
ủy bỏ.”
Trợ lý Từ đang định cất bước ra thang máy đột nhiên sửng
sốt, “nhưng tôi đã đặt vé máy bay, bố trí khách sạn ổn thỏa cho kỳ nghỉ rồi!”
Anh còn định nhân kỳ nghỉ này đi du lịch cầu hôn với bạn gái đấy
chứ!
Ánh mắt Chu Hàn quét qua, không nhẹ không nặng hỏi: “Là
ngày nghỉ của cậu quan trọng hay là công việc công ty quan
trọng?”
“Hả…” trợ lý Từ méo miệng, cười khan nói: “Đương nhiên
là công việc quan trọng, công việc quan trọng.”
Nghe vậy, Chu Hàn như là rất hài lòng với đáp án của anh
ta, gật đầu, mở miệng nói: “Đi ra ngoài đi.”
Hiển nhiên trợ lý Từ còn chưa từ bỏ ý định, cố gắng lần
cuối, nói: “Tổng giám tốc, gần đây công ty dường như là cũng không có việc gì
cấp bách cần xử lý ngay a?” Trước đó anh ta đã cân nhắc rõ trong thời gian này
rảnh rỗi mới nghĩ đến dùng thời gian nghỉ vào lúc này.
Chu Hàn nhướng mày, nhìn hỏi anh ta: “ý cậu là gần đây
công ty chúng ta làm ăn ảm đạm đến mức không có gì cho cậu làm, có thể nghỉ phép
đi nghỉ rồi phải không?”
Nghe vậy, trợ lý Từ đổ mồ hôi, vội vàng trưng lên khuôn
mặt tươi cười nói: “Không có, không có, tôi lập tức đi làm việc, lập tức đi
ngay.” Nói xong vội vàng xoay người chạy tới phòng làm việc, rất sợ ở đây thêm
nữa, Chu Hàn còn có thể nói nhiều hơn, đến lúc đó đừng nói là nghỉ đông, mà tiền
thưởng mấy tháng này cũng đừng hòng nhận được.
Cửa thang máy đóng lại một lần nữa, Lâm Lệ nghiêng đầu
nhìn người đàn ông trong thang máy, đến giờ cô mới phát hiện anh thế mà lại phúc
hắc như thế, nhìn anh vừa hù dọa trợ lý Từ, chạy trốn suýt chút nữa thì ngã
ngửa.
Chú ý tới ánh mắt của cô, Chu Hàn quay đầu đối diện với
ánh mắt của cô, trên mặt vẫn là vẻ lãnh khốc bình thường, mở miệng hỏi: “Nhìn
cái gì?”
Lâm Lệ thu hồi ánh mắt, lắc đầu, cũng không nói lời nào,
ý cười nơi khóe miệng càng sâu hơn rất nhiều.
Chu Hàn cũng không có hỏi nhiều, đợi thang máy đến rồi,
dẫn đầu đi ra ngoài, đi về hướng phòng làm việc.
Ngồi vào trước bàn làm việc của mình, theo thói quen Lâm
Lệ mở máy vi tính, đợi xác nhận xong trong email không có giấy tờ gì khẩn cấp,
rồi lấy lịch trình làm việc hôm nay xem qua, đại khái sắp xếp lịch trình và hội
nghị ngày hôm nay cho Chu Hàn, đến khi xử lý xong tất cả, lúc này Lâm Lệ mới đi
vào phòng trà nước rót cho mình cốc nước sôi, sau đó pha ly cà phê đưa vào cho
Chu Hàn.
Đến khi ngồi xuống vị trí lần nữa, Lâm Lệ mới an tâm cầm
cốc nhàm chán xem lướt qua mấy trang web và diễn đàn.
Vừa mới dùng con chuột kích vào trang chủ diễn đàn, đã
bị cái tên trên tiêu đề thu hút, cái tên đó không phải là của ai khác mà chính
là của mẹ tiểu Bân, vợ cũ của Chu Hàn, Lăng Nhiễm.
Vốn tưởng vẫn là chuyện video trước đây, đến khi nhìn rõ
mới phát hiện hóa là nội dung mới nhất ngày hôm qua, mặc dù vẫn liên quan đến Tô
Dịch thừa, nhưng lần này không phải là chuyện video khiêu dâm thời gian trước,
mà là chiều qua Lăng Nhiễm đe dọa một phụ nữ có thai ở trong bệnh viện, mà phụ
nữ có thai kia cũng không phải ai khác, chính là bà xã của phó thị trưởng kiêm
cục trưởng cục xây dựng Tô Dịch Thừa, An Nhiên!
Lâm Lệ bỗng dưng trừng lớn mắt, có chút giật mình, trên
màn hình là bức ảnh chụp tại hiện trường hôm qua do một dân mạng cung cấp, trong
ảnh Lăng Nhiễm giơ dao lên hung ác nhằm vào cái bụng lồi ra của An Nhiên, nhìn
khiến người ta giật nảy mình.
Vội vàng kéo xuống, xác định cuối cùng An Nhiên không
làm sao, về sau Lăng Nhiễm bị người ta chế phục, trái tim Lâm Lệ thắt lại coi
như được thả lỏng ra, vừa định lấy di động ra gọi cho An Nhiên, đột nhiên nhớ ra
Chu Hàn ở trong phòng làm việc, không rõ anh đã xem tin tức này chưa, có phần
không yên lòng, Lâm Lệ không suy nghĩ nhiều, đứng dậy đi vào phòng làm
việc.
Thậm chí còn không buồn gõ cửa, Lâm Lệ đẩy cửa ra liền
trực tiếp đi vào, thấy Chu Hàn đang uống cà phê ngẩng đầu nhìn
cô.
“Anh, anh xem tin tức trên mạng chưa?”
“Anh, anh xem tin tức trên mạng chưa?” Lâm Lệ hỏi rất cẩn thận, cẩn thận quan
sát sắc mặt của anh.
Chu Hàn sửng sốt, trong mắt hiện lên vẻ đau đớn, nhưng
nhanh đến mức không người nào có thể phát hiện.
Để cà phê trong tay xuống, một lần nữa cầm lấy giấy tờ
trên bàn nhìn xem, chỉ nói: “em đang nói đến chuyện Lăng Nhiễm lấy dao kèm hai
bên Cố An Nhiên sao?” Thanh âm rất bình thản, bình thản đến mức không có chút
chút phập phồng nào, cứ như là đang nói đến người khác, không liên quan gì đến
anh.
“Hả.” Lâm Lệ sửng sốt, có phần bất ngờ là anh đã biết,
còn bất ngờ hơn là anh lại có thể bình tĩnh như thế! Không phải là anh còn chưa
dứt bỏ được Lăng Nhiễm sao?
“Anh, anh thật…” Lâm Lệ muốn hỏi anh thật sự đã không
còn cảm giác sao, nhưng là lời kia đến khóe miệng lại không nói nên lời, hoàn
toàn không biết nên mở miệng thế nào.
Chu Hàn ngẩng đầu, nhìn cô, hỏi: “tôi cái
gì?”
Lâm Lệ há mồm muốn nói, nhưng cuối cùng lại nuốt trở về,
lắc đầu, chỉ nói nói: “Không có gì.” nói xong, xoay người liền ra khỏi phòng làm
việc của anh.
Chu Hàn nhìn bóng dáng cô biến mất ở phía sau cửa, để
giấy tờ trong tay xuống, tựa lưng vào ghế phía sau, tất nhiên anh biết