
màu trắng.
Chiêu Đệ lơ đãng cúi
đầu liền thấy dấu vết mập mờ sắc tình, trên mặt mới vừa hết đỏ lại có
khuynh hướng từ từ hồng lên, chỉ là cô thật sự là không có thể lực thoát khỏi không khí như vậy, chỉ đành phải tựa vào trong ngực Tiểu Trí , mặc cho anh ôm cô tắm đơn giản một chút rồi ra khỏi phòng tắm.
Tiểu
Trí vẫn ôm Chiêu Đệ đưa đến trên giường, đắp chăn lên, lúc này mới lộn
trở lại phòng tắm lần nữa, cầm áo ngủ đặt ở trong phòng tắm trở lại.
Có lẽ bởi sau một hồi vận động, chỉ mới một phút Chiêu Đệ cũng đã tiến vào mộng đẹp, Tiểu Trí nhìn áo ngủ trên tay mình, lại nhìn Chiêu Đệ ngủ
say, tình thế khó xử.
Không mặc áo ngủ cho Chiêu Đệ, ngộ nhỡ cô
buổi tối đá chăn, nếu cảm lạnh thì phải làm sao bây giờ? Còn nếu mặc đồ
ngủ cho cô, đánh thức cô cũng không tiện, anh biết đang ngủ ngon bị
người đánh thức rất không thoải mái.
Rối rắm một lát, Tiểu Trí
mới thả áo ngủ trong tay xuống, từ trong tủ quần áo tìm ra một cái áo
tắm lớn, đầu tiên anh mặc lên người mình, nhưng cũng không buộc đai
lưng, kéo hai vạt áo ra đằng trước, chứng kiến khoảng không rộng rãi
giữa hai vạt áo, hài lòng cười cười. Lúc này mới lại lộn trở lại đến bên giường, rón rén nằm bên cạnh Chiêu Đệ, anh mở rộng áo tắm, đem Chiêu
Đệ cẩn thận chuyển vào trong ngực mình, nhẹ nhàng ôm lấy, lúc này mới
kéo vạt áo tắm, như vậy chỉ cần anh dùng tư thế như thế ôm Chiêu Đệ cả
đêm, thì cũng đồng nghĩa với việc Chiêu Đệ cũng mặc áo tắm, vì để ngừa
chẳng may, anh còn dùng dây áo tắm bên ngoài buộc ngang hông của hai
người lại.
Tất cả đều chuẩn bị xong, Tiểu Trí ngẩng đầu lên nhìn
trạng thái bây giờ của hai người, thấy tất cả đều như suy nghĩ của mình, lúc này mới đưa tay kéo chăn lên.
Tiểu Trí khẽ dùng sức ôm sát
Chiêu Đệ vào trong ngực, ấn một nụ hôn lên trán của cô, nhẹ giọng nói
một câu: "Chiêu Đệ, Tiểu Trí rất dũng cảm, Tiểu Trí sẽ chăm sóc em thật
tốt, ngủ ngon." Bởi vì tối ngày hôm
qua thực hiện loại vận động đã lâu không làm này cho nên đến sáng ngày
hôm sau Chiêu Đệ thiếu chút nữa thì không tỉnh nổi. May mà tối qua không kéo rèm cửa sổ thật chặt, ánh sáng bên ngoài cửa sổ lại vừa đúng chiếu
thẳng vào mắt Chiêu Đệ nên cô mới có thể tỉnh lại đúng giờ.
Vừa
mở mắt, cô liền thấy được một sống mũi cao thẳng ở gần ngay trước mặt
mình. Gần như theo bản năng, Chiêu Đệ đưa tay nhẹ nhàng gẩy gẩy hai cái
lên trên đó, đến khi thấy Tiểu Trí vì hành vi mờ ám của cô mà hơi hơi
nhíu chóp mũi thì mới dừng lại.
Cô vừa định lặng lẽ đứng dậy để
qua phòng tắm, liền phát hiện ra bản thân đang bị Tiểu Trí ôm cứng. Cô
nhẹ nhàng động đậy mà vẫn không thoát ra được khỏi ngực anh. Đầu Chiêu
Đệ hơi nâng lên, cẩn thận quan sát tình trạng phía dưới chăn.
Đến khi nhìn thấy rồi, trên mặt cô lại không đừng được mà đỏ lên. Lúc mới
tỉnh lại cô có cảm thấy trên người mình có đắp loại vải bông gì đó vậy
nên cô cứ tưởng rằng tối qua Tiểu Trí đã giúp cô mặc áo choàng tắm.
Nhưng mà bây giờ nhìn mới biết, cô thực đúng là có mặc nhưng lại là mặc
chung đồ với Tiểu Trí. Giữa hai người thực sự là không mảnh vải che
thân. Bộ ngực của cô vì nằm dính chặt với Tiểu Trí mà có nguy cơ bị đè
bẹp rồi.
Chiêu Đệ lại ngẩng đầu lên nhìn về phía Tiểu Trí, thấy
anh vẫn còn đang nhắm mắt ngủ say như trước thì mới thở phào nhẹ nhõm.
Cũng may. Cũng may. Bây giờ phải thừa dịp anh vẫn còn đang ngủ mà dậy
mặc quần áo nhanh nhanh, bằng không đợi anh tỉnh lại thì cô có chui đầu
xuống đất cũng không kịp.
Nhưng khi Chiêu Đệ vừa mới khe khẽ
nhích người, cô bỗng cảm thấy cái vật đang chôn giữa hai chân mình rõ
ràng đang có nhanh chóng trở nên cứng rắn hơn, to lớn hơn.
Giờ
thì Chiêu Đệ động cũng không dám động nữa rồi. Cô biết đàn ông vào buổi
sáng sẽ có chút phản ứng sinh lý tự nhiên, về cơ bản là một chút kích
thích cũng sẽ chịu không nổi. Bây giờ Tiểu Trí vẫn còn đang ngủ đó,
chẳng lẽ ngay cả lúc ngủ cũng sẽ có thể có loại phản ứng này hay sao?
Tiểu Trí vẫn còn đang ngủ nhưng không biết nằm mơ thấy cái gì mà hạ thân tự
nhiên lại bắt đầu động. Cái vật cứng kẹp ở trong bắt đùi cô cứ như vậy
mà ra ra vào vào nhịp nhàng. Có mấy lần nặng, thiếu chút nữa dội thẳng
vào trong u cốc đang khép chặt của Chiêu Đệ rồi. Mặt Chiêu Đệ theo mấy
động tác này cũng càng ngày càng hồng, cô thậm chí có cảm giác mặt mình
sắp bốc hỏa lên rồi. Nhưng mà thực sự cô không dám động đậy chút nào,
chỉ sợ cô vừa động, Tiểu Trí liền tỉnh lại thì cô phải giải thích cái
tình trạng bây giờ như thế nào chứ?
Chiêu Đệ rúc vào lồng ngực
Tiểu Trí, không dám thở mạnh, cứ cứng ngắc cả người như vậy mặc cho Tiểu Trí muốn làm gì thì làm. Mười mấy phút sau, Tiểu Trí mới phát ra mấy
tiếng rên rỉ buồn bực từ trong cổ họng, ngay sau đó cô cũng cảm thấy
được trên đùi dính dính một hồi nóng bỏng.
Vừa nhận thấy Tiểu Trí đã kết thúc cuộc vận động trong mơ lúc sáng sớm này, Chiêu Đệ liền
không thèm đoái hoài gì tới việc có mất thể diện hay không nữa, dùng sức chạy biến ra khỏi lồng ngực của Tiểu Trí, cuốn chặt trên lên trên
người, đồng thời bắp đùi lặng lẽ cọ cọ vào chăn, muốn lẳng lặng mà đem