
bà sinh hay không?" Trình Trình cười hì hì.
"Mẹ anh nói anh va do nhận nuôi, có đôi khi anh nghĩ có lẽ đó là sự
thật." Mặt Nguyệt Độc Nhất nghiêm túc nói xong chuyện cười để cho Trình
Trình có chút dỡ khóc dỡ cười.
"Em trai anh cũng do bà bà nuôi lớn, vì sao mà tính cách hai người lại
khác xa nhau như vậy...Em biết rồ....Nhất định là anh từ nhỏ trong lòng
không được thăng bằng dẫn đến tính cách bi bóp méo hác ãm, cho nên trở
thành như bây giờ."
Có lẽ bị Nguyệt Duy Nhất làm ầm ĩ lúc chiều, trong lòng Nguyệt Độc Nhất
có chút không bực tức: "Anh như vậy kêu tính cách hắc ám, nó như vậy kêu là bình thường sao?"
Nhớ tới Nguyệt Độc Nhất, Tình Trình ngây ngô cười ha ha, nghĩ cô một
ngày đi theo bà bà trái tim đã có chút suy nhược, anh em bọn họ quanh
năm suốt tháng do bà bà nuôi lớn, khác hẳn với người thường cũng là
chuyện bình thường.
Nguyệt Duy Nhất trước sau như một đi theo Nguyệt Độc Nhất, anh ta đi thế nào anh liền đi thế đó, có nhiều lần Nguyệt Độc Nhất nhất thời nhịn
không được, một cước đá lên, bất quá Nguyệt Duy Nhất kiên trì không
ngừng, anh đuổi tôi liền đi theo, anh lại đuổi tôi lại đi theo, Trình
Trình xem ra Nguyệt Độc Nhất cũng không phải chán ghét em trai của anh,
anh ta đối với người khác, không thích người đã sớm đem ném xuống biển
cho cá mập ăn, vậy mà còn có thể để cho Nguyệt Duy Nhất lần lượt đạt
được.
Hôm nay rất không dễ sắp xếp đem Nguyệt Duy Nhất cùng Trình Trình đi
khám thai, cuối cùng cũng có thể để cho bản thân mình một chút thanh
tĩnh. Trình Trình vốn cũng không sao cả, mang theo chú em đi bệnh viện,
Bệnh viện cũng không xa, Trình Trình kiên trì đi bộ trước khi sinh, về
sau có thể sinh ko vất vả.
Đúng là Nguyệt Duy Nhất so với con trai của cô lại càng khó mang, đối
với cái gì cũng tò mò, anh ta tới đây cũng không phải ngày đầu tiên, đã
qua một tuần rồi, kỳ thật cha chồng cô tới thời điểm này cũng chỉ phá vỡ một cái tivi, tủ lạnh cách loại gì đó, nhưng mà người hai ngày liền đối với những thứ kia cũng không còn hứng thú, Nguyệt Duy Nhất này thế nào
lại vẫn như thấy hiếm lạ. Kỳ thực cũng không thể trách Nguyệt Duy Nhất,
mấy ngày vừa rồi anh ta đã đem toàn bộ nhiệt tình để lên thân Nguyệt Độc Nhất rồi, đối với mọi thứ bên người đương nhiên không có hưng thú, hiện tại thì khác, Nguyệt Độc Nhất không có ở đây, anh ta dĩ nhiên phân tán
sự chú ý đến những cái sự vật mới lạ phía trước.
Giờ phút này anh ta đang nhìn chằm chằm không nhúc nhích vào cái bánh ngọt ô mai bên trong cửa hàng bánh ngọt kia.
"Tôi muốn mua cái kia." Nguyệt Duy Nhất nhìn Trình Trình trông mông, vẽ
mặt kia cùng bà bà cô nhìn về cha chồng lúc nào nũng y chang không khác
gì.
"Không được." Cũng không phải Trình Trình keo kiệt, mà la anh ta ăn quá nhiều thứ, trở về sẽ bị tiêu chảy.
Nguyệt Duy Nhất cũng không tranh cùng cô, liền nằm úp sấp trên mặt kính, cũng không đi. Nguyệt Duy Nhất kia cũng với ánh mắt của chó con thật sự đáng yêu, đáng yêu đến nỗi nhân viên cửa hàng nhịn không được nghĩ muốn mang về nhà nuối, đúng là có vẻ như chú chó này đã có chủ nhân, cô ta
có chút đáng tiếc, đem ra cái bánh ngọt anh ta nhìn: "Anh thích cái này? Cho anh."
"Cảm ơn." Trong nháy mắt Nguyệt Duy Nhất vừa mở miệng cười, nụ cười đó
làm cho nhân viên cửa hàng cảm thấy cả đời này cô làm chuyện tốt nhất
chính là chuyện này.
"Không cần." Trình Trình cự tuyệt
Nhân Viên cửa hàng xấu hổ đem bánh cất lại, ánh mắt Nguyệt Duy Nhất nhìn bánh ngọt đang tới lại bay đi, chu mỏ thương cảm nhìn Trình Trình, lại
tiếp tục nằm sấp, thật sự rất muốn ăn.
Ách..."Duy Nhất, chúng ta trở về trước, ngày mai sẽ trở lại mua."
"Chị dâu là quỷ hẹp hòi." so với mẫu hậu của anh ta còn hẹo hòi hơn.
"Hắc xì." Thì ra Lãnh Nguyệt đãng nghĩ phép trên hòn đão nhỏ ở vùng
nhiệt đới hắc hơi một cái: "Chồng à, nhất định là có người nói xấu em."
"Chúng ta nhanh đi về." Ông ta đối với một đám người đang trừng mắt
hướng về người bọn họ, rất muốn cô gái trên thân chỉ có che hai mảnh vải bên cạnh ông ta, này áo tắm chết tiệc, dùng như thế lộ sao! Rõ ràng
đừng ăn mặc rồi.
Thật sự Nguyệt Thanh Thiển không biết, khuôn mặt và dáng người của Lãnh
Nguyệt kia phỏng chừng ông ta cùng Louis cũng hiếm thấy, những người
khác lại vẫn nhìn ko vào mắt, trên bờ cát mỹ nữ còn nhiều mà, đương
nhiên bộ dáng của Lãnh Nguyệt bình thường không hiếm lạ, dáng người bình thường, sở dĩ nhiều người nhìn qua như vậy, chủ yếu là Nguyệt Thanh
Thiển, Louis cùng Lãnh Nguyệt phối hợp, bọn họ là nghĩ không ra ba
nguwoif này, trong mắt bọn họ chính là mỹ nữ hiện địa cùng dã thú, đương nhiên Lãnh Nguyệt và người kia là thú.
Đừng nói trên bãi cát này có nhiều cô gái lớn mật, rõ ràng cởi áo ở dưới ánh mặt trời tắm nắng, mà còn cô phơi nắng liền phoi năng, lại còn
trước mặt Louis cùng Nguyệt Thanh Thiển lác lư trước cửa. Để cho Lãnh
Nguyệt sáng khoái cùng hai người đàn ông này xem như không nhìn thấy,
đem tất cả lực chú ý đều phóng trên người cô gái này, để cho bôi kem
liền bôi kem, để cho đấm lưng liền đấm lưng, để cho lấy nước hoa quả,
xem nhưng cô gái bên này n