thành thật sự làm được, vậy trên đời này chắc là chẳng còn
ai có thể đối xử với cậu tốt hơn anh ấy đâu, cậu phải giữ cho chặt vào."
Chu Tình nói trúng tim đen, Lý Viện Viện nhất thời ngẩn ra.
Thấy Lý Viện Viện ngơ ngơ ngác ngác, Chu Tình vỗ nhẹ vai cô: "Dù sao chuyện
này cũng cần tới sự khảo nghiệm của thời gian, trong mắt tớ, đàn ông đều cùng một giuộc hết, anh ta có thể bây giờ thật lòng với cậu, nhưng sau
đó vẫn có thể thật lòng thích một người khác, rốt cuộc cũng chẳng chung
thủy được bao lâu."
Lý Viện Viện bấy giờ mới sực nhớ ra Trương Tĩnh Trữ từng nói, Chu Tình bị
chính cô bạn thân thiết với mình đào tường*, nên mới chia tay với bạn
trai khi ấy.
*Đào tường = tiểu tam.
Lý Viện Viện dịu dàng hỏi cậu ta: "Nếu quả thật có một người toàn tâm toàn ý với cậu, quyết chí thề không thay đổi thì sao?"
Chu Tình nghiêm túc đáp: "Vậy thì dù anh ta có bị ngốc thật, tớ cũng sẽ hết lòng yêu thương, trân trọng anh ấy."
Lý Viện Viện ngơ ngẩn.
Chu Tình lại cười bảo: "Nói thế thôi, chứ còn phải chờ có người như thế xuất hiện cái đã."
Tối đó, Lý Viện Viện thao thức mãi. Trong đầu cô không ngừng suy nghĩ.
Cô thấy Chu Tình nói rất đúng, dù ở hiện đại hay Đại Đường, người có thể
đối tốt với cô như Yến Tư Thành cũng chẳng được mấy ai. Song mặt khác,
cô lại cảm thấy Chu Tình nói sai rồi, đôi bên đến với nhau chẳng lẽ chỉ
vì một người luôn luôn đối tốt vô điều kiện với người còn lại hay sao?
Lý Viện Viện lại phủ nhận, không phải, không phải đâu, cô đã thích Yến Tư
Thành từ lâu rồi, chỉ là gần đây mới phát hiện ra thôi...
Đúng vậy, cô đã cảm mến anh từ lâu, nhưng không hề nhận ra, cho tới tối hôm
chạm trán cô gái khoa nghệ thuật kia ở sân tập... Cô mới bị kích thích
rồi hiểu ra lòng mình.
Nghĩ tới nghĩ lui, Lý Viện Viện càng nghĩ càng loạn, trong lúc mơ màng, cô chợt nảy ra một suy nghĩ vô cùng rõ ràng.
Bất luận thích hay không thích, bây giờ lòng cô ngổn ngang như vậy, cô nhất định phải kể cho anh nghe.
Hôm sau Lý Viện Viện dậy muộn, đồng hồ báo 9h30 sáng, cũng may hôm nay là
thứ bảy, không phải tới lớp, Trương Tĩnh Trữ hẹn bạn ra ngoài chơi, Chu
Tình thì ôm máy tính, vắt chéo chân, vừa gặm bánh mì vừa mải mê đọc gì
đó.
Thấy Lý Viện Viện xuống giường, cậu ta quay đầu lại liếc cô: "Hiếm có à nha, học sinh gương mẫu lại ngủ nướng."
Lý Viện Viện dụi mắt, cũng cười trêu chọc: "Cậu cũng lạ nhé, mới sáng ra đã chăm chú đọc truyện rồi."
Nhắc tới, Chu Tình liền hăng hái: "Này, dạo này tớ mới phát hiện được một
tác giả viết tiểu thuyết khá lắm, tên là Cửu Lộ Phi Hương, cậu đọc thử
không."
"Tiểu thuyết ư?"
"Đúng vậy, viết nhiều thể loại lắm, tối qua tớ vừa đọc một chương liền bị hút luôn."
Lý Viện Viện nhìn lướt qua màn hình, vừa bóp kem đánh răng vừa hỏi: "Viết về cái gì vậy?"
"Viết truyện ngắn, kể về câu chuyện giữa công chúa và hộ vệ."
Lý Viện Viện ngừng lại: "Công chúa... và hộ vệ ư?"
"Ừ, cảm động lắm, công chúa và hộ vệ là thanh mai trúc mã từ nhỏ, nhưng vì
thân phận cách biệt nên không thể ở bên nhau, sau này công chúa bất hạnh qua đời trên đường gả tới phương xa, hộ vệ dành cả nửa đời sau để hoài
niệm công chúa. Một lòng tới chết." Chu Tình cảm thán: "Trên đời này,
ngoại trừ thằng ngốc, chắc cũng chỉ có mấy sinh vật như hộ vệ, kỵ sĩ mới có thể chung thủy như vậy."
Lý Viện Viện đi tới: "Cho tớ xem với."
Lý Viện Viện nghĩ, cô đang muốn thổ lộ lòng mình cho Yến Tư Thành, nhưng
ngẫm đi nghĩ lại, đến cô thoạt đầu còn vô cùng hoảng hốt, đành phải viện cớ trốn tránh không muốn đối mặt với anh, thì không hiểu Yến Tư Thành
sẽ ra sao.
Cho nên cô thấy, nếu đã không thể nói thẳng, vậy chi bằng cô khéo léo gợi ý cho anh hiểu, hoặc là...
Khiêu khích anh xem sao...
Lý Viện Viện đọc qua truyện ngắn, trong lòng thầm nhủ: không biết Yến Tư Thành nghe chuyện rồi sẽ thế nào nhỉ... Yến Tư Thành rời khỏi CLB Taekwondo.
Lý do vì, anh sợ gặp lại những người đó, sẽ không nhịn được mà...
Đánh chết bọn họ...
Buổi trưa, Lý Viện Viện gọi điện hẹn anh cùng ăn com.
Yến Tư Thành ngẩn ngơ, lòng chợt thấy cảm động... Công chúa rốt cuộc cũng bình thường trở lại rồi.
Trong nhà ăn, Lý Viện Viện ngồi ở vị trí quen thuộc, cầm di động đọc nốt câu
chuyện. Yến Tư Thành bê khay cơm đặt xuống bàn, Lý Viện Viện vẫn đang
xem.
Yến Tư Thành hơi hiếu kỳ, nhưng không hỏi, chỉ bảo: "Viện Viện, ăn thôi."
Lý Viện Viện buông máy xuống, ngoan ngoãn ăn cơm, sau rồi lại cầm điện
thoại lên, buông giọng cảm thán: "Câu chuyện này cảm động quá."
"Câu c