XtGem Forum catalog
Bạn Trai Xấu Xa

Bạn Trai Xấu Xa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329800

Bình chọn: 9.00/10/980 lượt.

hú quý thế này, ít ra phải có điện thoại bàn hay di động cho người ta gọi một cú cho

người thân chứ, tại sao lại không có đến lấy một cái ?”

Mất gần một tiếng lục tung bốn căn phòng, Thư Phàm không tìm thấy bất cứ thứ gì có thể liên lạc được với thế giới bên ngoài, như thể Thư Phàm là một nàng công chúa bị nhốt trong một tòa lâu đài cổ không hiểu nền

công nghệ là gì ?

Tức điên người, Thư Phàm hùng hổ xông vào phòng ngủ, nắm chặt lấy cổ áo

thun của Hoàng Tuấn Kiệt, miệng quát to, “Hoàng Tuấn Kiệt ! Dậy mau !

Dậy !”

Hoàng Tuấn Kiệt ngủ mê mệt như chết, liều thuốc mê mà Thư Phàm chuốc cho hắn uống đâu có nhẹ.

Hết lắc, rồi lại lay mà không có kết quả gì, chán nản ngồi phịch xuống

giường, không có việc gì để làm, lại không thể rời khỏi đây, Thư Phàm

ngao ngán thở dài, mệt mỏi nằm úp xụp bên cạnh Hoàng Tuấn Kiệt. Trong giới kinh doanh không ai là không biết, đối thủ lâu năm, luôn rình mò

và tìm cơ hội hạ gục tập đoàn Hoàng Thị, là tập đoàn Vũ Thị, cả hai đã

đấu qua đấu lại hơn 10 năm nay, kéo dài từ đời ông sang đến con, rồi đến đời cháu, khi Hoàng Tuấn Kiệt tiếp nhận công việc làm ăn của gia đình

cũng đã chuyển sang thế hệ thứ ba, phía bên tập đoàn Vũ Thị hiện nay do

Vũ Gia Minh giữ chức Tổng giám đốc, tiếp nối truyền thống gia đình, Vũ

Gia Minh và Hoàng Tuấn Kiệt lại tiếp tục đấu đá và rình mò lẫn nhau, mối thù sâu đậm giữa hai gia đình không thể nói đôi ba câu là có thể hóa

giải được, mà đôi khi còn phải dùng cả máu và nước mắt.

Tập đoàn Vũ Thị nằm cách tập đoàn Hoàng Thị mấy khu phố, là một tòa cao

ốc cao hơn 10 tầng, có kiến trúc và cách thiết kế tương tự cao ốc của

tập đoàn Hoàng Thị, đến đây có nhiều người còn lầm tưởng mình đang nhìn

thấy tập đoàn Hoàng Thị, mà không phải là tập đoàn Vũ Thị, nguyên nhân

vì sao hai tòa cao ốc lại giống nhau như thế rất khó giải thích, nhiều

người cho rằng khi bắt đầu xây dựng, hai người đứng đầu lúc đó không hề

có mối thâm thù huyết hải, nên muốn hai bên thắt chặt mối quan hệ đoàn

kết, không ngờ mấy năm sau lại xảy ra chuyện, khiến cả hai trở mặt với

nhau, và đấu đá cho đến tận bây giờ.

Hai giờ chiều, ngồi trong văn phòng Tổng giám đốc, Vũ Gia Minh xoay xoay cây bút máy trên tay, ngồi nghe trợ lý báo cáo.

Vũ Gia Minh năm nay 29 tuổi, bằng tuổi với Hoàng Tuấn Kiệt, khi còn là

một đứa trẻ hai người từng làm bạn thân, khuôn mặt thon dài, nước da

trắng mịn như con gái, mái tóc nhuộm màu hạt dẻ, đôi môi mỏng có màu đỏ

như son, mày ngài mắt phượng, cao gần 1m8, dáng vẻ bề ngoài của Vũ Gia

Minh khiến cho nhiều người lầm hắn là một nữ tử xinh đẹp và quyến rũ, vì điều này hắn gặp khá nhiều rắc rối trong các mối quan hệ xã giao với xã hội, nhưng kể từ lúc hắn bắt đầu hiểu và nhận thức được thực tế, hắn

không còn cho phép người khác khi dễ nữa, giờ đây dù có tham luyến vẻ bề ngoài của hắn, cũng chỉ dám đứng ngắm nhìn từ xa, một khi động chạm

vào hắn, thì người đó sẽ sống không bằng chết, hắn là một kẻ có tâm kế

và thâm hiểm khó dò.

Vừa báo cáo, trợ lý Tân vừa thấy ớn lạnh dọc sống lưng khi bị đôi mắt sắc bén như dao chiếu thẳng vào người.

“Hoàng Tuấn Kiệt vẫn chưa chết ?” Ngả người ra sau ghế, Vũ Gia Minh lười biếng hỏi.

“Vâng, thưa cậu chủ. Chiều tối hôm qua, chính mắt tôi trông thấy hắn

được ba người đàn ông hộ tống vào tòa cao ốc Hoàng Thị, ngoài ra…”

“Thế nào ?” Vũ Gia Minh liếc mắt.

Chỉnh lại gọng kính, Trợ lý Tân nói tiếp, “Ngoài ra tôi còn thấy trên tay một vệ sĩ đang bế một cô gái ngủ say.”

“Có biết cô gái đó là ai không ?”

“Không biết, tuy nhiên hình như cô gái này rất quan trọng với Hoàng Tuấn Kiệt.”

“Tiếp tục điều tra cho tôi, tôi muốn biết cô gái đó là ai, có quan hệ gì với Hoàng Tuấn Kiệt.” Khóe môi nhếch lên, đôi mắt sắc như dao nhìn vào

khoảng không trước mặt, “Tôi nội cho cậu phải nhanh chóng nộp cho tôi

bản báo cáo trong ngày mai, nhớ không được chậm chễ, nếu không cậu chuẩn bị nhận lãnh hậu quả đi.” Khi nói đến mấy câu cuối, Vũ Gia Minh cố ý

nhấn mạnh mức độ quan trọng cho trợ lý Tân nghe.

“Vâng, tôi đã hiểu.” Dùng khăn tay quẹt mồ hôi trán, khẽ rùng mình một cái, trợ lý Tân thật sự rất sợ sếp của mình.

Làm việc cho Vũ Gia Minh được hai năm, trợ lý Tân vẫn không nắm được một chút suy nghĩ và ý tứ của hắn, một con rắn dù có khôn ngoan đến đâu

cũng có ngày phải lòi ra cái đuôi của mình, còn Vũ Gia Minh lại giống

như một con quỷ ẩn mình trong bóng tối, hắn không bao giờ để cho người

nắm được điểm yếu, một người có tính cách giống như hắn thật đáng sợ.

“Nếu không còn gì để báo cáo nữa, thì cậu lui ra đi.”

“Vâng.” Trợ lý Tân ngay lập tức lên tiếng đáp ứng, mỗi lần phải vào đây

báo cáo hay nộp văn kiện cho Vũ Gia Minh, giống như đang chuẩn bị nộp

mạng, khiến trái tim nhỏ bé nhảy lên liên hồi, mồ hôi tuôn ra đầm đìa

như suối, Vũ Gia Minh chẳng khác gì một con sư tử đang vờn mồi.

Ba bước biến thành bốn bước, trợ lý Tân đi gần như là chạy ra khỏi phòng Tổng giám đốc, khi cánh cửa phòng khép lại ở đằng sau, anh thở ra một

hơi thật dài, cơ thể căng cứng dần thả lỏng, tay liên liếp lau mồ hôi

trán.

“Hoàn hảo ! Vẫn c